Bữa tiệc hôm nay, quan viên tứ phẩm trở lên trong triều mới có thể được mời,

Trung Thư Tỉnh cũng chỉ có Trung Thư Lệnh và hai vị Trung Thư thị lang có tư

cách, Lý Mộ vừa mới trở lại phòng trực, không bao lâu, Lưu Nghi liền đi vào,

hỏi: “Bữa trưa hôm nay, Lý đại nhân cũng sẽ tham gia chứ?”

Lý Mộ gật gật đầu, nói: “Bệ hạ bảo ta theo quan viên Trung Thư Tỉnh cùng

nhau đi qua.”

Tuy Lý Mộ phẩm cấp không đủ, nhưng hắn sẽ đi, cũng không ra ngoài Lưu

Nghi dự liệu. Hắn cười cười, nói: “Vậy lúc muộn chút, bản quan lại đến gọi Lý

đại nhân đi cùng.”

Cách bữa tửa còn có chút thời gian, rảnh rỗi không có việc gì, Lý Mộ vươn

tay, ánh sáng trắng hiện lên, trong tay xuất hiện bút của Họa Thánh.

Hắn cầm bút vẽ, thử ở trên không vẽ vài nét bút, lại cái gì cũng chưa lưu lại,

Lý Mộ bảo nữ hoàng thử, nàng cũng không cách nào dùng ra pháp thuật đỉnh

cao họa đạo “vô trung sinh hữu”.

Lý Mộ không được thì thôi, thế mà ngay cả nữ hoàng cũng không được, Lý

Mộ có lý do hoài nghi, phép này giống với đạo thuật thần thông, hẳn là cũng

cần khẩu quyết hoặc chú ngữ.

Đáng tiếc trong mộ Họa Thánh cực kỳ đơn sơ, trừ cây bút này cùng với mấy

bức bút tích thực, thì không còn có thứ khác.

Ở trên họa đạo, Lý Mộ gặp khốn cảnh tương tự Tiểu Bạch, bọn họ đều thiếu

pháp môn tu hành, khốn cảnh của Tiểu Bạch còn dễ dàng giải quyết, Hồ tộc đến

nay là nhất đại Yêu tộc, họa đạo lại rất lâu chưa xuất hiện rồi.

Trước mắt điều duy nhất Lý Mộ có thể làm, chính là theo nữ hoàng học vẽ

tranh cho tốt, chờ đợi cơ duyên.

Non nửa canh giờ sau, Lý Mộ cùng đám người Lưu Nghi hướng Triêu Dương

điện đi đến, điện này ngay tại bên trái Tử Vi điện, thời kì tiên đế, thường xuyên

ở nơi này mở tiệc quần thần tông tộc.

Đi vào Triêu Dương điện, Lý Mộ đi đến vị trí thuộc về hắn ngồi xuống, ánh

mắt nhìn phía đối diện.

Bữa tiệc lần này, triều thần Đại Chu bên trái, sứ giả các nước bên phải, đối

diện Lý Mộ, chính là sứ giả các quốc gia.

Đông nam, tây nam Tổ Châu có mười mấy quốc gia nhỏ, diện tích những

nước nhỏ này cộng lại, cũng mới chỉ được một nửa của Đại Chu.

Trong trăm năm đó, bọn họ đều là nước phụ thuộc Đại Chu, bọn họ hướng

Đại Chu triều cống, Đại Chu cung cấp cho bọn họ bảo hộ, trừ tầng quan hệ này,

Đại Chu sẽ không can thiệp nội chính của bọn họ.

【 đưa tiền lì xì 】 đọc phúc lợi tới rồi! Ngươi có tối cao 888 tiền mặt tiền lì

xì đãi rút ra thủ! Chú ý eix công chúng hào 【】 rút ra tiền lì xì!

Trong những quốc gia này, lấy Lương, Ngu, Khương, Cảnh, Thân, Ung sáu

nước là cường đại nhất.

Đạo môn sáu phái, trừ Phù Lục phái cùng Huyền tông ở Đại Chu, bốn phái

còn lại, phân biệt ở Lương quốc, Ngu quốc, Khương quốc, Cảnh quốc, dựa vào

bốn phái, bốn nước này ở phía nam đều có ảnh hưởng không nhỏ.

Thân quốc tuy không có đạo môn, nhưng lại là nơi Phật môn khởi nguyên, ở

trong các nước diện tích rộng nhất, dân cư nhiều nhất, thực lực cũng không thể

xem nhẹ.

Thân quốc, từng là kình địch của Đại Chu, ở lúc đầu Đại Chu thành lập, Thân

quốc thừa dịp Đại Chu mới lập, quốc thể không vững, chủ động khiêu khích Đại

Chu, bị thái tổ phái binh suýt nữa đánh tới quốc đô Thân quốc, nếu không phải

Đại Chu luôn luôn tuân thủ chính sách hòa bình, Thân quốc sớm bị xóa tên khỏi

Tổ Châu.

Từ đó về sau, Thân quốc liền hoàn toàn thành thật.

Từ trước tới nay, Thân quốc luôn có dã tâm trở thành bá chủ Tổ Châu, nhưng

bởi vì Đại Chu tồn tại, bọn họ luôn chỉ có thể khuất phục ở vị trí thứ hai, lại từ

đầu tới giờ chưa từ bỏ ý định xưng bá.

Ung quốc tuy không có tông môn lợi hại, nhưng hoàng thất Ung quốc thực

lực rất mạnh, cường giả thượng tam cảnh không chỉ một vị, vượt xa Đại Chu

Tiêu thị trước kia.

Càng khó được là, ở lúc hoàng đế Đại Chu, thế hệ sau ngu ngốc hơn thế hệ

trước, sắp bại hết cơ nghiệp tổ tông, Ung quốc liên tiếp xuất hiện năm thế hệ

minh quân, trăm năm chăm lo việc nước, dọn sạch tất cả trở ngại trong nước,

hoàn thành quốc gia hòa bình thống nhất, một trăm năm này, quốc lực Ung quốc

vững bước tăng lên, ở Tổ Châu, là cường quốc thứ ba gần với Đại Chu cùng

Thân quốc.

Các nước ngay từ đầu, đối với Đại Chu đều là cực kỳ thần phục, hầu như là

quỳ cầu, muốn dùng quốc gia triều cống, để đổi lấy Đại Chu bảo hộ, không có

Đại Chu, bọn họ sẽ trực diện kẻ địch châu khác bên ngoài.

Nhưng theo Đại Chu suy sụp, tâm tư của bọn họ tự nhiên cũng đã xảy ra thay

đổi.

Bọn họ bắt đầu chờ đợi Đại Chu diệt vong, sau đó thay thế, trở thành bá chủ

mới của Tổ Châu, mà tiên đế ngu ngốc, khiến Đại Chu thân hãm vũng bùn, vừa

vặn Chu gia tạo phản đoạt quyền, Đại Chu càng thêm hỗn loạn, tâm tư các nước

tất nhiên càng thêm linh hoạt, một lần này triều cống, phải cho những người này

đủ sự chấn nhiếp, nếu không, Đại Chu sẽ mất đi quyền phát ngôn ở Tổ Châu,

cũng sẽ đánh mất uy tín của nước lớn.

Lý Mộ ở lúc quan sát sứ thần các nước, đối diện hắn, một nam tử quần áo

khác với Đại Chu gọi tới hoạn quan phía sau, nhỏ giọng hỏi: “Lý Mộ Lý đại

nhân của quý quốc là vị nào?”

Hoạn quan đó nhìn phía đối diện, ánh mắt tìm kiếm một phen, nói: “Bẩm sứ

giả, từ bàn đối diện ngài bắt đầu tính, vị thứ ba bên trái là Lý Mộ Lý đại nhân.”

Nam tử kia, cùng với mấy người bàn hai bên hắn, ánh mắt cùng lúc nhìn qua,

trong lòng chấn động không thôi.

“Hắn là Lý Mộ kia?”

“Thế mà trẻ tuổi như thế!”

“Đại Chu mấy năm qua biến hóa thật sự quá lớn, người này tuổi còn trẻ, thủ

đoạn thật sự lợi hại...”

...

Mọi người tới Thần Đô đã được mấy ngày, đối với tên Lý Mộ đã không xa lạ,

ở ngày đầu tiên bọn họ đến Thần Đô, đã ở trong tai dân chúng nghe được tên

của hắn.

Trong lòng bọn họ mới đầu là tò mò, sau khi trải qua một phen điều tra, thì

chỉ còn lại có chấn kinh.

Huỷ bỏ luật lấy bạc chuộc tội, cải cách con đường chọn quan viên, chỉnh đốn

thư viện triều đình, đả kích hai đảng cũ mới, mang quyền lực thu về Đại Chu nữ

hoàng, hắn làm mỗi một việc, đều là việc lớn kinh thiên động địa.

Luật lấy bạc chuộc tội của Đại Chu, ai không biết, ai không hiểu?

Một điều luật này mang dân chúng và quyền quý phân cách, tuy tiện cho

quyền quý quan viên, nhưng lại là ác mộng khổ dân chúng, từ sau khi điều luật

này ban bố, lòng dân niệm lực của Đại Chu liền từng năm giảm xuống.

Chư quốc đối với điều này, thấy ở trong mắt, vui ở trong lòng.

Hoàng đế Chu quốc ngu ngốc như thế, triều đình mục nát như thế, tốt nhất để

các quận của Đại Chu khởi nghĩa vũ trang, phản lại triều đình, cũng có thể cho

bọn họ cơ hội có thể thừa dịp, mượn cơ hội chia cắt Đại Chu, từ nay về sau

không cần khuất phục dưới người khác nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play