Thiên An hôn lên trán nàng, mà Hồ San cũng không chịu thua kém thân ảnh đi đến dựa sát vào người, ngón tay di chuyển trên lồng ngực: “ Thiên Hạ Vô Song Thành miếng mồi ngon như vậy, có điều bọn họ nào biết đằng sau miếng bánh béo bở kia lại là hung thần đoạt mệnh đây, 20 vạn người cũng muốn hạ Thiên Hạ Vô Song Thành”
"Khụ khụ khụ" Hồ Trang từ trong sửng sốt tỉnh lại ho khan lên khi nhìn thấy ái nử nhà mình thân mật như vậy, trái với lể nghi hơn nữa hắn tuổi già rồi còn ở trước mắt hắn tình chàng ý thiếp đây, nhưng không lâu lại nghe: " còn nhờ cha vợ giúp thêm một chuyện nửa"
"Ồ! Là chuyện gì?" Hồ Trang dò hỏi.
Thiên An cười nói: " bảo vật trong tay người"
Hồ Trang hiểu ra vấn đề vuốt râu cười nói: " Thương Long Thất Túc bí bảo, đích xác là vật thần kỳ, ở trong tay ta cũng chẳng có gì dùng, vốn đả định giao cho hiền tế từ lâu, nhưng lại luyến tiếc ngắm nhìn, thôi vậy giao nó cho con có ích hơn trong tay ta nhiều?"
" Thương Long Thất Túc" Ba nữ khẻ lẩm bẩm lên có phần không rõ cho lắm
Thiên An cười nói: " Thương Long Thất Túc là một cái bí mật, bảy cái tinh thần, bảy cái quốc gia, là các đời lịch đại hạch tâm do các quốc gia quân vương cùng người thừa kế duy nhất nắm giữ”
Ngừng một chút lại nói: “ Xuân Thu Ngũ Bá, Chiến Quốc Thất Hùng quật khởi cùng hưng suy, đều cùng hắn cùng một nhịp thở, ai đạt được Thương Long thất túc toàn bộ bí mật, liền có được nắm giữ thiên hạ vô địch lực lượng. Nếu con đoán không lầm cha vợ đạt được nó có liên quan đến nước Trịnh, từng là bá chủ một thời"
Hồ Trang giờ phút này rung động không thôi hắn có lẻ đả đánh giá còn thấp con rể của mình tài trí, lắc đầu thở than: " thật không biết có chuyện gì còn có thể giấu diếm người như con."
" Phụ thân, bảo vật đó ở đâu? làm sao con vẫn chưa thấy?" Hồ San không nhịn được lên tiếng hỏi han.
Hồ Oánh mày nhíu lại đại não chợt nhớ lại ký ức xưa cũ từng một lần nàng bắt gặp phụ thân trong thư phòng say mê ngắm nhìn một vật tỏa sa ánh sáng, liền nói: " chẳng lẻ là nó"
Hồ Trang gật đầu rồi nói: " Không dấu gì hiền tế, lảo phu mặc dù là Bách Việt lớn lên song là theo gia phụ đến nơi này, sau khi Trịnh quốc bị Hàn Ai hầu diệt Trịnh vương vì cầu đông sơn tái khởi mà phó thác bảo vật cho công tử Trịnh Nhu.
Công tử ấy lánh nạn sau này bấp bênh được lảo phu cứu tế, tổ phụ trước kia là quan lại trong triều, song Hàn quốc truy cùng diệt tận phái sát thủ ám sát trên đường đào thoát công tử trúng độc, trước khi lâm chung phó thác lại cho ta"
Thiên An gật đầu tính cách của cha vợ mình thế nào hắn biết được, hơn nữa cũng rõ vì sao Trịnh Nhu lại chạy đến Bách Việt bởi vì hắn cùng tiện nghi đại ca mình có quen biết, rồi nói: " Chiếc hạp vàng đó xác thực ở trên tay con mới là an toàn, không biết bao nhiêu người vì nó mà điên cuồng, cha vợ giữ nó chỉ ôm lấy họa sát thân mà thôi. Hơn nữa ở trong chổ con ngài muốn ngắm bao nhiêu mà không được"
Chậm chạp không lấy từ tay Hồ Trang là hắn tự tin bảo vật này sớm muộn cũng ở trong túi mình, cho dù có mất đi nữa hắn cũng biết đến nơi nào lấy. Lại thêm nếu vội vả mà lấy có phần quá chú trọng bảo vật đây, đối với Hỏa Vũ Công lẫn hai nử nhi của hắn sẻ nghỉ bản thân hắn chính là vì bảo vật này mà đến.
Chi bằng cứ để ở chổ hắn rồi lấy sao cũng được, cũng không nóng vội gì dù sao trong người hắn sở hữu những thứ sức mạnh có thua kém gì Thương Long Thất Túc đâu cần gì phải bỏ gốc lấy ngọn đây.
Nửa tiếng sau, nội thiên địa bên trong.
Một đạo chói mắt quang mang nhanh chóng phát ra trong đêm tối gian phòng, một chiếc kim hoàng lộng lẫy hộp đồng đang lẳng lặng an trí tại thanh đồng trong rương, khía cạnh gắn cơ quan, khó khoăn nhìn ra trong đó liên hệ, tứ phía cạnh góc phía trên khắc thần bí thú văn, xem ra liền thành một khối, hào khắng khít khe hở đáng nói.
Chỉ thấy dị biến phát sinh màu vàng quang mang, như sóng nước lan tỏa ra xung quanh, kèm theo đó “ tạch tạch tạch” tiéng cơ quan thanh âm nhỏ vang ra, phát ra từ chiếc hạp đồng Thương Long Hạp đặt trên mặt bàn.
“ Mở ra.. hahaha mở ra rồi, để xem bên trong có gì đây, có phải là viên châu trong suốt lại ẩn chứa giống như vũ trụ trong tay Đông Hoàng Thái Nhất không?”Thiên An hưng phấn lẩm bẩm nhìn về chiếc hạp đồng phát ra cơ quan thanh âm không ngừng tản ra quang mang ánh sáng màu vàng.
Để cho Thiên An bất ngờ là đôi mắt mình lại không thể nhìn thấy được thứ bên trong đó, phải biết đôi mắt của hắn có thể nhìn thấy cả những kết giới vô hình vậy mà thất thủ bên trong chiếc hạp vàng thần bí này. Từ khi từ tay cha vợ của mình đạt được hắn liền nghỉ cách lấy ra đồ bên trong, mà nội thiên địa chính là chìa khóa để mở ra.
Bên trong nội thiên địa hoàn toàn cắt đứt pháp tắc thiên địa bên ngoài, tại không gian bên trong hắn mới chính là chúa tể thật sự. Vì đó khi đem chiếc hạp vào bên trong, bí mật cũng chậm rải được cởi ra.
Đột nhiên một cổ uy áp khổng lồ từ bên trong Thương Long Hạp mà ra, đồng thời những luồng quang mang màu vàng ánh sáng tản ra lại quay ngược về hội nhập vào bên trong Thương Long Hạp, tiếng cơ quan không ngừng vang lên, một cổ uy nghiêm mà cường đại tràn ngập khắp cả không gian.
“ Rống”
Chỉ thấy một đầu hoàng kim long ảnh xuất hiện đang ở Thương Long Hạp chung quanh không ngừng lượn vòng lấy, theo con rồng này xoay quanh, hình thể nhỏ bé dài chưa quá một tấc nhưng lại phát ra cường đại khí tràng.
Nó xuất hiện làm cho Thiên An lập tức ngây người ra, bởi vị hắn nhận ra đầu long ảnh này lại giống y hệt đầu kim long khi hắn xem anime thấy được Cao Nguyệt giải khai Ảo Âm Bảo Hạp, chính đầu long ảnh này xoay tròn quanh Ảo Âm Bảo Hạp.
“ Rống” var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Thêm một tiếng gầm vang vọng khắp cả xung quanh, chỉ thấy đầu long ảnh bé xíu này sau một vòng xoay tròn xung quanh chiếc hạp thân hình uốn lượn đầu rồng nhỏ xíu ngưng mục nhìn Thiên An.
Từ người nó tỏa ra bàng bạc sức mạnh uy nghiêm, đôi long ảnh nhìn nhân loại phía trước, đôi mắt linh tính dò xét trong chốc lát đột nhiên thân ảnh nó chuyển động lao nhanh đến người Thiên An
“ Đây là” Thiên An kinh hô lên khi thấy đầu long ảnh dung nhập vào mi tâm mình, nhắm lại hai mắt thần thức chìm vào thân thể của mình rất nhanh hắn liền có mặt bên trong ý thức không gian của mình, một mảnh không gian giống như một hồ nước lam xanh thế giới, bao bọc lấy xung quanh là một mảnh hắc ám, lúc này một đầu long ảnh đang không ngừng uốn lượn bên trong mảnh không gian nhỏ này, bơi lội bên trong thức hải của hắn.
Ngay khi hắn xuất hiện ở trạng thái này, đầu long ảnh lập tức lao đến so với trước kia thân hình nó cũng đả to lớn hơn trước gấp ba lần, ẩn ẩn long ngâm đầy uy nghiêm vang vọng khắp xung quanh, hắn lại cảm nhận được một mối liên kết vô hình với đầu long ảnh phía trước.
“ Rống rống rống”
Kỳ lạ nhìn đầu long ảnh phía trước uy nghiêm long nhãn, vảy giáp phủ kín sắc bén long trảo đang đứng trước mặt mình phát ra tiếng gầm rống, hắn lại cảm nhận được đầu long ảnh này lại muốn gì, thốt lên“ Ngươi muốn sức mạnh của ta”
“ Rống” Long ảnh lập tức rống lên, đầu rồng linh tính gật nhẹ.
Thiên An gật đầu dù sao hắn sống lại đả là một chuyện nghịch thiên, chuyện trước mắt này cũng xem như một chuyện tương tự đi, từ lâu thế giới quan của hắn đả đổi mới cho dù có gặp quỷ ma thần tiên đại loại trước mặt cũng không quá sợ hãi. Tâm thần câu thông ý niệm khẻ chuyển theo đó Chakra trong người cấp tốc đổ về nơi này.
“ Rống” Đầu long ảnh gầm lên vui sướng thân ảnh uốn lượn nhìn dòng chảy khổng lồ năng lượng đổ về, bằng mắt thường thấy được hình thể của nó lại bành trướng lên khi không ngừng cắn nuốt Chakra trong người hắn.
Thiên An cũng không có đình chỉ tiếp tục đem Chakra một nửa trong người phân cho nó, hắn đả lờ mờ đoán ra được đầu long ảnh này là gì chính là long mạch khí vận.
Năm xưa Trịnh Trang Công hẳn là lấy được nó mới đem Trịnh quốc lớn mạnh từ một tiểu quốc bành trướng thành một Ngủ Bá, nhưng hắn lòng tham quá lớn muốn chưởng khống hoàn toàn cổ sức mạnh này, muốn lấy ra nhiều hơn khi hắn chỉ lấy ra một phần mà thôi, cuối cùng bị phản phệ Trịnh Quốc bùng lên như một cơn lốc rồi như quả bóng xì hơi xẹp xuống.
Thương Long Hạp là một phần của Thương Long Thất Túc bí mật, phải có Ảo Âm Huyễn Hạp và Cơ thị huyết thống giải khai mới mở ra được. Trịnh Trang Công nào biết được điều đó, đây là thứ Chu Triều để lại cho hậu nhân nhà Chu, hắn cưỡng ép muốn mở ra cho nên bị cắn trả.
Thiên An đem tay sờ lấy sừng rồng to lớn óng ánh vảy giáp, to lớn long nhãn sắc bén long trảo từ người tỏa ra cường đại lẫn uy nghiêm cùng với thần thánh khí tức, lúc này hình thể của nó dài gần hai mét đang uốn lượn xung quanh người hắn, đôi mắt linh tính như muốn nói cần ăn nữa, ngẫm nghĩ một hồi hắn đem một nữa còn lại tiếp tục phân cho nó hắn cảm nhận được đầu long ảnh này cường đại sẻ trợ giúp hắn rất nhiều.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT