*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

1544184fca72cc75666431218069jpg

Trong phòng im re giống như trận rối loạn ban nãy chưa từng tồn tại. Mấy người vô thức lùi ra sau vài bước, vẻ mặt trở nên hoảng hốt và sợ hãi.

Cho tới bây giờ tụi nó chưa bao giờ gặp phải tình huống nghiêm trọng đến vậy. Tụi nó đã bị cả một đám phù thủy trưởng thành bao vây trong phòng.

_ Các vị, chào buổi tối

Hai người đàn ông bước vào phòng với vẻ mặt khoái trá. Draco lập tức nhận ra đó là ai – lão Nott và ông Greengrass. Xuyên qua thân hình của hai kẻ này, hắn thình lình bắt gặp một đôi mắt y chang như mình.

Tình cảnh này khiến Draco giật thót người. Tay chân hắn biến thành luống cuống và xấu hổ đến độ hắn chỉ muốn trốn vào đâu đó cho xong.

Túp lều nhỏ trở nên chật chội khi một đám người lớn chui vào. Lão Nott, ông Greengrass, Lucius Malfoy và Phó Giám đốc sở Thi Hành Luật Pháp thuật – Một người cũng không thiếu. Cho nên đến khi cụ Dumbledore và giáo sư McGonagall xuất hiện, không ai còn cảm thấy bất ngờ nữa.

_ Ngài hiệu trưởng à, làm phiền cụ vào ban đêm như này tôi cảm thấy có lỗi lắm – Lão Nott nói – Nhưng đáng tiếc rằng tôi đã nhận được một lời tố cáo khủng khiếp.

Lão liếc nhìn Phó giám đốc sở Thi Hành Luật Pháp thuật, người đàn ông trung niên ăn mặc lòe loẹt lập tức hiểu ý và tiếp lời

_ Sở Thi Hành Luật Pháp thuật nhận được một lời tố cáo rằng có ai đó đã…nuôi một con rồng.

Phó giám đốc liếc nhìn Hagrid một cách đầy ám chỉ khiến thân thể lão run rẩy.

_ Mèn ơi, là rồng thiệt hả? Đã bao năm rồi tôi chưa được thấy một con rồng nào!

Cô McGonagall nghiêm túc rít lên

_Thôi nào Albus!

_ Minerva, thả lỏng đi nào!

Cụ Dumbledore đi thẳng tới gần lão Hagrid. Tầm mắt của cụ đảo qua toàn bộ căn phòng rồi tập trung lên con vật đen sì sì đứng trên cái gối màu đỏ.

Có một điều rất rõ ràng – tất cả mọi người đều đang chăm chú nhìn sinh vật đen đúa kia. Mà cũng vì nó, lão Nott đặc biệt muốn ca ngợi Merlin.

Cô McGonagall kinh ngạc thốt lên

_ Bác Hagrid, tôi thật lòng không thể tin nổi! Đây là phạm pháp!

Cô chỉ tay về phía lũ học trò của mình

_ Bác có thể đã biến mấy đứa trẻ thành tro luôn rồi!

Không ai lên tiếng cả. Cụ Dumbledore hiền lành nhìn lão Harry. Trên người cụ có một loại năng lượng khiến người ta cảm thấy bình yên. Ngay khi cụ xuất hiện trong căn phòng này, dường như niềm hi vọng đã nhen nhúm trở lại.

Đôi mắt Hagrid như lóe ra tia sáng cho dù tình hình đối với lão mà nói thì không ổn tí nào – người ta tóm cổ lão ngay tại trận với chứng cứ đầy đủ.

Nhưng Lucius Malfoy sẽ không cho tên khổng lồ máu lai này cơ hội thoát tội. Hắn không thể làm cho rắn con của mình bị vạ lây, cho nên tất cả mọi sai lầm hãy đổ dồn lên người lão già khổng lồ máu lai chết tiệt này đi!

Người đứng đầu nhà Malfoy không bao giờ ngồi chờ chết, nhưng hắn cũng hiểu rõ kẻ địch sẽ không cho hắn cơ hội thoát thân.

_ Tôi cho rằng anh Rubeus Hagrid đây biết rõ chăn nuôi rồng là hành vi phạm pháp

Lão Nott cướp lấy công việc thẩm vấn kẻ tình nghi của Phó Giám đốc sở Thi Hành Luật Pháp thuật như thể lão thật sự am hiểu nó

_ Chắc ông cũng biết Hội nghị Warlocks vào năm 1709 đã chính thức thông qua dự luật cấm nuôi rồng phải không?

Lão Hagrid lo lắng trả lời

_ Đúng…đúng vậy.

Lão Nott ra vẻ cực kỳ chân thành nói

_ Theo tôi được biết anh đã từng có tiền án cách đây năm mươi năm

Tựa như tên nhà giàu đang lấy le bảo bối của hắn, lão Nott đắc ý bởi vì đêm nay đã chiếm được miếng thịt béo ngậy cỡ nào.

Greengrass nhìn như một con người đầy lòng chính trực bị chọc giận. Ổng nghiêm khắc phê phán

_ Ai cũng biết loài rồng nguy hiểm đến thế nào. Móng vuốt của nó dễ dàng xé người ta thành thịt vụn. Thế mà anh Hagrid đây không chỉ tự mình nuôi rồng mà còn giấu nó trong trường học. Hãy nhớ rằng ngay cả một phù thủy trưởng thành cũng dễ dàng mất mạng khi đối mặt với một con rồng!

Ổng đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu lão máu lai khổng lồ mà không hề nhắc đến một dự luật khác cũng được thông qua trong Hội nghị Warlocks vào năm 1709: Bất luận tổ chức, cơ quan hay cá nhân nào biết mà không báo cáo người nuôi rồng đều bị trừng phạt.

Không phải ông ta quên mà còn một miếng thịt béo ngậy của nhà Malfoy đang đặt bên cạnh kia kìa. Làm sao Lucius Malfoy có thể cho phép người thừa kế tương lai của nhà Malfoy xuất hiện tiền án? Không bao giờ! Nếu muốn xóa bỏ nó, hắn nhất định phải thỏa mãn lũ sói đói đang nhìn chằm chằm hắn kia! Chuyện này không chỉ đơn giản là nuôi rồng mà còn liên quan đến lợi ích được, mất. Không cần hoài nghi, đây chính là một canh bạc.

“Malfoy sẽ biến thành kẻ thua thảm bại nhất!” – trong lòng lão Nott thầm tự nhủ. Từ nhỏ đến lớn lão đã đắm chìm trong cái xã hội thượng lưu kẻ lừa ta gạt. Từ mười năm trước bước chân theo Chúa tể Hắc ám, lão đã hiểu được dã tâm của mình. Cái dã tâm ấy quá lớn, lớn đến mức cái dòng họ Nott này chẳng thể thỏa mãn lão. Mà đâu chỉ mình lão thôi, rất nhiều quý tộc khác đều tìm kiếm bất cứ cơ hội nào để lớn mạnh. Malfoy muốn nương nhờ Người được chọn, thậm chí còn bắt tay với Hội Phượng Hoàng? Gì chứ, đều là lão lấy cớ hết! Thế mà đêm nay vào cái thời điểm mấu chốt vẫn có nhiều kẻ nhát gan rút lui, một số còn lại thì rục rịch khoanh tay bàng quan. Ngay cả chính lão cũng đánh liều. Mà rất may mắn, lão đã tìm đúng cách để ra tay với thằng con trai của Malfoy – ngay khi Theodore báo cho lão về sự tồn tại của con rồng, Nott đã biết đêm nay Merlin ban cho lão một cơ hội tuyệt vời cỡ nào.

Mà lúc này đây, Lucius cũng bắt đầu cảm giác được sự thiên vị của Merlin. Bản thân hắn là một trong mười hai Ủy viên trong Ban Quản trị, Lucius nắm rõ tình hình trường học như trong lòng bàn tay. Hắn đã mơ hồ phát hiện mục đích của nhà Nott nhưng lại không ngờ mối nguy ập tới nhanh vậy.

Muốn chống lại sự đe dọa của một con rắn, bạn phải bóp chặt bảy tấc của nó và tránh xa mấy cái răng nọc ra. Nhưng nếu phải đối diện với cả một bầy rắn, bạn phải đặc biệt cẩn thận. Bởi vì chỉ cần bạn tóm được một con, những con khác sẽ ùa lên. Cách làm tốt nhất chính là chuẩn bị những cái bẫy, phân tán chúng, giết chết từng con một. Chính vì Lucius bận chèn ép những dòng họ khác mới khiến cho Merlin ban tặng kẻ địch một cơ hội quá hoàn hảo như này.

Hắn chỉ thua có một chiêu cuối mà thôi.

Trong góc khuất, nét mặt của Lucius trở nên tối tăm. Nhưng chính lúc này, Potter lại đột nhiên nhoẻn miệng cười – một nụ cười rất xảo quyệt. Ngoài Lucius Malfoy ra, không một ai nhìn thấy nữa.

_ Thưa bác Giám đốc, con muốn hỏi một câu. Người nuôi rồng sẽ bị phạt thế nào ạ?

Cách xưng hô của cậu khiến Phó Giám đốc sở Thi Hành Luật Pháp thuật cảm thấy khoái trá. Ổng trả lời

_ Hắn ta sẽ bị tống vô ngục Azkaban trong vòng một năm sáu tháng đó cậu.

Có vài người, ví dụ như lão Nott, không thể hiểu nổi mục đích của Người được chọn. Thế nhưng Lucius nhạy cảm đã nghe được tín hiệu của tình thế bị đảo ngược. Hắn híp mắt lại, bắt đầu cảm thấy tò mò với những chuyện kế tiếp.

_ Theo con được biết, nếu như địa điểm nuôi rồng trái phép gây nguy hiểm cho người khác hay sự an toàn của cộng đồng, ví dụ như trường học, thì bản án sẽ bị tăng thêm phải không ạ?

_ Đúng rồi. Chí ít sẽ bị giam vô ngục Azkaban hai năm liền.

Vừa nghe thế, lão Hagrid đã tuyệt vọng. Thậm chí lão còn liếc mắt cầu khẩn Harry ngậm miệng lại.

Nhưng Harry không rảnh rang mà để ý, cậu tiếp tục chủ đề tuyệt vọng kia

_ Hai năm trong ngục Azkaban sẽ khiến người ta phát điên mất

Phó Giám đốc sở Thi Hành Luật pháp dùng giọng điệu giải quyết việc chung

_ Phải rồi đó, thưa cậu Potter, nhưng chúng ta phải tuân thủ những gì đã được luật pháp quy định

_ Cho nên pháp luật rất công bằng, phải không ạ? – Harry ngây thơ nói – Bởi vì nó sẽ không tống một người vô ngục Azkaban chỉ vì người ta ham mê thằn lằn lửa.

_ Cái gì?

Không biết ai đã thốt lên câu này, tất cả phảng phất như vừa bừng tỉnh khỏi giấc mộng dài dằng dặc mà nhìn lên màn che trên sân khấu đã bị hạ xuống không biết tự bao giờ. Thứ sinh vật nằm trên cái gối kia gần như sở hữu tất cả đặc điểm của một con rồng, nhưng nó thật sự không phải rồng.

Thằn lằn lửa Takla là một loài sinh vật huyền bí phun lửa và ăn các loại chim. Khi còn nhỏ, chúng có vẻ ngoài giống y chang rồng Lưng Gai Na Uy với thân mình đen thùi.

_ Hay chúng ta mời nhân viên Ban Kiểm soát và Điều hòa Sinh vật Pháp thuật tới kiểm tra xem sao?- Cụ Dumbledore đề nghị – Giáo sư môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí có lẽ cũng rất sẵn lòng giúp đỡ. Cô Grubbly-Plank ấy là người rất nhiệt tình lắm.

Vị hiệu trưởng này nói rất chân thành, nhưng ai ở đây cũng biết chắc ông cụ sớm phát hiện chân tướng. Thằn lằn lửa Takla và rồng Gai Lưng Na Uy cũng không khó phân biệt, chỉ vì ngay từ đầu bọn họ đã bị ý thức chủ quan đánh lừa.

Mà tất cả những điều này chính là kết quả Harry muốn thấy. Đêm đó nghe lén được tin tức từ Thủ lĩnh Nhà Slytherin chỉ là vô tình thôi, nhưng bởi vì có liên quan đến Draco nên bị cậu ghi tạc vào lồng ngực. Trong lúc phe kia theo dõi, thăm dò, cậu đã thiết lập ra cái bẫy này – Cái Harry muốn không chỉ đơn giản là đánh trả những kẻ giả dối, tham lam ấy, cậu càng muốn dạy cho bọn họ một bài học khó quên và một lời cảnh cáo nghiêm khắc. Không chỉ vì Draco, Harry – Cáo Già – Potter đã từng có những kỉ niệm không tốt đẹp nên ngứa mắt nhất chính là loại hành vi tính kế với một đứa bé.

Có lẽ ai đó sẽ đoán được đây là cái bẫy của Người được chọn, ví dụ như Dumbledore chẳng hạn…Nhưng mà, có sao chứ?

_ Không cần kiểm tra, nó chính là một con thằn lằn lửa!

Phó Giám đốc nhấn mạnh. Hiện giờ ông ta đã bắt đầu hối hận. Malfoy đứng vững bao nhiêu năm sao có thể dễ bị tính kế như thế?

Đối mặt với tình thế xoay chuyển, Hagrid còn chưa kịp phản ứng lại. Lão thì thào

_ Norbert…Norbert đâu…sao lại…thằng lằn lửa…

Người sáng suốt đều nghe ra sơ hở trong đó, nhưng có ích gì chứ? Nott và Greengrass phải kiếm đâu ra một con rồng bây giờ?

Đáng sợ nhất không phải là mắc bẫy kẻ địch, mà là loại cảm giác không cách nào xoay chuyển kết cục thảm bại.

Câu hỏi của lão Hagrid cũng chỉ như sự giãy dụa của kẻ sắp chết – bây giờ có thằng đần mới chịu thừa nhận chuyện lão nuôi rồng. Huống chi cụ Dumbledore và Malfoy chắc chắn không cho bọn họ cơ hội này.

Lão Nott không cam lòng tí nào – nhân lúc người ta không để ý, lão dùng thần chú ai-đột-nhập trong phòng. Lão hoài nghi con rồng kia đã bị vô hình – Suy đoán này không sai tí nào! Bé rồng đang ngủ phì phèo trong chính căn phòng này, chỉ khác là nó được Harry bọc trong Áo khoác Tàng hình thôi. Đó là tấm áo khoác tàng hình thật sự khiến người mặc hoàn toàn vô hình, bền chắc vĩnh viễn, tạo được sự che giấu không bao giờ đổi và không xuyên thấu nổi, bất chấp có ếm bùa gì lên nó – và là một trong ba món Bảo bối Tử thần! Còn con thằn lằn lửa kia chui từ đâu ra thì lại càng đơn giản hơn. Harry đã sớm chuẩn bị trước, nhét nó vô cái túi xách đã được nới rộng một-cách-phi-pháp. Sau đó nhân lúc hỗn loạn, cậu nhanh chóng đánh tráo chúng.

Nhưng cuộc giao đấu âm thầm nên còn lâu mới kết thúc. Đối với lão Nott, ông Greengrass và ngài Phó Giám đốc sở Thi Hành Pháp luật mà nói thì sự xuất hiện của bà Amelia Susan Bones – Giám đốc sở Thi Hành Luật pháp mới chính là “tình tiết kịch tính” cuối cùng của vở kịch đêm nay.

_ Tôi không nhớ mình đã ký công văn cho phép điều tra Hogwarts vào lúc nào

Người phụ nữ đẩy một cái cặp mắt kiếng của mình. Mặc dù bà nổi tiếng công tâm nhưng cũng không thích bị người ta thèm nhỏ dãi cái ghế của mình mỗi ngày. Bà nhìn Phó Giám đốc

_ Ông có biết hành vi lợi dụng chức quyền này sẽ dẫn đến hậu quả gì không?

Không cần hoài nghi, bà Bones đã tiện tay đẩy luôn những kẻ chỉ cách lằn ranh một bước kia  xuống vực sâu thăm thẳm.

P.S từ tác giả: Có nhiều thông tin tôi tìm không thấy (Ví dụ như con thằn lằn lửa Takla – tác giả bịa ra), cho nên mọi người đừng tin nhé…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play