Ở ma đạo, địa vị Thi Tông vẫn luôn rất đặc thù.

Mặc dù là người trong ma đạo, thường thường cũng kính Thi Tông mà chỉ

dám nhìn từ xa.

Thực lực của bọn họ, ở trong mười tông xếp hạng hàng đầu, dù sao, giao thủ

với người Thi Tông, trừ phải cẩn thận bản thân bọn họ, còn phải phòng bị thi

thể của bọn họ, có một số cuồng nhân Thi Tông, luyện chế thi thể, thực lực so

với chính bọn họ còn mạnh hơn.

Đệ tử Thi Tông, trừ cả ngày ở chung một chỗ với thi thể, việc thích làm nhất,

chính là đào mộ.

Bọn họ đặc biệt thích trộm mộ cường giả, sau khi trộm ra thi thể, thông qua

bí pháp, mang nó luyện chế thành cương thi cường đại, trở thành thi khôi của

mình.

Lần này Yêu Hoàng động phủ mở ra, nếu không phải Thi Tông cách nơi này

quá xa, không kịp chạy tới, chỉ sợ cường giả trong tông bọn họ sẽ dốc toàn bộ

lực lượng.

Có thể nói, bản lãnh luyện thi của Thi Tông đứng đầu mười châu.

Trừ các pháp môn đã chặt đứt truyền thừa kia, theo thời gian trôi qua, các loại

đạo pháp, đều là đang không ngừng tiến bộ cùng hoàn thiện.

Thủ đoạn luyện thi ba ngàn năm trước, đương nhiên không thể so sánh với

bây giờ.

Nếu ba ngàn năm trước, Bạch Đế cảnh giới thứ chín, có kinh nghiệm luyện

thi của Thiên Huyễn hôm nay, thông qua một ít thủ đoạn đặc thù, đã sớm tế

luyện thi thể mình, như vậy ở trong Bạch Đế động phủ, yêu thi vừa mới sinh ra

ý thức thức tỉnh, thực lực cho dù không có cảnh giới thứ tám, cũng có cảnh giới

thứ bảy, bao gồm Lý Mộ ở trong, tất cả mọi người tiến vào trong động phủ đều

phải chết.

Lý Mộ vừa mới chiếm được ký ức của Bạch Đế, chỉ là từ trong đó tìm ra

phương pháp khống chế động phủ, còn chưa có thời gian đi lật xem toàn bộ.

Giờ phút này hắn tập trung tinh thần sưu tầm, rất nhanh đã biết lai lịch của

mười yêu thi này.

Mười thi thể này, là mười đại yêu tướng dưới trướng Bạch Đế, trước khi

Bạch Đế chết, mang toàn bộ yêu tướng yêu binh dưới trướng cùng nhau tuẫn

táng.

Những yêu binh kia, sẽ ở lúc có người ngoài tiến vào động phủ ngay lập tức

thức tỉnh, tiêu hao pháp lực của kẻ xâm nhập, suy yếu thực lực của bọn họ,

đồng thời cũng cung cấp huyết thực cho Bạch Đế yêu thi thức tỉnh, còn có thể

tránh cho kẻ xâm nhập pháp lực toàn thịnh, tạo thành phiền toái cho yêu thi sau

khi tỉnh dậy.

Về phần mười đại yêu tướng thức tỉnh, cũng cần tiêu hao lượng lớn huyết

thực, vì không để bọn họ cùng yêu thi của mình tranh đoạt huyết thực, ảnh

hưởng gã sống lại, Bạch Đế lựa chọn phong ấn yêu tướng, tính đợi tới sau khi

chính gã sống lại, lại đánh thức bọn họ, như vậy, yêu tướng ngày xưa, có thể

một lần nữa góp sức ở dưới trướng hắn.

Đương nhiên, gã không ngờ, Lý Mộ bằng vào ba tấc lưỡi không xương, mang

một cương thi đơn thuần vừa mới sinh ra ý thức nói tới mức tinh thần phân liệt,

cuối cùng ép ra ký ức của gã, xé rách không gian chạy trốn, quyết định thi sinh

về sau, chỉ vì chính mình mà sống

Mười đại yêu tướng dưới trướng gã liền hời cho Lý Mộ.

Từ ký ức của Bạch Đế biết được, mười vị yêu tướng này, có tám tên là Linh

Yêu cảnh giới thứ bảy, hai tên là Huyền Yêu cảnh giới thứ tám, tồn tại cảnh giới

thứ tám, mặc kệ là người là yêu, ở hiện nay, đều là siêu cấp cường giả xưng bá

đại lục, ba ngàn năm trước, lại chỉ là vật tuẫn táng của người khác

Lý Mộ kinh hãi không thôi, Chu Vũ nhìn ra tâm tư của hắn, giải thích: “Ba

ngàn năm trước, linh khí trong thiên địa, so với bây giờ nồng đậm hơn nhiều,

cũng càng dễ dàng sinh ra cường giả hơn, Nhân tộc Yêu tộc lúc đó, cũng có

không ít tồn tại cảnh giới thứ chín.”

Trên thực tế, ở sau khi tiêu hóa bộ phận ký ức của Bạch Đế, Lý Mộ cũng ý

thức được, thiên địa linh khí hôm nay, quả thực so với ba ngàn năm trước loãng

hơn rất nhiều.

Căn cứ hiện tượng này, không khó phỏng đoán, sáu ngàn năm trước, chín

ngàn năm trước, vạn năm trước, thậm chí thế giới một kỷ nguyên trước, linh khí

phải nồng đậm bao nhiêu, khó trách nhiều năm qua như vậy, đạo pháp đang tiến

bộ, nhưng số lượng cường giả lại càng ngày càng ít, có lẽ qua mấy ngàn năm

nữa, tu hành giả trên đại lục, ngay cả tấn thăng trung tam cảnh cũng rất khó

khăn

Nhưng những thứ này, đều không quan hệ với bây giờ.

Lý Mộ mang mười thi thể này tạm thời gửi ở trong Yêu Hoàng cung, không

gian tĩnh mịch này cái gì cũng không có, chúng nó tạm thời không tồn tại khả

năng thi biến.

Thông qua nuốt máu khiến thi thể sản sinh ý thức, là phương pháp luyện thi

cấp thấp nhất, nếu dùng các loại thiên tài địa bảo, kèm theo dưỡng thi đại trận,

dùng bí thuật Thi Tông luyện chế, khi Bạch Đế yêu thi thức tỉnh, thực lực tuyệt

không chỉ một chút như vậy.

Nhưng, muốn mang bọn họ luyện chế thành yêu thi cần rất nhiều chuẩn bị,

Lý Mộ trước mắt căn bản không gom đủ tài liệu, cần tính toán cho lâu dài.

Nhiệm vụ chủ yếu bây giờ, là cải tạo Yêu Hoàng động phủ.

Ba ngàn năm qua, Yêu Hoàng động phủ vô chủ, là hoàn toàn ngăn cách với

bên ngoài.

Đây là nguyên nhân mảnh không gian này tràn đầy tĩnh mịch.

Điều đầu tiên Lý Mộ phải làm, là mang động phủ một lần nữa nối tiếp với

bên ngoài, để linh khí cùng lực lượng thiên địa bên ngoài tràn vào, đây là bước

đầu tiên khiến Yêu Hoàng động phủ tái hiện sinh cơ.

Bước thứ hai Lý Mộ làm, là mang Yêu Hoàng cung cùng với quảng trường

trước điện hủy đi, tòa kiến trúc to lớn này, cô đơn đứng ở nơi đó, như là một

phần mộ khổng lồ, mà đó vốn chính là phần mộ Bạch Đế, Lý Mộ cảm thấy

điềm xấu, rất nhanh đã mang nó san thành bình địa.

Ngoài ra, hắn còn ở trong động phủ mở một cái hồ nhỏ, từ vịnh Bích Thủy

dẫn nước chảy vào, tính cả cá tôm dưới nước cũng dẫn theo vào.

Thuận tiện, hắn còn mang căn nhà nhỏ bên bờ nước của Tô Hòa cùng nhau di

chuyển vào động phủ.

Nữ hoàng rất thích trồng hoa cỏ, nàng từ bên ngoài mua hạt giống hoa, ở bên

hồ quây ra một vườn hoa thật to, tay áo vung lên, mặt đất không có một tia sinh

cơ liền xanh mơn mởn, lại dùng hạt đào hai người ăn còn thừa ở xa xa bồi

dưỡng một rừng đào, cây giống rất nhanh đội đất chui lên, nhanh chóng lớn lên,

nở ra hoa màu trắng cùng màu đỏ.

Động phủ nhìn rực rỡ hẳn lên, nhưng còn thiếu một ít sinh khí.

Vì thế Lý Mộ lại từ trong rừng bắt một ít chim, bắt mấy con thỏ, mặt cỏ có

thêm mấy mảng màu trắng làm đẹp, trong nước cá tôm bơi lội, trong rừng chim

hót hoa thơm, trên trời rỗng tuếch, hắn lại nặn mấy đám mây trắng, bay ở trên

trời.

Chu Vũ nhìn đám mây hình dạng các loại động vật trên bầu trời, thản nhiên

nhìn Lý Mộ một cái, nói: “Ngây thơ.”

Nhìn không gian nhỏ hai người cùng nhau mở ra, Lý Mộ tràn đầy cảm giác

thành tựu.

Nhưng, đối với dân chúng Bắc quận mà nói, mấy ngày nay, chuyện kỳ quái

xảy ra bên người liền có hơi nhiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play