Dù sao ở nhà cũng là hai người các nàng, cung Trường Nhạc so với Lý phủ

lớn hơn nhiều, ở nơi này sẽ không cảm thấy bị đè nén, lại có Thượng Quan Ly

và Mai đại nhân bầu bạn các nàng, Lý Mộ là cảm thấy các nàng đã có chút vui

vẻ không muốn về nhà.

Hắn đi về phía Trung Thư tỉnh, khi đi ngang qua Tông Chính tự, Trương

Xuân từ bên trong đi ra, kinh ngạc hỏi: “Ngươi đêm qua đi đâu?”

Lý Mộ tự nhiên không thể nói cho gã đêm qua ngủ cung Trường Nhạc, nói:

“Ở nhà.”

Trương Xuân nói: “Ta hôm qua đi nhà ngươi tìm ngươi, ngươi không có

nhà.”

Lý Mộ nói: “Ta ngày hôm qua trở về rất khuya, cũng sắp giờ Tý rồi.”

Sau đó hắn lại hỏi: “Ngươi tìm ta có việc gì?”

Trương Xuân lắc đầu nói: “Vốn muốn tìm ngươi uống chén rượu, bây giờ

không có việc gì.”

Trương Xuân cũng chưa nói cho Lý Mộ, gã đêm qua bị nương tử từ trong nhà

đuổi ra, vốn muốn tìm Lý Mộ tá túc một đêm, nhưng ở cửa Lý phủ đợi tới giờ

Tý, cũng chưa đợi được hắn trở về.

Rất rõ ràng, hắn nói dối.

Lý Mộ nói: “Không có việc gì ta trở về Trung Thư tỉnh đây.”

Trương Xuân khoát tay, nói: “Đi thôi.”

Nhìn bóng lưng Lý Mộ rời khỏi, trong lòng tự hỏi một số chuyện.

Ngày hôm qua gã mới nhìn thấy Liễu Hàm Yên và Lý Thanh rời khỏi Thần

Đô, đây cũng là nguyên nhân gã lựa chọn Lý phủ tá túc, nhưng ngay trong đêm

nương tử hắn rời khỏi, Lý Mộ liền đêm không về ngủ, hắn rốt cuộc đi làm cái

gì?

Chẳng lẽ, là lén đi gặp nữ tử khác?

Không không không, lấy hiểu biết của gã, Lý Mộ không có khả năng là người

như vậy.

Một khắc nào đó, trong đầu Trương Xuân bỗng nhiên hiện lên một tia sáng.

Tông Chính tự vị trí ở sau Trung Thư tỉnh, Lý Mộ nếu là từ cửa cung tới, căn

bản không có khả năng đi ngang qua nơi này.

Trừ phi hắn là từ một phương hướng khác tới đây.

Trương Xuân nhìn phía Lý Mộ lúc đến, từ nơi này thẳng tắp đi qua, chính là

cung Trường Nhạc.

Mà cung Trường Nhạc, là tẩm cung của bệ hạ.

Trên mặt gã lộ ra sự giật mình, chấn động nói: “Nhanh như vậy!”

Thọ Vương từ phía cửa cung đi tới, nói: “Lão Trương, hôm nay sao đến sớm

như vậy, đi, chơi với bổn vương hai ván.”

Trương Xuân theo phía sau Thọ Vương, đi vào Tông Chính tự, thuận miệng

hỏi: “Điện hạ, Nam Dương quận vương không phải bị chém rồi sao, phủ đệ của

hắn về sau thế nào?”

Thọ Vương nói: “Tạm thời bị triều đình niêm phong rồi, về sau có thể sẽ

thưởng cho quan viên có cống hiến trọng đại đối với triều đình. Như thế nào,

ngươi hỏi cái này làm gì?”

Trương Xuân cười cười, nói: “Không có việc gì, ta chỉ hỏi một chút, hỏi một

chút.”

Sau khi về tới Trung Thư tỉnh, Lý Mộ không trì hoãn, nắm chặt thời gian

khởi thảo quy củ mới của Cung Phụng ti.

Buổi sáng bận xong việc của chính hắn, buổi chiều còn cần xem sổ con cho

nữ hoàng.

Bây giờ đối với triều sự, nàng là không quan tâm chút nào cả, việc nhỏ giao

cho Lý Mộ, việc lớn hai người cùng nhau bàn bạc, ý kiến nhất trí nghe nàng, ý

kiến không nhất trí nghe Lý Mộ, lúc Lý Mộ xử lý sổ con, nàng ở một bên chạy

xe không, thậm chí còn muốn Lý Mộ viết thêm mấy quyển sách cho nàng đọc.

Không thể không nói, nàng đã có chút bộ dáng hôn quân.

Mà bản thân Lý Mộ, cũng thật sự sắp biến thành sủng thần chuyên chính.

Sau khi bước đầu khởi thảo xong quy củ mới của Cung Phụng ti, một bóng

người quen thuộc bước vào phòng trực của Lý Mộ.

Mai đại nhân thoạt nhìn có chút mỏi mệt, Lý Mộ rót cho nàng chén trà, hỏi:

“Sao, hôm qua không ngủ ngon?”

Mai đại nhân ngồi ở vị trí Lý Mộ, tựa vào ghế, day day mi tâm, nói: “Ngày

hôm qua xử lý công việc nội vệ đến khuya.”

Lý Mộ đứng ở đối diện nàng, nói: “Không có chuyện quá quan trọng, giao

cho thủ hạ đi làm là được. Ngươi xem xem bệ hạ, nàng vốn nên so với ngươi

còn bận hơn, nhưng ngươi xem nàng, mỗi ngày rất rảnh rỗi, không phải ngắm

hoa chính là đọc sách, cũng bao lâu chưa chạm vào sổ con rồi.”

Mai đại nhân liếc hắn, hỏi: “Bệ hạ mới cho ngươi xem sổ con vài ngày, ngươi

đã không muốn?”

Lý Mộ nói: “Thật ra cũng không phải không muốn, dù sao ta làm nhiều một

chút, bệ hạ liền làm ít đi một ít, nàng vui vẻ là được, miễn cho lại bị sổ con

phiền lòng, khiến tâm ma có cơ hội có thể thừa dịp, ta hoài nghi tâm ma của

nàng, chính là mỗi ngày xem sổ con phiền toái tạo ra.”

Mai đại nhân không tiếp tục đề tài này, hỏi: “Ngươi có phải lại nói cái gì,

chọc bệ hạ không vui hay không?”

Lý Mộ thản nhiên nói: “Ta chỉ là nói vài câu nói thật.”

Nữ hoàng địa vị tuy cao, nhưng phóng mắt triều đình, có thể tính là người của

nàng, chỉ có ba người.

Thượng Quan Ly, Mai đại nhân, cùng với Lý Mộ.

Hai người các nàng đối với nữ hoàng nói gì nghe nấy, những lời thật sẽ làm

nữ hoàng không thoải mái, chỉ có thể do Lý Mộ đến nói.

Mai đại nhân hỏi: “Ngươi nói gì?”

Lý Mộ thành thật mang đối thoại đêm qua nói cho nàng.

Mai đại nhân nhìn hắn, hỏi: “Ngươi có phải cảm thấy, bệ hạ sủng ngươi như

vậy, ngươi lời gì cũng có thể nói hay không?”

Lý Mộ nói: “Ta cũng là nghĩ cho nàng.”

Mai đại nhân nghĩ nghĩ, nói: “Ngươi nghĩ đơn giản rồi, bệ hạ là tiền thái tử

phi, cũng là tiền hoàng hậu, nếu nàng thật sự làm như vậy, người trong thiên hạ

sẽ thấy thế nào, triều thần cả điện, bốn đại thư viện, cũng sẽ ngăn cản nàng.”

Lý Mộ vốn muốn nói cho Mai đại nhân, chỉ cần có thực lực tuyệt đối, làm cái

gì cũng được.

Tam cung lục viện bảy mươi hai phi không có khả năng, bởi vì một nữ nhân

nhiều chồng không được quan niệm chủ lưu tán thành, dễ dàng thu nhận dị

nghị, nhưng chỉ lập một hoàng hậu, vô luận từ phương diện nào cũng nói thông.

Chỉ cần thực lực nữ hoàng có thể áp chế toàn bộ lực lượng phản kháng, Đại

Chu liền sẽ xuất hiện nam hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ đầu tiên.

Nhưng Lý Mộ về sau cẩn thận ngẫm lại, lại cảm thấy trong lòng có chút

không quá thoải mái.

Dù sao, ai không muốn một mình hưởng thánh sủng, có hoàng hậu rồi, nữ

hoàng đối với hắn, có thể sẽ không tốt như bây giờ nữa.

Không phải khả năng, là nhất định.

Khi Liễu Hàm Yên và Lý Thanh không có mặt, hắn có thể cả ngày ngâm

mình ở cung Trường Nhạc, đợi các nàng trở về, hắn mỗi ngày chỉ có thể ở cung

Trường Nhạc hai canh giờ, đạo lý là đạo lý tương tự với cái này.

Lý Mộ không thể không thừa nhận, hắn cũng là một người ích kỷ, không

muốn chia sẻ thánh sủng với người khác, cho dù người kia là hoàng hậu.

Vì thế hắn không nhiều lời nữa, mà là nhìn Mai đại nhân, nói: “Vẫn là đừng

quan tâm bệ hạ, ngươi quan tâm chính ngươi nhiều chút, nếu không tìm, thì thật

sự không còn kịp, nếu không muốn ta giúp ngươi giới thiệu một chút.”

Ánh mắt Mai đại nhân nhìn phía Lý Mộ, không có gợn sóng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play