Hoa Mộc Lạp Thác nhìn Duy Sâm không bị mảy may thương tổn, trong mắt hiện lên một tia kinh hãi. Bảy gã người tiến hóa liên thủ công kích, dù là Hốt Ngạch Nhiễm cũng không dễ dàng đối phó đến vậy, thế mà bây giờ lại bị Duy Sâm trong nháy mắt hạ gục, thật không dám tin vào mắt mình nữa.
- Chết đi!
Đột nhiên lại có một giọng nói cất lên, mười luồng dây tơ sắc bén trong nháy mắt đâm thẳng và ngực Hoa Mộc Lạp Thác, đầu của y liền chia năm xẻ bảy, máu não vương vãi khắp nơi.
Đệ nhất cường giả của lữ đoàn đặc chiến số ba tử trận!
Hoa Mộc Lạp Thác chết trận, đám người của lữ đoàn ba như đứt từng khúc ruột, lấy súng sống trên người chĩa thẳng về hai tên ác ma Duy Sâm, Duy Đặc điên cuồng bắn phá. Kinh nghiệm chiến đấu của họ vô cùng phong phú, nếu họ cứ như ong vỡ tổ mà lao đến chỉ khiến cho hai tên ác ma này chết càng thêm nhẹ nhàng thôi.
Chỉ có người tiến hóa đỉnh cao như Hốt Ngạch Nhiễm đứng ra ngăn cản hai người Duy Sâm, Duy Đặc thì những cao thủ của chiến doanh đặc biệt này mới có cơ hội công kích có hiệu quả.
- Các ngươi là sử đồ sao? (người theo Gia tô giáo)
Đúng lúc hai huynh đệ Duy Sâm, Duy Đặc chuẩn bị tàn sát các cao thủ của trận doanh Mông Cổ đặc biệt, một âm thanh chậm rãi từ một bên truyền đến.
- Thủ lĩnh!
- Thủ lĩnh đến!
- Thủ lĩnh muôn năm!
- …
Một tiếng nói này truyền đến, toàn bộ trận địa của lữ đoàn đặc chiến số ba đều phát ra tiếng tung hô vang dội. Lữ đoàn số ba trước đây là quân địch của Nhạc Trọng, nhưng bọn họ cũng thập phần kính nể Nhạc Trọng đã đánh bại bọn họ. trong quá trình chiến đấu, chỉ cần Nhạc Trọng đích thân đến chiến trường là bọn họ đều có khả năng chiến thắng. Dưới sự chi phối của tâm trạng, họ đều nhịn không được hoan hô, sĩ khí vốn có phần sa sút lại được đẩy lên cao.
Cho dù là quân đội nào đi nữa cũng đều dùng vinh dự và thắng lợi nuôi dưỡng quái vật, càng thắng lợi nhiều thì sự tự tin bộc phát ra càng mạnh mẽ.
Cùng xuất hiện với Nhạc Trọng là tám vị thụ nhân, hai nghìn thụ quái đã vượt tiến hóa cấp mười. mười tam giai quái thụ đều trùng kích về phía quân đội của Thiên Đường Thần quốc, xống lên chém giết đám người của Thiên Đường Thần quốc.
Duy Sâm, Duy Đặc gắt gao nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, nam nhân trước mắt này chính là mục tiêu của bọn họ. Chỉ cần hai người bọn họ có thể giết chết nam nhân trước mát, liền có thể lập được cực đại công huân, địa vị tại Thiên Đường Thần quốc sẽ ngày càng được củng cố, càng thu được thêm nhiều tài nguyên hơn.
Sử đồ là hình thức tồn tại mạnh nhất ở Thiên Đường Thần quốc. Có mười hai vị sử đồ, mỗi vị lại đại diện cho một sức mạnh khác nhau. Danh hiệu càng cao biểu hiện cho thực lực của sử đồ càng mạnh mẽ. Duy Sâm và Duy Đặc chỉ là hai sử đồ có danh vị thấp nhất, bọn họ đương nhiên khát vọng thu được danh vị sử đồ cao hơn, như vậy tài nguyên bọn họ thu được càng nhiều thêm.
Mỗi ánh mắt Duy Đặc liếc nhìn Nhạc Trọng đều tràn ngập hưng phấn, tay phải hơi nhấc lến:
- Ngươi chính là Nhạc Trọng? Hôm nay ngươi phải chết ở đây! Ta sẽ dùng xương sọ ngươi làm chén uống rượu. Dùng đầu một vị sử đồ thuộc hạng cường giả đỉnh cao làm chén uống rượu, chỉ mới nghĩ thôi đã khiến người ta phấn chấn không thôi! Ha ha, chết đi!
Mười luồng tơ sắc nhọn vô thanh vô thức trong nháy mắt bắn về phía Nhạc Trọng, vọt thẳng đến đầu hắn.
Nhũng sợi tơ trong suốt sắc bén trong tay Duy Đặc có thể gây sát thương trong vòng hai km, thậm chí có thể thao túng sợi tơ xuyên qua xe thiết giáp, cũng là điểm khủng bố nhất của y. y có thể vô thanh vô tức ám sát rất nhiều cường giả. Trước khi y trở thành sử đồ, đã dùng thứ bản lĩnh này lấy mạng rất nhiều cường địch.
Sợi tơ kia khé động, trong lòng Nhạc Trọng cũng dâng lên báo động mạnh mẽ, một dự cảm tử vong nảy lên trong lòng, xung quanh thân thể hắn trỗi dậy rất nhiều đạo thanh sắc quang mang, Thanh Đồng Linh Chung xuất hiện trong không gian, hình thành một bức tường ánh sáng bao phủ lấy hắn.
Mười luồng tơ sắc bén đánh vào bức tường ánh sáng, gây ra tiếng nổ cực lớn.
- Ngươi là người tiến hóa có thể thao túng các sợi tơ?
Nhạc Trọng quay đầu nhìn mới phát hiện, người thường căn bản không thể nhìn thấy những sợi tơ kia.
- Giết hắn! hai huynh đệ Duy Sâm, Duy Đăc đều chĩa thẳng ngón tay về phía Nhạc Trọng ra lệnh.
Mười một gã thần sử còn sót lại và hơn hai mươi gã thần sử dự khuyết và quân đoàn thẩm phán đều theo hướng chỉ chủa hai người Duy Sâm, Duy Đặc trùng kích đến.
Nhạc Trọng nhìn những chiến sĩ của Thiên Đường Thần quốc đang lao tới tấn công hắn, lạnh lùng cười nhạt hạ lệnh:
- Pháo kích chi viện!
Oanh! Oanh! Oanh!
Một tiếng pháo nổ thật lớn vang lên, từng quả pháo bắn vào trong đám chiến sĩ của Thiên Đường Thần quốc, khiến phần lớn đều thịt nát xương tan.
Ba trăm chiến sĩ dùng súng laser đã chuyền thành các chiến sĩ núp dưới tấm lá chắn kiên cố kia, đồ sát đám thần sử dự khuyết của Thiên Đường Thần quốc dưới nọng súng.
Từng đợt pháo kích như mưa hướng về chiến binh của Thiên Đường Thần quốc, một gã thần sử dự khuyết biến hình thành người sói bị hơn mười phát súng laser oanh lên thân thể, trên thân thoáng cái thủng ra mười lỗ sâu hoám, máu tươi như suối ồng ộc chảy ra. Trong đó có một phát súng xuyên thẳng qua cột sống y khiến y ngã vật xuống, nằm xụi lơ trên mặt đất.
Duy Đặc nhìn ba trăm chiến sĩ cầm súng laser đang công kích về các chiến sĩ của Thiên Đường Thần quốc, trong mắt hiện lên một tia kinh hãi, lớn tiếng kêu lên:
- Sao có thể như vậy? Ngươi rõ ràng chí có năm trăm súng laser, làm sao vẫn còn ba trăm súng nữa?
Theo tin tức tình báo của Thiên Đường Thần quốc, Nhạc Trọng chỉ nắm trong tay năm trăm súng laser, mà trên đại thảo nguyên cũng không đủ công cụ và thiết bị để chế tạo súng laser. Bọn họ nhìn thấy Nhạc Trọng đã đem cả năm trăm súng laser ra chống lại đàn thú biến dị nên mới quyết tân phát động tấn công về phía Nhạc Trọng.
- Tình báo của các ngươi lạc hậu quá rồi đấy!
Nhạc Trọng lạnh lùng cười nhìn Duy Đặc, năm ngón tay mở ra, một con rồng lửa khủng khiếp gào rít bổ nhào về phía Duy Đặc.
Duy Đặc sắc mặt hơi đổi, bàn tay to hé ra vô số sợi tơ trong suốt lao về phía Nhạc Trọng, đồng thời vô số sợi tơ trong suốt khác cũng ngưng tụ thành một tấm lá chắn trước mặt y.
Con rồng lủa kia ngoác miệng đớp trọn lấy toàn bộ những sợi tơ sắc nhọn mà Duy Đặc bắn ra, hỏa quang chợt lóe, tấm lá chắn kia biến thành tro tàn. Dưới sự thao túng của Nhạc Trọng, con rồng kia liên tiếp đánh về phía Duy Đặc.
Hỏa năng mà Nhạc Trọng nắm giữ chính là khắc tinh với khả năng của Duy Đặc. hỏa năng của hắn có thể trực tiếp thiêu rụi nhưng sợi tơ sát thủ của Duy Đặc thanh tro tàn, những năng lực khác đều không thể phá huy những sợi tơ của Duy Đặc.
Duy Đặc vung tay lên, một tấm lá chắn khác lại xuất hiện trước mặt y.
Con rồng lửa kia lại oanh tạc một cái, tấm lá chắn trong nháy mắt vỡ tung, những sợi tơ trong suốt nát tươm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT