- Họng súng chỉa xuống dưới!

Điền Gian Tứ Lang quát lớn.

Lúc này doanh chiến sĩ kia lập tức chỉa súng xuống đất.

- Hừ!

Nhạc Trọng hừ lạnh một tiếng lúc này mới đem Hắc Nha Đao giắt vào lưng. Hắn cũng không có ý tử chiến với gia tộc Đảo Tân.

Dù sao nếu là song phương đánh nhau, trừ Nhạc Trọng ra những người còn lại chỉ có đường chết.

Điền Gian Tứ Lang nhìn qua Nhạc Trọng cung kính nói:

- Nhạc Trọng đại nhân, gia chủ muốn gặp ngài, xin đi theo tôi!

Trăm nghe không bằng một thấy, Điền Gian Tứ Lang nhìn thấy Nhạc Trọng hung hãn ương ngạnh như thế, hắn cũng trở nên cung kính. Người Nhật Bản thực chất bên trong chính là dám bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh. Nước Mỹ ném hai quả bom nguyên tử xuống lãnh thổ của bọn họ, bọn họ trở nên trung thành như tay sai của người Mỹ. Ít nhất trước khi nước Mỹ suy yếu thì bọn họ sẽ trung thực làm tay sai của nước Mỹ, đương nhiên nếu nước Mỹ suy yếu, bọn họ nhất định nhắm chuẩn thời cơ mà cắn một cái.

Gia tộc Đảo Tân ở sâu trong Anh Điền Trấn, ở một tòa kiến trúc to lớn rộng mấy mẫu. Nhật Bản không ít hào phú đều muốn thành lập cơ ngơi to lớn. Đương nhiên ở Tokyo tấc đất tấc vàng thì không thể xây dựng như vậy được, nhưng mà một ít thị trấn nhỏ thì có hào phú thích xây dựng như vậy.

Được Điền Gian Tứ Lang dẫn dắt, Nhạc Trọng cùng Tỉnh Điền Kinh Tử xuyên qua tầng tầng hành lang gấp khúc đi vào sâu trong một khu nhà cao cấp.

Trong một đại sảnh nhỏ, một nam tử chừng năm sáu mươi tuổi mặc kimono cắt tóc ngắn, thân thể vẫn còn khỏe mạnh ngồi trên Tatami. Bên người nam tử trung niên này có một mỹ nữ trẻ tuổi mặc kimono mái tóc đen như thác nước đang ngồi cạnh.

Lão giả kia nhìn thấy Nhạc Trọng trong mắt hiện ra ý cười, nói:

- Tôi là Đảo Tân Cửu Nghĩa. Nhạc Trọng, thật cao hứng có thể nhìn thấy anh, mời ngồi.

- Ngài khỏe!

Nhạc Trọng nhìn qua kẻ thống trị cao nhất của gia tộc Đảo Tân và mỉm cười ngồi xuống. Hắn cũng không thói quen ngồi quỳ như người Nhật Bản.

- Thỉnh dùng!

Mỹ nữ mặc kimono đem trà mời Nhạc Trọng cùng Tỉnh Điền Kinh Tử.

- Cảm ơn!

Nhạc Trọng tiếp nhận chén trà và tiện tay đặt xuống. Mặc dù sức sống thân thể của hắn cao, nhưng cũng không phải bách độc bất xâm. Ở trong tận thế có rất nhiều thực vật biến dị độc tính rất mạnh, cho dù Nhạc Trọng ăn vào vẫn chết như thường.

Đảo Tân Cửu Nghĩa nhìn qua nữ tử trẻ tuổ mặc kimono kia:

- Đây chính là con gái tôi, Đảo Tân Mỹ Nại, Mỹ Nại, đi bái kiến chồng đi!

Đảo Tân Mỹ Nại đi tới trước người Nhạc Trọng và thập phần ưu nhã quỳ rạp trên đất hành đại lễ với Nhạc Trọng, tràn ngập giáo dưỡng nói ra:

- Nhạc Trọng đại nhân, tiểu nữ tử bất tài, sau này xin ngài chỉ giáo nhiều hơn!

- Tốt! Đứng lên đi!

Nhạc Trọng nhìn qua Đảo Tân Mỹ Nại khẽ gật đầu, sau đó quay đầu nhìn qua phía Đảo Tân Cửu Nghĩa:

- Gia chủ Đảo Tân, ngài lần này gọi tôi tới có chuyện gì trọng yếu sao?

Đảo Tân Mỹ Nại yên lặng đứng dậy ngồi quỳ bên người của Nhạc Trọng, giống như người vợ của Nhạc Trọng vậy. Nàng đã trải qua giáo dục hài lòng, thập phần rõ ràng hiện tại mình nên làm những gì.

Đảo Tân Cửu Nghĩa nhìn Nhạc Trọng và lộ ra nụ cười hòa ái thân thiết.

- Còn gọi tôi là gia chủ Đảo Tân sao? Anh bây giờ nên gọi tôi là nhạc phụ.

Nhạc Trọng cười nói:

- Gia chủ Đảo Tân, tôi thấy sau này cử hành hôn lễ gọi vậy mới tốt.

Tuy đây là quan hệ thông gia chính trị, thế nhưng bảo Nhạc Trọng trong một thoáng mà gọi người xa lạ là nhạc phụ thì không quen được.

Đảo Tân Cửu Nghĩa nhìn Nhạc Trọng trên mặt vui vẻ thu lại và nghiêm túc nói:

- Như vậy cũng được. NHưng mà Nhạc Trọng, cho dù chuyện gì cũng có nguyên nhân, anh vừa tới đã diệt gia tộc Tân Tỉnh, làm được thật sự là quá phận.

Nhạc Trọng bất động thanh sắc hỏi:

- Chuyện đã xảy ra. Gia chủ Đảo Tân, ngài có ý định gì không?

Đảo Tân Cửu Nghĩa mang theo nụ cười thân thiết, nói:

- Gia tộc Tân Tỉnh là lực lượng trọng yếu của gia tộc Đảo Tân. Tang thi của huyện Tà Mã không lâu sau sẽ tấn công Anh Điền Trấn. Mất đi gia tộc Tân Tỉnh thì với chúng tôi là tổn thất lớn. Nhạc Trọng, tôi hi vọng anh nên mang theo bộ hạ tới giúp thủ giữ Anh Điền Trấn. Chỉ cần anh đáp ứng thỉnh cầu này, chuyện trước kia tôi chỉ xem như hiểu lầm.

Gia tộc Tân Tỉnh bị Nhạc Trọng tiêu diệt, Đảo Tân Cửu Nghĩa tự nhiên trong nội tâm tràn ngập phẫn nộ, thế nhưng mà hắn với tư cách gia chủ Đảo Tân sẽ không bị tức giận làm mờ con mắt. Hơn nữa chỉ cần có thể đem Nhạc Trọng lôi kéo tiến vào gia tộc Đảo Tân, thực lực gia tộc Đảo Tân sẽ tăng lên trình độ khủng bố. Chỉ cần sống qua lúc tang thi công thành, bọn họ có thể thong dong mở rộng thế lực ra chung quanh.

Trong thời điểm mấu chốt này, Đảo Tân Cửu Nghĩa thật sự không muốn đối địch với cường giả như Nhạc Trọng này làm cái gì.

Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ đưa ra điều kiện bản thân:

- Có thể, nhưng mà tôi muốn toàn bộ người Hoa trong gia tộc Đảo Tân.

Sau khi đi tới Nhật Bản, Nhạc Trọng tuy thu Vũ Điền Chân Ý, Quý Minh Hòa Nhất là bộ hạ, nhưng mà bọn họ không đạt được tín nhiệm của hắn.

Nhạc Trọng cũng không có năng lực nhìn thấu nhân tâm, nhưng mà hắn biết rõ ràng. Những bộ hạ Nhật Bản này chỉ khiếp sợ thực lực của hắn mà phục tùng thôi. Nếu như xảy ra vấn đề gì, chỉ sợ những bộ hạ Nhật Bản này sẽ phản hắn đầu tiên. Hắn lúc này mới cần người Hoa còn sót lại trong gia tộc Đảo Tân.

Đảo Tân Cửu Nghĩa trong mắt hiện ra thần sắc cổ quái, nói:

- Người Hoa sao? Có thể! Tôi sẽ mang qua cho anh. Mỹ Nại, con dẫn anh ta đi tới chỗ người Hoa sống sót đi.

Đảo Tân Mỹ Nại mang theo làng gió thơm đi qua bên cạnh Nhạc Trọng lộ ra nụ cười ưu nhã hoàn cười nói:

- Vâng. Phụ thân đại nhân! Phu quân đại nhân, xin ngài đi theo tôi.

Nhạc Trọng nhìn Đảo Tân Mỹ Nại và mỉm cười đi theo nữ hài xinh đẹp này ra ngoài.

Nhạc Trọng cùng Tỉnh Điền Kinh Tử vừa rời khỏi gian phòng kia, Đảo Tân Cửu Nghĩa trên mặt biến thành âm trầm, trên mặt vặn vẹo và biến thành thần sắc hung tàn.

Qua một hồi lâu, Đảo Tân Cửu Nghĩa sắc mặt mới khôi phục như thường, hắn nhìn qua đoàn bóng mờ nói:

- Sơn Điền đâu?

Từ trong một góc tối có một bóng đen toàn thân mặc đồ đen, chỉ lộ ra hai con mắt, giống như Ninja trong truyền thuyết, nam tử này xuất hiện trước người Đảo Tân Cửu Nghĩa. Người này giống như Ninja lại là thích khách vương bài của gia tộc Đảo Tân, là người tiến hóa nhanh nhẹn đẳng cấp 58, Sơn Điền Nhất Mã.

Sơn Điền Nhất Mã chính là người mạnh nhất trong gia tộc Đảo Tân, vì gia tộc Đảo Tân trong tận thế đạt được công lao to lớn.

Sơn Điền Nhất Mã dùng ngữ khí âm lãnh nói ra:

- Đại nhân! Hắn rất mạnh! Hơn nữa thời khắc nào cũng bảo trì cảnh giác, không hề sơ hở. Nếu như đánh nhau chính diện, Tôi nhiều nhất chí kiên trì được năm phút đồng hồ. Chẳng qua nếu như ám sát, tôi có ba thành nắm chắc giết hắn!

- Ba thành nắm chắc? Quá ít!

Đảo Tân Cửu Nghĩa nhướng mày, hắn không thích Nhạc Trọng là người có lực lượng lại không bị khống chế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play