Bốn ngàn kỵ binh Bát Kỳ quân vây quanh hai bên Kim Lang kỵ, tùy thời chuẩn bị phát động một kích kinh thiên. Trong tay kỵ binh Bát Kỳ quân đại bộ phận đều sử dụng Trảm Mã đao, tác dụng của bọn họ là phòng ngừa Kim Lang kỵ chạy trốn, kiềm chế bọn họ, lúc cần thiết tiến hành truy kích mở rộng thành quả chiến đấu.
Chân chính có thể giết địch là một ngàn binh sĩ chạy xe máy cùng bộ đội bọc thép doanh.
Bị một ngàn binh sĩ chạy xe máy công kích, không ngừng có chiến sĩ Kim Lang kỵ bị bắn rơi xuống ngựa, thanh âm kêu gào thê thảm vang thành một mảnh.
- Theo ta xông ra!
Hai mắt Đông Nhĩ Mạc Lôi đỏ đậm lớn tiếng rống to, suất lĩnh hơn tám mươi chiến sĩ Thánh Lang kỵ còn lại ý đồ phá vây chạy ra ngoài.
- Giết!
Quan chỉ huy Bát Kỳ kỵ binh Đông Giai Quốc nổi giận gầm lên một tiếng, dẫn dắt kỵ binh Bát Kỳ cầm Trảm Mã đao trong tay hướng một ngàn tám trăm Kim Lang kỵ còn lại vọt tới.
Hai phương kỵ binh cao cấp nhất trên thảo nguyên đụng vào nhau, tiến hành cận chiến dã man nhất nhưng cũng tàn khốc nhất. Nếu luận thực lực tố chất của chiến sĩ Kim Lang kỵ đã chinh chiến từ các chiến trường Tân Cương đến Mông Cổ đều mạnh hơn Bát Kỳ kỵ binh không ít, nhưng chiến sĩ Kim Lang kỵ vốn đã bị Nhạc Trọng mang binh đánh lui khỏi Thiên Mục trấn, thể lực tiêu hao thật lớn. Sau đó bị bộ đội cơ giới hóa của Mãn Châu quốc công kích tổn thương thảm trọng, bị bách chém giết nô binh, thể lực cùng sĩ khí đã hạ thấp tới cực điểm. Một lần xung phong đã có thật nhiều Kim Lang kỵ bị Bát Kỳ kỵ binh chém xuống ngựa.
Đông Nhĩ Mạc Lôi ở bên trong Kim Lang kỵ vô cùng hung hãn giống như một cỗ máy xay thịt, lang nha bổng giống như gió xoáy vung ra, Bát Kỳ kỵ binh ngăn cản đường đi đều bị đánh thành thịt vụn, không người nào có thể chắn đỡ được hắn một kích. Hắn dùng hơn tám mươi Thánh Lang kỵ giống như mũi tên tả xung hữu đột trong vòng vây Bát Kỳ kỵ binh liều chết, mang tới thương vong thật lớn cho bọn hắn.
- Đông Nhĩ Mạc Lôi! Đi chết đi!
Ngay lúc Đông Nhĩ Mạc Lôi đang tả xung hữu đột, Đông Giai Quốc cầm một thanh Yểm Nguyệt đao trong tay nổi giận gầm lên một tiếng, thúc ngựa vọt tới.
Đông Giai Quốc là thủ lĩnh Bát Kỳ kỵ binh, đồng dạng cũng là một tiến hóa giả lực lượng hệ thực lực mạnh mẽ, trong Mãn Châu quốc cũng là một kiêu tướng chiến công hiển hách.
- Tạp cá nơi nào đến! Đi chết đi!
Khi Đông Giai Quốc đi tới trước người Đông Nhĩ Mạc Lôi, hắn cười lên hung tàn, phát động kỹ năng Cự Nhân Nhất Kích, lang nha bổng giống như ngọn núi cao oanh thẳng vào Đông Giai Quốc.
Đông Giai Quốc dùng Yểm Nguyệt đao chắn ngang trước người của mình.
Đương!
Nương theo sau tiếng vang thật lớn, Đông Giai Quốc lẫn Hắc Lân mã bị lang nha bổng tạp thành thịt vụn.
- Đông tướng quân đã chết!
- Đông tướng quân đã chết! Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Đông Giai Quốc vừa bị Đông Nhĩ Mạc Lôi một chiêu miểu sát, lập tức làm Bát Kỳ kỵ binh lâm vào trong hỗn loạn.
Mà bên Kim Lang kỵ sĩ khí bừng lên, theo Đông Nhĩ Mạc Lôi suất lĩnh tả xung hữu đột cứng rắn đem Bát Kỳ kỵ binh giết đến hỏng mất.
Đông Nhĩ Mạc Lôi giết Bát Kỳ kỵ binh trở nên tán loạn, cũng không truy kích mà mang theo hơn tám trăm Kim Lang kỵ còn sống sót chật vật bỏ chạy phương xa.
Tuy rằng hắn hung hãn nhưng không hề ngu xuẩn. Mãn Châu quốc cũng có cao thủ nhiều như mây, còn có bộ đội bọc thép. Nếu hắn còn mang theo tám trăm Kim Lang kỵ tiếp tục chém giết, kết cục chỉ còn con đường chết.
Bên trong vòng vây trùng điệp của hộ vệ, Huyền Chân nhìn Đông Nhĩ Mạc Lôi dẫn dắt Kim Lang kỵ giết ra vòng vây nghiến răng nghiến lợi tràn ngập cừu hận nói:
- Đông Nhĩ Mạc Lôi, trẫm tuyệt đối phải giết ngươi!
Cuộc chiến này Huyền Chân điều động toàn bộ tinh nhuệ Mãn Châu quốc đến vây giết Đông Nhĩ Mạc Lôi, bọn hắn tiêu diệt hơn hai ngàn tinh nhuệ Kim Lang kỵ nhưng bản thân cũng tổn thất thảm trọng, ba ngàn nô binh bị giết tán loạn, có thể thu thập còn chưa đầy một ngàn người, bốn ngàn Bát Kỳ kỵ binh cũng bị giết hơn ngàn người, đồng thời kể cả cường hóa giả cao cấp như Đông Giai Quốc cũng chết trận hơn mười chiến sĩ.
Lấy lực lượng ba ngàn kỵ binh mạnh mẽ đột vây trong một vạn bộ đội, đồng thời còn đem hai đội ngũ giết được tán loạn, cho thấy được sức chiến đấu khủng bố của Kim Lang kỵ dưới sự thống soái của Đông Nhĩ Mạc Lôi. Nếu gặp phải binh lực ngang nhau, Bát Kỳ kỵ binh tuyệt đối sẽ bị Kim Lang kỵ đánh tới đại bại.
- Thượng Minh Đức, trẫm lệnh cho ngươi đi chiêu hàng Thiên Mục trấn, ngươi nói với bọn họ, nếu đầu hàng trẫm, trẫm liền ban thưởng bọn hắn vinh hoa phú quý, quyền thế mỹ nữ. Nếu không hàng, trẫm lập tức điều động đại quân tiến công Thiên Mục trấn, phá trấn xong chó gà không tha!
Trong lòng Thượng Minh Đức rùng mình quỳ trên mặt đất phục lạy lui ra:
- Nô tài hiểu rõ!
Thượng Minh Đức rất nhanh cầm một mặt cờ hàng tiến vào Thiên Mục trấn.
Thượng Minh Đức vừa tiến vào thị trấn liền bị người đưa tới trước mặt Nhạc Trọng cùng sáu thủ lĩnh bang phái còn sót lại. Nguyên bản mười bang phái trải qua cuộc chiến với Đông Nhĩ Mạc Lôi chỉ còn lưu lại sáu đại thủ lĩnh mà thôi.
Thượng Minh Đức nhìn quanh mọi người vô cùng kiêu căng nói:
- Ta là lễ bộ thượng thư Thượng Minh Đức của Mãn Châu đế quốc, các ngươi ai là thủ lĩnh Thiên Mục trấn?
Mãn Châu quốc là một trong ba đại thế lực của thảo nguyên, Thiên Mục trấn chẳng qua chỉ là đạo quân ô hợp, Thượng Minh Đức có Mãn Châu quốc làm hậu thuẫn, tự nhiên vô cùng kiêu căng.
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn hắn, lạnh băng ra lệnh:
- Đem hắn kéo xuống, trước chém một bàn tay! Để cho hắn học tập làm sao nói chuyện!
Lý Quảng phất phất tay, hai gã chiến sĩ tiến lên bắt lấy Thượng Minh Đức kéo ra ngoài.
Thượng Minh Đức hoảng hốt vội vàng xin khoan dung:
- Đừng! Đại nhân tha mạng! Đại nhân tha mạng! Hai nước tranh chấp không giết sứ giả! Hai nước tranh chấp không giết sứ giả ah!
- Khoan đã! Minh chủ, hai nước tranh chấp không giết sứ giả, tạm tha hắn lần này được không?
Ánh mắt Nhạc Trọng rơi lên người Tây Môn Liệt, lãnh liệt băng sương không nói tiếng nào.
Tây Môn Liệt bị Nhạc Trọng nhìn chằm chằm lông tóc dựng đứng, trong lòng chảy đầy mồ hôi lạnh, thân thể cũng thoáng run lên, hối hận vì sao mình lại nhảy ra nói chuyện làm gì.
Biểu hiện của Nhạc Trọng trên chiến trường đã làm mọi người ghé mắt, ngay cả Đông Nhĩ Mạc Lôi tung hoành vô địch cũng bị hắn đánh trọng thương rút lui, đồng thời Nhạc Trọng mới mời chào mười cấm vệ ( trong đó có hai người đã chết trận) cũng đều là cao thủ đứng đầu, bất kỳ một người nào cũng không kém hơn nhóm thủ lĩnh bang phái như bọn hắn, thậm chí còn mạnh hơn không ít.
Dù sao thân làm thủ lĩnh ngoại trừ vũ lực, còn muốn chơi nữ nhân, quản lý bang phái cùng xử lý một ít chuyện vặt vãnh, không thể giống như độc hành hiệp thường thường ra ngoài đi liệp sát biến dị thú hoặc tang thi thăng cấp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT