Thi võ cũng không phải tỷ thí giữa thí sinh, mà là do giám khảo căn cứ học

sinh biểu hiện, làm ra đánh giá đối với thực lực của bọn họ.

Thành tích thi võ, từ trên xuống dưới, chia làm bốn bậc lớn “Giáp” “Ất”

“Bính” “Đinh”, mỗi một bậc, lại chia làm ba hạng nhỏ.

Buổi trưa ngày thứ ba, toàn bộ thí sinh, tập hợp ở trên giáo trường của trường

thi.

Thí sinh chưa từng tu hành không cần tham dự thi võ, có thể ở chung quanh

quan sát, lần này khoa cử mấy ngàn thí sinh, tu hành giả có khoảng gần một

ngàn người.

Thi võ, do Binh bộ cử hành, trong tam tỉnh lục bộ của triều đình, Binh bộ là

một ban ngành rất đặc thù.

Đại Chu lập nước tới nay, ý nghĩa tồn tại của Binh bộ, chính là chống đỡ

ngoại tộc xâm nhập, rất ít tham dự quốc sự bình thường, toàn bộ tướng lĩnh Đại

Chu thuộc về Binh bộ thống lĩnh, bọn họ lãnh binh trấn thủ biên cảnh Đại Chu,

đề phòng quỷ vực cùng yêu quốc, bình thường sẽ không dễ dàng rời khỏi.

Lần này khoa cử thay đổi chế độ, ảnh hưởng rất lớn đối với ba đại thư viện

còn lại, nhưng đối với thư viện Bạch Lộc, lại không có ảnh hưởng lớn bao

nhiêu.

Thư viện Bạch Lộc bồi dưỡng là tướng tài, học sinh thư viện Bạch Lộc sau

khi rời khỏi thư viện, sẽ tới biên cảnh trấn thủ, mà không phải ở lại Thần Đô, tự

nhiên cũng sẽ không ở trong triều kết bè kết cánh.

Quan viên Binh bộ, đều có tu vi rất sâu.

Binh bộ thượng thư, là viện trưởng thư viện Bạch Lộc, cũng là cường giả

cảnh giới thứ bảy duy nhất trong quan viên triều đình.

Hai vị thị lang, đều có tu vi cảnh giới thứ sáu.

Mấy vị Binh bộ lang trung, tu vi là cảnh giới thứ năm, ngay cả viên ngoại

lang nho nhỏ, cũng là cảnh giới thứ tư đỉnh phong.

Chủ trì lần thi võ võ này, là Binh bộ tả thị lang.

Một ngàn thí sinh có tu vi trong người, bị chia làm mười tổ, mỗi tổ khoảng

trăm người, từng tổ sẽ có hai giám khảo, làm ra đánh giá đối với thực lực tổng

hợp của thí sinh, cuối cùng ra thành tích.

Binh bộ bồi dưỡng tướng tài, cực kỳ chú trọng năng lực thực chiến của thí

sinh, phương pháp khảo hạch của thi võ, cũng rất đơn giản.

Ở dưới tình huống không dùng phù lục, không dùng pháp bảo, chỉ dựa vào tu

vi bản thân công kích giám khảo, ở trong tay giám khảo kiên trì thời gian càng

lâu, thành tích nhận được liền càng cao.

Trên giáo trường, một tổ chỗ Lý Mộ, một giám khảo chỉ hướng một thí sinh

tận cùng phía trước của đội ngũ, nói: “Ngươi, đi ra, chọn một binh khí, toàn lực

công kích bản quan.”

Thí sinh kia nhìn qua nhã nhặn, chỉ có tu vi Luyện Phách, hơn nữa là bộ dáng

vừa luyện hóa hai ba phách.

Hắn từ trên giá binh khí ở bên chọn một thanh kiếm, thẳng tắp hướng giám

khảo kia bổ tới.

Phành!

Hắn vừa mới tới gần giám khảo kia, đã bị đá bay kiếm trong tay, mờ mịt

đứng ở tại chỗ.

Giám khảo đó nhìn hắn một cái, thản nhiên nói: “Đinh hạ.”

Cạnh giáo trường, một gã lệnh sử ghi lại thành tích của hắn.

Giám khảo đó thất vọng lắc lắc đầu, nhìn về phía người tiếp theo, nói:

“Ngươi, đi ra.”

Thí sinh thứ hai đã luyện hóa năm phách, hiển nhiên từng học dược nham chi

thuật, bộ pháp thân hình mơ hồ có lộ số nào đó, ở trong tay giám khảo kia kiên

trì thêm được mấy chiêu.

Sau khi một cước đá bay hắn, giám khảo đó bình tĩnh nói: “Đinh thượng, kế

tiếp.”

“Bính, kế tiếp.”

“Ất hạ, tiếp tục...”

...

Lý Mộ đứng ở trong đám người, nhìn thí sinh xếp phía trước hắn, từng người

một tiếp nhận kiểm tra.

Thành tích bọn họ lấy được, có quan hệ rất lớn với tu vi, nói chung, nếu là

Luyện Phách cảnh, sẽ bị phân chia đến cấp Đinh, về phần rốt cuộc là Đinh

thượng, Đinh, hay là Đinh hạ, thì phải xem biểu hiện trong cuộc thi.

Thi võ có thể dùng pháp thuật thần thông của bản thân, nhưng không thể

mượn dùng phù lục pháp bảo các vật bên ngoài. Lý Mộ nhìn ra, Binh bộ rất để ý

năng lực thực chiến của thí sinh, chỉ có tu vi Luyện Phách, nhưng thực chiến ổn,

có thể ở dưới tay giám khảo đi thêm mấy chiêu, cũng có khả năng được đánh

giá cấp Bính.

Có tu vi Ngưng Hồn, nhưng chỉ có pháp lực suông, trong vòng một hai chiêu

liền bị thua, chỉ có thể được cấp Đinh.

Giám khảo này thật ra cũng không ức hiếp thí sinh, gặp được thí sinh tu vi

Luyện Phách, hắn liền chỉ dùng ra pháp lực Luyện Phách cảnh, khi gặp được

Ngưng Hồn cùng Tụ Thần, hắn lại sẽ mang pháp lực tăng lên, giữ ở cùng trình

độ với thí sinh.

Nhưng, chênh lệch giữa tu hành giả cảnh giới ngang nhau, có đôi khi cũng có

thể lớn đến không thể tưởng tượng.

Giám khảo này, kinh nghiệm thực chiến phi thường phong phú, chống lại các

thí sinh này, mặc dù là tu vi ngang nhau, cũng có thể mang bọn họ thoải mái

nghiền áp.

Đây tất nhiên là từ trong kinh nghiệm trăm trận luyện thành, trên người hắn

thỉnh thoảng tản mát ra khí sát phạt, không khó đoán, hắn trước kia từng ra

chiến trường thật sự.

Mặc kệ là Luyện Phách hay Tụ Thần, ở trong tay hắn, đều không có sức

chống đỡ.

Về phần thí sinh Thần Thông cảnh, ở một tổ này, Lý Mộ tạm thời chưa từng

nhìn thấy.

Loại chiến đấu kiểu nghiền áp này, bắt đầu nhanh, chấm dứt cũng nhanh, rất

nhanh liền đến lượt Lý Mộ.

Giám khảo kia nhìn Lý Mộ, hỏi: “Ngươi tên là gì?”

Lý Mộ đi ra, nói: “Lý Mộ.”

Quan viên Binh bộ nếu không có chuyện quan trọng, bình thường sẽ không

vào triều, Binh bộ lang trung này giờ phút này mới biết được, người trước mắt,

chính là Lý Mộ mấy ngày này, mang Thần Đô quấy động gà chó không yên.

Tu vi người này hiển nhiên đã tiến vào trung tam cảnh, Binh bộ lang trung

mang pháp lực của mình áp đến cảnh giới thứ tư, nói: “Ngươi chọn một món

binh khí đi.”

Lý Mộ nói: “Ta quen dùng nắm tay.”

Binh bộ lang trung cũng không nói lời thừa nữa, thản nhiên nói: “Vậy thì bắt

đầu đi.”

Hắn vừa dứt lời, trước mắt đã mất đi bóng người Lý Mộ.

Phành!

Hắn tung một cú đấm, hai nắm tay chạm nhau, hai người đều lui về phía sau

mấy bước.

Trên mặt Binh bộ lang trung lộ ra nét kinh ngạc, gã vốn tưởng, Lý Mộ làm

sủng thần của bệ hạ, tu vi là bị bệ hạ mạnh mẽ kéo lên, sợ là chỉ có hoa không

có quả, nhưng một quyền này khiến gã ý thức được, pháp lực trong cơ thể hắn

ngưng thực hơn nữa thâm hậu, nói cách khác, hắn thật sự có được thực lực cảnh

giới thứ tư.

Binh bộ lang trung cười lớn một tiếng, nói: “Cuối cùng gặp được một tên thú

vị!”

Nói xong, gã liền chủ động hướng Lý Mộ tấn công.

Thấy giám khảo này không có ý tứ thi triển thần thông, Lý Mộ cũng lười

dùng thần thông pháp thuật, bàn tay trần, đánh với quan viên Binh bộ này.

Người này kinh nghiệm chiến đấu quả thực phong phú, nhưng “Đấu” tự

quyết của Lý Mộ cũng không phải bài trí, đối phương là dùng ý thức và kinh

nghiệm chiến đấu, Lý Mộ thì hoàn toàn là dùng đạo thuật thúc đẩy bản năng

thân thể.

Phành! Phành! Phành!

Giáo trường bốc lên bụi đất, hai người đều chưa dùng thần thông, thuần túy

lấy thân thể chiến đấu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play