Đổng Hàn có chút hâm mộ nhìn Nhạc Trọng, nói:

- Tốt!

Hai bên đạt thành hiệp nghị, Đổng Hàn liền rời khỏi thành phố Hô Hòa, trở lại hội Đại Trung Hoa Đồng Minh.

Huyện Hạt Nhạc là một trong những huyện gần thành phố Trương Khẩu. Trong thành phố tràn ngập người, liếc mắt một cái thì đã nhìn thấy vô số người thường giống như đàn kiến chiếm cứ cả thành phố. Huyệt Hạt Nhạc chính là tổng bộ của hội Đại Trung Hoa Đồng Minh.

Đại Trung Hoa Đồng Minh hội là một trong những tổ chức khổng lồ và cường đại nhất của Hoa Hạ quốc. Phạm vi thế lực của bọn họ trải rộng khắp cả Hoa Hạ quốc, số lượng thành viên đã vượt qua sáu mươi. Số lượng người bị họ chi phối đã vượt qua sáu trăm vạn người. Tổng bộ của họ đặt ở huyện phụ cận Hạt Nhạc của thủ đô.

Hội trưởng Đại Trung Hoa Đồng Minh hội chính là Tây Môn Thiên Hùng. Y thế kỉ trước đến khảo sát huyện Hạt Nhạc, tránh được đợt tiến công hung mãnh tang thương nhất từ sau khi thế giới biến đổi. Sau đó y sử dụng thân phận bộ trưởng của mình thu phục các thế lực quân đội xung quanh đó, sáng lập Đại Trung Hoa Đồng Minh hội.

Số người mà Đại Trung Hoa Đồng Minh hội chi phối lên đến hơn trăm vạn người, nhưng đa phần mọi người đều phân tán trên toàn quốc, ở huyện Hạt Nhạc chỉ có hai mươi vạn người.

Trong một căn biệt thự nội bộ yên tĩnh bày trí xa hoa với những thiết bị tân tiến nhất, năm vị nam nhân ngồi trên salon nhìn chằm chằm vào Đổng Hàn đang đứng trước mặt họ.

- Ngươi nói, y muốn chuyên gia quang điện, máy móc, chữa bệnh?

Một người ăn mặc chỉnh tề, sắc mặt hồng nhuận, trên người mang theo một cỗ khí tức trưởng giả bề trên nhướng mày hỏi Đổng Hàn.

Người mang cỗ khí tức trưởng giả bề trên này chính là hội trưởng Đại Trung Hoa Đồng Minh hội Tây Môn Thiên Hùng.

Đổng Hàn nói:

- Đúng vậy!

Một nam nhân ăn mặc tây trang chỉnh tề, tuổi chừng ba mươi lăm ba mươi sáu, trong mắt hiện lên tia sáng kì dị nói:

- Xem ra chí hướng chủa y không nhỏ, hiển nhiên đã tính đến phát triển cả một chính quyền về lâu về dài, thực là không đơn giản.

Nam nhân mặc tây phục này chính là một trong năm lãnh đạo cấp cáo của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, Thiện Vệ Hoa. Y ở cuối thế kỉ trước cũng là một đại ca khét tiếng, sau đó thức thời trở thành một người tiến hóa, dựa vào thực lực bản thân trở thành một trong năm lãnh đạo cao cấp của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội.

Một nam nhân toàn thân âu phục hàng hiệu, trên cổ đeo một chiếc vòng vàng lớn, mười ngón tay đeo kín nhẫn trang bị của Thần Ma hệ thống và những chiếc nhẫn vàng trang sức lóa mắt, da hơi xám đen, hay tay đầy những vết chai dày, hai mắt nhắm hờ chậm rãi nói:

- Các ngươi đều đánh giá y rất cao, nhưng chỉ cần nhìn vào việc y đòi hỏi ngần ấy xử nữ mỹ nhân cũng đủ thấy được y chẳng qua là một kẻ háo sắc, chẳng làm nên trò trống gì.

Người nhìn như một gã giàu xổi này tên là Trịnh Đại Long, y thế kỉ trước chỉ là một gã nông dân công, cuối thế kỉ trước mới thức tỉnh sức mạnh lớn lao, trở thành một trong những người đi tiên phong hiếm hoi có cả ba đức tính. Y dựa vào thực lực mạnh mẽ của bản thân, sau tụ tập một đám tiểu đệ đệ gia nhập Đại Trung Hoa Đồng Minh hội liền trở thành một trong năm vị lãnh đạo cấp cao.

Một nam nhân trung niên đeo kính mắt viền vàng, tóc vuốt keo gọn gàng, mặc tây phục, tướng mạo anh tuấn ánh mắt băng lãnh lạnh lùng nói:

- Y muốn không phải xử nữ là nhân khẩu.

Nam nhân đeo kính viền vàng này là Tô Tinh Hà, thế kỉ trước là một cán bộ cấp cao. Cuối thế kỉ y thức tỉnh trở thành một người đi tiên phong đỉnh cao, sau đo bằng thực lực cũng như trí thông mình của mình thăng tiến trong Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, trở thành một trong năm lãnh đạo cấp cao. Y chỉ liếc mắt đã nhìn thấu ý đồ của Nhạc Trọng.

Trong căn phòng này cón có một nam nhân trung niên mặc quân phục mày kiếm mắt sáng, diện mạo bất phàm nhưng nét mặt nghiêm túc, tên là Trương Kiếm Tinh. Y chính là thủ lĩnh quân đội. Tuy rằng y và Tây Môn Thiên Hùng cũng chỉ là người thường như nhau nhưng y nắm trong tay binh quyền, lại là một trong năm lãnh đạo cấp cao của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội.

Trịnh Đại Long híp mắt, nét mặt đầy ý vị nói:

-A? tại sao lại là nhân khẩu? Dưới tay Nhạc Trọng cũng có đến trăm vạn người, hẳn là không thiếu gì nhân tài.

Tô Tinh Hà liếc mắt là đã nhìn thấu ý đồ của Nhạc Trọng, chậm rãi nói:

- Dã tâm của Nhạc Trọng rất lớn, y muốn đòi các loại chuyên gia từ phía ta là vì y thiếu những nhân tài trên lĩnh vực nghiên cứu khoa học. Y đòi nữ nhân của chúng ta là muốn mở rộng nhân khẩu. Không có nữ nhân, y làm sao mà mở rộng nhân khẩu được? Về phần những đứa trẻ, y chỉ cần bồi dưỡng một chút, là có thể khiến những đứa trẻ kia tràn ngập kính nể và ỷ lại đối với y, trở thành những thủ hạ chân thành nhất. Còn nam nhân thì y không yêu cầu vì y muốn từng bước từng bước một khiến những người theo chúng ta lần lượt rời đi. Nam nhân tên Nhạc Trọng này quả là thập phần giảo hoạt và khó chơi!

Nghe Tô Tinh Hà phân tích, năm vị lãnh đạo cấp cao trong phòng đều chần chờ một hồi, ai nấy đều nhăn chặt mày lại, thập phần tán đồng những phân tích của y.

Thiện Vệ Hoa hỏi Tô Tinh Hà:

- Tinh Hà, chúng ta đây hiện tại nên làm gì? Lương thực của chúng ta cũng không nhiều lắm!

Huyện Hạt Nhạc có hai mươi vạn nhân khẩu, hai mươi vạn nhân khẩu này mỗi ngày chỉ riêng ăn uống thôi đã tiêu hao một khoản không hề nhỏ. Tây Môn Thiên Hùng đã thi hành quản chế lương thực ở huyện Hạt Nhạc, trừ một vạn quân đội và bốn nghìn người dưới tay năm vị lãnh đạo cao cấp có thể ăn lủng dạ, những người còn lại đều chỉ đủ húp cháo hoa. Cho dù như vậy, lương thực mỗi ngày đều tốn là một khoản tiêu hao rất lớn. Nếu không phải mỗi ngày đều có một đội quân ra ngoài thu thập vật tư, bọ họ đã sớm không trụ được.

Thế lực của Nhạc Trọng đã bắt đầu xấp xỉ với Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, Đại Trung Hoa Đồng Minh hội rất khó thu được lương thực từ chỗ Nhạc Trọng khiến cho nguồn lương thực của bọn họ càng thêm thiếu thốn, khiến họ vô cùng phiền não. Nếu không có một hành động quy mô lớn nào, bọn họ dù có tiết kiệm đến mấy cũng không đủ kiên trì thêm một tuần.

Trịnh Đại Long híp mắt đề nghị nói:

- Không bằng chúng ta tấn công kho lương thực một lần. Ở bên kia có một số lượng lớn biến dị thú, hẳn có thể thu về một lượng lớn thịt biến dị thú.

Tô Tinh Hà lắc đầu từ chối nói:

- Số lượng biến dị thú tam giai ở kho lương bên kia đã trên mười con. Nếu chúng ta không toàn lực tấn công căn bản không có phần thắng. Nếu là chúng ta toàn lực tấn công, Nhạc Trọng chỉ cần nhân cơ hội này đánh úp chúng ta một kích, căn cứ của chúng ta sẽ bị cướp đi. Như vậy tuyệt đối không được.

Tam giai biến dị thú tuyệt đối không thể khinh thường, mỗi con đều thập phần đáng sợ.

Nhạc Trọng còn có trong tay mười cây tam giai quái thụ, mỗi lần lén tập kích vào ban đêm, những cây tam giai quái thụ này đều giết đến hơn trăm kẻ địch, thật sự vô cùng khủng khiếp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play