Thân là Y tu ăn trên ngồi chốc, coi thường tất cả mọi người, thâm tình với Tiểu Di và khinh miệt những cô gái khác, tất cả các đặc điểm ấy cấu thành nên tên Dược Gia Bình này. Ân Hàn Giang bắt chước cũng không phải là quá giống nhưng cộng thêm phương pháp trị liệu mà Văn Nhân Ách truyền âm cho y cũng đủ để đóng tròn vai rồi.
Hạ Văn Triều thấy "Bách Lí Khinh Miểu" bị "Dược Gia Bình" túm trong tay lại vẫn một vẻ "dịu ngoan", giận tím người chỉ vào mặt "Dược Gia Bình" nói:
"Uổng thay ta coi ngươi là bạn thân nhất, anh em nghĩa khí, thế mà ngươi lại xử sự với ta như vậy. Huống hồ ngươi si tình say đắm Tiểu Di lắm mà, ngươi cần tiểu sư muội làm gì?"
"Ồ," Ân Hàn Giang chậm rì rì đáp, hưởng thụ vẻ mặt khó coi của Hạ Văn Triều, kéo váy "Bách Lí Khinh Miểu" qua lau bàn tay vừa chạm vào Thanh Việt trưởng lão, "Ả đàn bà này đủ tư cách để làm giẻ lau đấy chứ."
"Sư muội! Muội lại cam tâm để y sỉ nhục như vậy sao?"
Hạ Văn Triều lớn tiếng quát "Bách Lí Khinh Miểu".
Nếu Bách Lí Khinh Miểu do Thư Diễm Diễm đóng giả, lúc này đương nhiên sẽ hai mắt rưng rưng muốn nói lại thôi, trình diễn một màn cô gái nhỏ thiện lương vì sư môn mà không thể không chịu thiệt thòi đến vô cùng nhuần nhuyễn. Đáng tiếc đứng trên sân khấu hiện tại lại là Văn Nhân Ách. Phi vụ ngụy trang thành Dược Gia Bình này giúp cho hắn thấy được một mặt khác của Ân Hàn Giang.
Không còn bi thương nhưng vẫn buông thả.
Hoá ra đây mới là bản tính thật của Ân Hàn Giang, y... quả thực không hợp làm Kiếm tu. Kiếm tu trước cần bộc lộ mũi nhọn, sau dần nội liễm thâm trầm, cuối cùng lấy không kiếm thắng có kiếm, nhất cử nhất động, đến một ánh mắt cũng ẩn huyền cơ. Nhưng Ân Hàn Giang luôn bộc lộ mũi nhọn, nên khi cảnh giới thấp y tu luyện cực nhanh, đến Cảnh hư kì mới rất khó tiến giai. Ngược lại sau khi từ bỏ tu kiếm, nháy mắt đột phá Đại thừa kì, đạt đến đỉnh cao.
Văn Nhân Ách vừa tiếc trong quá khứ dường như đã bỏ lỡ bước trưởng thành của Ân Hàn Giang, vừa cảm thấy mới lạ thú vị. Đơn thuần nhìn dáng vẻ y phải đeo bao tay lên rồi mới bóp cổ Bách Lí Khinh Miểu thôi đã mê mẩn nghĩ sao mà lễ phép lại đáng yêu thế. Trong tâm thái đó, nào còn diễn xuất nổi vai người bị ép buộc, thân mang đại nghĩa các thứ.
Điều duy nhất Văn Nhân Ách có thể làm đó là lấy tay áo che đi ý cười không kìm nổi, nghiêng mặt cúi gằm dường như uất ức chẳng nỡ cho Hạ Văn Triều nhìn thấy mặt mình, trên thực tế trong lòng đã cười đến nở hoa.
Động tác này của hắn miễn cưỡng coi như đạt yêu cầu. Bách Lí Khinh Miểu trong lòng Hạ Văn Triều biến thành em gái nhỏ bị ức hiếp đến trái tim tan nát, một lòng muốn chết, tự cảm thấy không xứng, không dám đối diện với mình.
"Dược Gia Bình, ta cùng ngươi từ nay ân đoạn nghĩa..."
Hạ Văn Triều còn chưa nói xong, Chưởng môn Thượng Thanh phái đã vung tay áo, đứng chắn trước gã, hữu lễ khom người nói:
"Sư đệ vì cứu ta và Văn Triều mới bị trọng thương nhường này, ta bắt buộc phải cứu sư đệ. Tuy nói rằng chỉ có thể giữ cho đệ ấy 500 năm sinh mệnh, nhưng biết đâu còn có cơ duyên tiến cảnh nào đó. Bần đạo là tu giả Đại thừa kì duy nhất của Thượng Thanh phái, đương nhiên phải làm những việc nên làm. Để ta cứu sư đệ."
"Dược tiên sinh, còn chuyện phí khám bệnh, bần đạo cho rằng không thể lấy Bách Lí Khinh Miểu ra trao đổi. Nó là đệ tử Thượng Thanh phái, cho dù từng lạc lối lầm đường, Thượng Thanh phái cũng sẽ không coi con bé là món đồ mà trao qua đổi lại. Bần đạo chứng kiến Bách Lí Khinh Miểu khôn lớn, nó là thiếu nữ ngây thơ lương thiện, dễ lừa thì dễ lừa thật nhưng sẽ không làm những chuyện thương thiên hại lí. Dược tiên sinh cần dược nhân hay giẻ lau bần đạo cũng có thể một mình gánh chịu. Bách Lí Khinh Miểu tuyệt không thể giao cho người."
Nghe ông nói xong, Ân Hàn Giang và Văn Nhân Ách đều nghiêm túc lên. Tính Ân Hàn Giang âm u còn có chút tàn nhẫn, nhưng từ nhỏ y đã chịu ảnh hưởng của Văn Nhân Ách, đối với hành động sẵn sàng hiến dâng sinh mạng của mình để bảo vệ người khác đến bậc này không thể không kính phục. Đương nhiên, nếu không biết Văn Nhân Ách còn sống thì có kính phục đi chăng nữa, lúc cần xuống tay Ân Hàn Giang cũng không nương tay. May mà Văn Nhân Ách còn sống, Ân Hàn Giang cũng mềm mại hơn rất nhiều.
Y đứng lên nói:
"Dược nhân Trúc cơ kì thì có ý nghĩa gì? Bách Lí Khinh Miểu chắc hữu dụng lắm, ta còn thiếu giẻ lau đấy à? Chỉ là trò hề mà thôi. Phí khám bệnh sao... chữa trước rồi nói."
Ân Hàn Giang viết tâm pháp độ mệnh và phương thuốc cho đan dược bổ trợ xuống. Dược liệu đều bình thường dễ kiếm thôi, trong nhà kho của Thượng Thanh phái có đủ, luyện chế lúc nào cũng được. Chẳng qua cần 5 ngày mới luyện thành, quá trình luyện đan cần có "Dược Gia Bình" trông chừng. Ân Hàn Giang nào có biết luyện đan, phương thuốc do "Bách Lí Khinh Miểu" cung cấp, y bèn chọn "Bách Lí Khinh Miểu" làm dược đồng, giúp việc quạt lò linh tinh gì đó.
Chưởng môn Thượng Thanh phái có được phương thuốc và tâm pháp, quý như cầm chí bảo ngồi bên giường Thanh Việt, mừng đến bật khóc:
"Sư đệ, cuối cùng đệ cũng được cứu rồi."
"Sư huynh..." Thanh Việt trưởng lão vươn tay, yếu ớt nắm lấy đơn thuốc muốn xé, "Không thể, huynh còn có hi vọng phi thăng, đừng vì ta mà lãng phí thiên phú của mình. Hơn nữa môn phái còn cần huynh."
Chưởng môn nghiêm mặt nói:
"Sư đệ, chuyện được mất đôi khi không thể cân nhắc dựa trên giá trị được. Cứu đệ là tâm nguyện của ta. Tuy rằng ta sẽ ngã xuống Trúc cơ kì, tu luyện lại cũng khó khăn hơn trước, nhưng không phải không có hy vọng. Còn môn phái, Văn Triều đã lớn rồi, ta giao Thượng Thanh phái cho nó cũng yên tâm."
"Dược Gia Bình" đứng một bên lạnh mắt nhìn Chưởng môn Thượng Thanh phái và Thanh Việt trưởng lão, da thịt lại cộm lên một chút, vẻ mặt âm u.
Thanh Việt cần dùng vài loại đan dược trước mới có thể tiếp nhận công lực độ mệnh. "Dược Gia Bình" nhiều ngày nay đều miệt mài luyện đan bên lò thuốc, y không cho ai đến gần, thiết lập trận pháp ngoài cửa, cùng "Bách Lí Khinh Miểu" làm tổ trong phòng.
Lúc này khắp môn phái đã lan truyền không ít những tin đồn nhảm nhí về Bách Lí Khinh Miểu. Do Hạ Văn Triều sau khi trở về phòng ầm ĩ chửi bới Dược Gia Bình, Liễu Tân Diệp nghe được bèn âm thầm mang chuyện của Bách Lí Khinh Miểu và Dược Gia Bình đi cắn hạt dưa. Nói nàng không chỉ đã bái Cừu hộ pháp Huyền Uyên tông làm thầy còn tu luyện phương pháp thải bổ của Hữu hộ pháp Huyền Uyên tông Thư Diễm Diễm, vì muốn tăng tiến tu vi mà song tu với Tán Tiên Dược Gia Bình, xong xuôi đâu đấy bị Dược Gia Bình vứt bỏ coi như giẻ chùi chân.
Còn có lời đồn rằng sở dĩ tu vi của Bách Lí Khinh Miểu tăng tiến nhanh như vậy là bởi trong ba mươi năm du lịch, nàng song tu với Chung Ly Khiêm không biết bao nhiêu lần, chiếm được lợi ích. Đến cả tiểu đồ đệ của mình là Túc Hoè nàng cũng không buông tha. Thậm chí có người nói, pháp bảo bản mạng của Bách Lí Khinh Miểu nát rồi mà có thể hoạt bát tung tăng quay lại như vậy nói không chừng khi còn ở Huyền Uyên tông đã thừa ân sủng của trước sau hai vị Tông chủ, bấy giờ mới khôi phục hoàn toàn.
Chưa đến hai ngày, danh tiếng của Bách Lí Khinh Miểu ở Thượng Thanh phái đã biến thành ả đàn bà mà ai cũng có thể lên giường. Những đối tượng bị cho vào danh sách gian phu ngoài Dược Gia Bình ra thì vừa khéo là bốn người Văn Nhân Ách, Chung Ly Khiêm, Ân Hàn Giang và Túc Hoè - bốn vai nam phụ trong "Ngược luyến phong hoa".
Nguyên văn, Liễu Tân Diệp vì phá hoại Hạ Văn Triều và Bách Lí Khinh Miểu cũng từng loan tin thất thiệt như vậy một lần, làm Hạ Văn Triều hiểu lầm Bách Lí Khinh Miểu, cho dù giải thích thế nào cũng không tin, hung hăng ngược nữ chính mấy hồi.
Trong khoảng thời gian đồn nhảm tứ phía, Ân Hàn Giang và "Bách Lí Khinh Miểu" đang chuyên tâm luyện đan.
Lao động chân tay kiêm lao động trí óc chủ yếu là "Bách Lí Khinh Miểu" dâng phương thuốc lên, còn Ân Hàn Giang có nhiệm vụ ngồi trên ghế cao trong phòng ở Dược đường cầm "Diệt thế II" trầm tư.
Trầm tư nghĩ xem nên dùng thủ đoạn gì để đổi người độ mệnh từ Chưởng môn Thượng Thanh phái thành Hạ Văn Triều. Độ mệnh cần tu giả Đại thừa kì, cảnh giới của Hạ Văn Triều chưa đạt. Có điều Ân Hàn Giang nhìn ra gã đã có tướng đột phá, đặc biệt là lúc bị "Dược Gia Bình" chọc điên, Hạ Văn Triều càng giận đến mức suýt thì tấn chức tại trận.
Trong "Diệt thế II" cũng nhắc nhiều, mỗi lần Bách Lí Khinh Miểu bị ai bắt đi, Hạ Văn Triều đều sẽ tấn chức trước hoặc trong khi chiến đấu, lấy yếu thắng mạnh, "giận căm dựng tóc vì tình hồng nhan" gì đó. Lấy cảnh giới Cảnh hư kỳ trước mắt của gã chống đối với Tán Tiên "Dược Gia Bình" cho dù muốn lấy yếu thắng mạnh cũng còn kém xa lắm, tấn chức đến Đại thừa kì mới có chút hy vọng.
Đại thừa kì, vừa đủ độ mệnh.
Khiến Hạ Văn Triều tụt xuống Trúc cơ kì, Chưởng môn Thượng Thanh phải trơ mắt nhìn rường cột tương lai của môn phái biến thành phế vật, Thanh Việt trưởng lão ôm lòng hối hận cả đời, có vẻ như thú vị hơn giết người nhiều.
Chưởng môn Thượng Thanh phái và Thanh Việt trưởng lão đều là tu sĩ Chính đạo truyền thống cổ hủ, bị Ma tu giết chết còn tự cho là bản thân cống hiến vì đạo nghĩa, chết cũng có ích các thứ. Giết không có gì hay, miễn là chúng đau khổ mới càng tốt.
Ân Hàn Giang đẩy đẩy hai má, bắt lớp da của Dược Gia Bình sung sướng cười theo tâm tình y.
Văn Nhân Ách ở một bên lén quan sát:...
Khó nhất trong luyện đan là nổi lửa và thu đan chứ quá trình không có gì phức tạp, chỉ cần duy trì ổn định lửa trong lò là được. Hai ngày nay Văn Nhân Ách cũng bận bịu đâu có mỗi thời điểm nổi lửa, thời gian còn lại vẫn rất rảnh rỗi.
Ân Hàn Giang không có gì để trò chuyện riêng tư với Bách Lí Khinh Miểu, hai người một gian trong một gian ngoài không quấy rầy nhau. Văn Nhân Ách cũng nhân lúc Ân Hàn Giang không để ý mượn lò thuốc cản tầm nhìn lấy hai quyển sách ra đọc.
Bình luận dưới "Diệt thế" là một bầu trời chửi tác giả. Họ hoàn toàn không ngờ được, Bách Lí Khinh Miểu vẫn luôn được coi là hậu cung của Hạ Văn Triều thế mà lại bị anh em của nam chính... thể loại tình tiết sừng mọc theo cặp này thực sự quá ghê tởm rồi, không ít người đọc bỏ truyện, cũng không ít người đọc nói dù sao chỉ là bản sửa chữa, không tốn tiền, muốn kiên trì đọc đến kết cục, xem bộ này còn có thể ngược nam chính, tặng em gái cho người khác như thế nào.
Người đọc "Ngược luyến" thông qua góc nhìn của Bách Lí Khinh Miểu biết Dược Gia Bình do Ân Hàn Giang đóng giả, mà người chống cơ thể Bách Lí Khinh Miểu bây giờ là Văn Nhân Ách, bản thân nữ chính có thể nhận thức được những gì đang xảy ra nhưng không can thiệp, trình chiếu lại tất cả sự việc ở Thượng Thanh phái cho người đọc xem, khu bình luận trong chốc lát bùng nổ...
"Aaaaa! Bách Lí Khinh Miểu tu Vô Tình Đạo, tác giả sửa tag thành vô CP! Bộ tiểu thuyết ngôn tình tôi theo đuổi bấy lâu nay cuối cùng biến thành một bộ nữ chính khám phá Thiên Đạo đạp lên tình yêu. Rõ ràng phải mắng tác giả nhưng tại sao cảm thấy khoái như vây?"
"Tại khoái thật chứ sao, suốt quá trình sửa chữa, nữ chính không phải uất ức chút nào, mỗi lần nữ phụ độc ác và nam chính muốn bắt nạt bạn ấy, luôn có chị em bạo lực và các anh đẹp trai tới support!"
"Lầu trên sử dụng từ "chị em bạo lực" thật điêu luyện, có thể chuyên chỉ ai đó."
"Muốn gào to tên người ấy, Thanh Tuyết trưởng lão, chúng em yêu nhất Cừu hộ pháp Cừu Tùng Tuyết! Một ngự tỷ độc lập tự do, một chị gái coi đường cong cơ thể như rác rưởi, một người đẹp toàn tâm toàn ý muốn biến mình thành Bạch Cốt Tinh (nghĩa đen). Bắt đầu từ lúc sau Chính Ma đại chiến, nữ chính không cứu nam 2 Ma Tôn mà cứu được Cừu Tùng Tuyết cốt truyện mới chân chính bắt đầu xoay chuyển!"
"Chuẩn, Hạ Văn Triều bị thương, Cừu Tùng Tuyết cầm chân nữ chính không cho mẹ ấy chăm sóc. Hạ Văn Triều ngủ với Liễu sư tỷ, Thanh Tuyết trưởng lão lo liệu giúp ngay việc hôn nhân. Hạ Văn Triều đại hôn, Thanh Tuyết trưởng lão ngậm đắng nuốt cay đưa nữ chính đến Huyền Uyên tông tròng cổ Chung Ly Khiêm. Sau đó là ba mươi năm du lịch khiến gà bay chó sủa của bốn người. Bộ này ngược luyến ở đâu? Toàn hề hước đấy chứ!"
"Công đầu của Cừu hộ pháp ok rồi, còn huy chương bạc nhất định phải dành cho Ma Tôn của tôi. EQ bậc nào mới có thể phát minh ra hai phương pháp ship CP là chú truy tung và đồng tâm cổ cơ chứ! Ma Tôn không hiểu iu đương."
"Hạng ba nhất định là Khiêm Khiêm nhà chúng tôi! Cầu xin tác giả thương Khiêm nhà tôi một chút. Huyền Uyên tông, Thư hộ pháp chuyên tâm hưởng thụ mỹ nam, Cừu hộ pháp hằng ngày chỉ có đánh người và bị người đánh, Miêu đàn chủ nghe nói ngày đêm nghiên cứu cổ trùng mới, Nguyễn đàn chủ là rùa đen ngủ đông hay sao ấy mà chỉ đi qua sân khấu mua nước mắm, Sư đàn chủ quanh năm đi làm chân chó, công tác vất vả chỉ có mỗi Khiêm nhà tôi thôi! Huyền Uyên tông các bạn nhiều người như vậy mà nội vụ môn phái giao hết cho Tổng đàn Đàn chủ tân nhiệm ngồi chưa ấm chỗ, lương tâm có cắn rứt không vậy? Tóc của Khiêm sắp chào Khiêm đi hết rồi, mau cứu tóc!"
"Hạng bốn đề cử Ân Hàn Giang. Lần này anh ấy làm tôi phải rửa mắt nhìn. Không chỉ không ép mỡ nữ chính còn thức tỉnh bạn ấy, giúp Tam Thuỷ ngok nghek tu Vô Tình Đạo"
(Tam Thuỷ: chơi chữ, chữ Miểu trong Bách Lí khinh Miểu có Hán tự cấu thành bởi ba bộ Thuỷ 淼)
"Đá Hạ Văn Triều một phát đẹp trai vãi!"
"Lúc túm cổ Tam Thuỷ nói "Ta muốn cô ấy" ngọt quá trời! Tự nhiên làm si mê bệnh kiều bá đạo tổng tài."
"Tôi vẫn luôn thấy cách tốt nhất để ngược tra nam là đáp trả lại tất cả những gì gã từng đối xử với nữ chính, nhưng thế thì em gái Tam Thuỷ nhà mình lại có độc quá rồi. May lúc này đã có Ân Hàn Giang giúp tôi thỏa mãn. Hạ Tịch Tử, ông sáng mắt chưa, biết cảm giác người yêu gian díu với kẻ khác như thế nào rồi chứ gì? Tha thứ, rộng lượng, tự nằm mà mơ giấc mộng xuân thu đi! Tình yêu không dành cho ba người, rộng lượng không nổi!"
"Nói hay lắm! Nhưng có một vấn đề, Hạ Tịch Tử là ai vậy?"
""Triều văn đạo, tịch tử khả hĩ", trai đểu họ Hạ chứ ai."
(Hạ Tịch Tử: chơi chữ, câu "Triều Văn đạo, tịch tử khả hĩ" trích trong Luận Ngữ của Khổng Tử nghĩa là "Sáng được nghe giảng đạo, chiều tối có phải chết cũng cam lòng". "Triều văn" trong Hạ Văn Triều nhưng bạn đọc này cà khịa Hạ tra nam nên gọi là Hạ Tịch Tử, kiểu chết là đáng =)))
"Nếu không phải nữ chính tu vô CP chắc tôi đã ship Ân Hàn Giang với Bách Lí Khinh Miểu rồi, che mặt ngại ngùng."
"Stop ý tưởng nguy hiểm của bạn đi, Văn Nhân Ách đang dùng mắt của Bách Lí Khinh Miểu nhìn bạn đấy. Ân Hàn Giang là của Văn Nhân Ách!"
Ngón tay Văn Nhân Ách lướt qua mấy chữ "Ân Hàn Giang là của Văn Nhân Ách", khẽ bật cười.
"Ngược luyến" tuy mang góc nhìn của nữ chính nhưng thỉnh thoảng khi có nữ phụ độc ác muốn hãm hại nữ chính vẫn sẽ đan xen thêm chút góc nhìn thứ ba, cho người đọc thấy chuyện xấu mà nữ phụ làm tiện lo lắng thay cho nữ chính.
Văn Nhân Ách biết được mánh khoé của Liễu Tân Diệp, khi đang nghĩ nên phản kích thế nào thì nghe thấy Ân Hàn Giang từ trong phòng gọi vọng ra:
"Giẻ... Bách Lí Khinh Miểu ngươi vào đây."
Văn Nhân Ách vội cất sách đi, đến bên Ân Hàn Giang, thấy y cười đến thích ý, xoè tay về phía Bách Lí Khinh Miểu nói:
"Đưa hồn thề của Liễu Tân Diệp cho ta. Bổn toạ có kế hoạch."
***
Tác giả nói:
Ân Hàn Giang đẩy đẩy da mặt, ngồi trước gương luyện tập mỉm cười, quá đẹp quá tự nhiên.
Văn Nhân Ách: Đáng yêu!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT