Ở một bên kia, đầu tam giai dị biến khuyển với tốc độ siêu việt cả vận tốc âm thanh kia cuối cùng cũng bị Ngân Sương đánh một quyền rơi vao bên trong trấn nhỏ. Từng gã chiến sĩ liền lao tới đem con tam giai biến dị khuyển kia vào trong để xử lý.
Thi thể của tam giai biến dị khuyển toàn là bảo khố, Nhạc Trọng tuyệt đối sẽ không để cho thi thể của nó bị đám biến dị thú khác thôn phệ.
Đầu tam giai biến dị khuyển kia mới bị Ngân Sương hạ gục thì con tam giai biến dị lang miêu và kim lân thử vương liền lao thẳng tới trước người Ngân Sương.
- Được! Các ngươi đều là địch nhân của ba ba, ngày hôm nay ta sẽ cho các ngươi ăn đòn no.
Ngân Sương nhìn hai con biến dị thú, đôi mắt to mỹ lệ chop chớp, lóe lên một chút tiên diễm yêu dị, lại còn hưng phấn, dòng máu huyết chiến trong nàng lại một lần nữa sôi trào. Nàng lại nhảy lên, bàn tay mềm mại nắm lại, liên tục oanh thẳng vào đầu tam giai biến dị lang miêu vào kim lân thử vương.
Cùng với một tiếng nổ kinh khủng vang lên, cả hai con biến dị thú bị Ngân Sương một quyền trực tiếp oanh bay ra ngoài, lực phản chất kinh khủng kia khiến cho chúng phun ra một ngụm tiên huyết.
Hai con cận chiến hệ tam giai biến dị thú cuối cùng cũng không phải là đối thủ của Ngân Sương.
Trong lúc Ngân Sương đang đại phát thần uy oanh tạc hai đầu tam giai biến dị thú kia, thì con tam giai Hắc Lân hung trư tựa như tường thành kia chợt lóe lên hung quang trong mắt, há cái mồm lớn như bồn máu, sau đó phóng ra bản nguyên lực, Một đạo sóng âm khủng bố tựa như là đạn pháo bắn thẳng vào thân thể của Ngân Sương.
Ngân Sương do không có phòng bị cho nên bị đạo sóng âm đó đánh thẳng vào thân thể, thân hình nhỏ nhắn của nàng rung rung, sau đó mất đi toàn bộ quyền khống chế cơ thể.
Đầu Hắc Ban tri chu cao tới hai thước kia cũng phát động bản nguyên lực, đó chính là thao túng sợi tơ, mỗi một sợi tơ ngưng tụ lại còn cứng rắn hơn cả sắt thép, tất cả đều phóng thẳng về phía Ngân Sương mà đâm tới.
Thân thể Ngân Sương bị sóng âm trói chặt, không thể nào động đậy được, chỉ có thể miễn cưỡng nhúc nhích thân thể một chút liền bị từng sợi tơ kia đâm xuyên qua. Thân thể mềm mại của nàng tuy có thể chống đỡ được đạn bắn vào, nhưng trước những sợi tớ kia cũng không thể nào kham nổi một kích. Cứ đơn giản như vậy mà bị đâm thủng vậy.
- Đau quá! Đau quá! Đau quá! Ba ba, ta đau quá!
Thân thể nhỏ nhắn kia bị đâm xuyên qua, khiến cho khuôn mặt xinh đẹp vặn vẹo không ngừng, từng giọt nước mặt như những hạt trân châu không ngừng chảy xuống, một ngụm máu từ đôi môi anh đào phun ra.
Thân thể bị vô số sợi tơ nhện đâm xuyên qua của Ngân Sương manng tới cho người ta cái cảm giác như là một con búp bê vải rách nát, khiến cho người ta đau lòng vô cùng.
Đầu tam giai Hắc Ban tri chu kia cố sức kéo, tựa như muốn lôi Ngân Sương bay về phía nó vậy.
Đột nhiên một đạo hỏa diễm từ trong hư không xuất hiện, đem những sợi tơ của Hắc Ban tri chu đốt thành tro tàn.
Nhạc Trọng ngay sau đó xuất hiện trước người Ngân Sương, đưa tay ôm lấy nàng, hắn nhìn những vết thủng bị tơ của Hắc Ban tri chu xuyên qua, vô số vết máu chảy xuống, vẻ mặt hắn đau lòng nói:
- Xin lỗi Ngân Sương, ta tới chậm rồi!
Lúc này Ngân Sương đã không còn cái tư thế một người đánh bay hai biến dị thú rồi, chỉ còn là một tiểu cô nương bị kim loại cắt rách da rách thịt mà thôi, thực đáng thương.
- Không có tới muộn, ba ba thực là anh hùng của Ngân Sương! Ta thích nhất là ba ba!
- Biến thành tro đi!
Nhạc Trọng nhìn đầu tam giai biến dị Hắc Ban tri chu kia, trong mắt lóe lên hung quang, một đạo hỏa diễm long quyển phong từ bàn tay phóng ra, cuốn về phía con tam giai Hắc Ban tri chu kia.
Ngay khi Nhạc Trọng tấn công thì đừng đạo tia laser bắn về phía đám tam giai biến dị thú khác đang điên cuồng lao tới, khiến cho bọn chúng không thể nào xuất thủ cứu viện con Hắc ban tri chu kia.
Đầu tam giai Hắc ban tri chu kia cũng cảm nhận được sự uy hiếp của tử vong, nó mở cái bồn máu ra phun ra vô số hợp kim, độ cứng cỏi còn hơn cả kiên nhận của nó, đồng thời cũng mang theo tinh gây mê, hướng về phía hỏa diễm long quyển kia mà quất qua.
Tơ nhện bị hỏa diễm long quyển đụng tới đều biến thành vụ khí bay nhè nhẹ lên không, còn đầu tam giai Hắc ban tri chu kia cũng nháy mắt bị thôn phệ.
Hỏa quang biến đi, chỉ còn lại còn một viên tinh hạch nằm lăn lóc trên mặt đất.
Nhạc Trọng một kích liền diệt đầu tam giai Hắc ban tri chu kia, hai đạo gió nổi lên, đầu tam giai lang miêu với tam giai kim lân thử vương kia với tốc độ siêu âm kinh khủng hiện ra trước người hắn, đưa móng vuốt chộp tới người hắn. Lúc này Nhạc Trọng đang mải ôm lấy Ngân Sương, căn bản không thể nào ngăn cản cả hai tam giai biến dị thú.
Đúng lúc này, từ trong bóng tối, một thanh thái đao nhỏ đột nhiên xuất hiện, với một quỹ tích huyền diệu chém lên móng vuốt của con tam giai lang miêu.
Một chớp mắt, Thiên Cung Anh đã bị con tam giai lang miêu chấn cho bay ngược lại hơn mười mét, thái đao trong tay nàng cũng trực tiếp bị đánh bay. Lực lượng của nàng vẫn còn khá xa mới có thể chống lại được tam giai biến dị thú.
Chẳng qua đầu tam giai lang miêu cũng bị Thiên Cung Anh ngăn cản lại một chút.
Trong chút thời gian ngắn ngủi này, Kỷ Thanh Vũ mặc bộ giáp bọc thép đó, nhân kiếm hợp nhất, hóa thành một đạo kiếm quang kinh khủng chém tới người còn tam giai lang miêu, một trảm liền biến nó thành hai đoạn.
Một cái hòm lam sắc xuất hiện dưới thi thể của tam giai lan miêu, hơn nữa tinh thể dưới người nó cũng bị mũi kiếm kia bổ trúng, bắn thẳng tới phía tay của Ngân Sương.
Ngân Sương nhìn tinh hạch của đầu tam giai lang miêu kia, trong mắt hiện lên một tia dị quang, sau đó đem tinh hạch bỏ vào miệng mà cắn. Kiếm quang kia cũng không thể nào chém vỡ được tinh hạch của tam giai biến dị thú, thế nhưng nàng lại có thể nhai ngon lành, sau đó nuốt xuống.
Nuốt vào viên tinh hạch tam giai kia, vết thương trên thân thể Ngân Sương nguyên bản vì độc tố của Hắc ban tri chu mà không thể khép lại, nay lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà dần khôi phục. Hơn nữa thân thể nhỏ nhắn của nàng cũng bắt đầu lớn thêm ra một chút, nhưng cái này thì khó thể nhận ra được.
Mặt khác, đối mặt với một trảo của tam giai kim lân thử vương kia, Nhạc Trọng lộn tay, một quang thuẫn từ hư không ngưng tụ, ngăn lấy một kích đòi mạng của con thử vương kia.
Quang thuẫn kia nhận lấy một kích của kim lân thử vương thì bị đánh nát.
- Đi chết đi!
Nhạc Trọng nhân cơ hội đó vươn tay phải bắn ra một đạo mâu xích hồng sắc bám đầy ma viêm, đâm xuyên qua đầu của kim lân thử vương, hỏa diễm hừng hực đó đem não của con kim lân thử vương đốt cho không còn chút nào.
Ngay khi đám người Nhạc Trọng đang mải giải quyết đám tam giai biến dị thú ở đây thì con tam giai thiết giáp ngưu kia đã vượt qua phòng tuyến lửa đạn mà bay về phía trấn nhỏ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT