Ở bên khác Thương Nhai cũng bay tới, vung tay về phía Nhạc Trọng, từng đợt phong nhận cực lớn liền cắt về phía Nhạc Trọng.
Linh hồn ma hỏa trong mắt Bạch Cốt chớp động, cốt phủ trong tay duỗi ra, vô số xương cốt kéo dài ngưng tụ thành một mặt cốt thuẫn cực lớn. Vô số phong nhận đánh lên trên cốt thuẫn, mảnh xương cốt vẩy ra, để lại vô số vết thương.
Bạch Cốt chặn công kích của Thương Nhai, hai mắt Nhạc Trọng ngưng tụ,
nhìn về phía tên bắn lén kia. Tên bắn lén có được kỹ năng cường kích
thương kia đối với hắn là một uy hiếp rất lớn.
Đối với bất luận cường giả nào mà nói, một gã bắn lén có được kỹ năng
cường kích thương đều là một uy hiếp đáng sợ. Mặc dù giáp da của biến dị thú tam giai có thể ngăn cản đạn súng ngắm xuyên qua, nhưng lực trùng
kích cực lớn kia cũng có thể xuyên qua giáp da chấn chết nạn nhân.
Nhạc Trọng liếc nhìn lại, mơ hồ thấy được trên một tòa nhà cao tầng cách đây hai cây số có một điểm hào quang chớp động.
- Mấy gã bắn lén thật đúng là một đối thủ khó chơi!
Nhạc Trọng nhìn cao ốc cách đây hai cây số trong nội tâm khe khẽ thở dài, lập tức móc ra một cái bộ đàm ra lệnh:
- Chỗ tòa nhà Minh Thành có một gã cao thủ bắn lén, dẫn người giết hắn cho ta.
Mạnh như Nhạc Trọng cũng không có cách nào sử dụng gai độc đánh trúng
mục tiêu ở ngoài hai cây số. Trừ phi Nhạc Trọng sử dụng súng bắn tỉa
chim ưng. Nhưng hắn hiện giờ căn bản không có thời gian sử dụng.
Phương xa, Bạch Tiểu Thắng thu bộ đàm hạ mệnh lệnh với bộ đội nói:
- Trên tòa nhà Minh Thành có người, tiêu diệt hắn!
[CHARGE=3]
Mười hai tên Cường Hóa Giả đẳng cấp cường hóa đẳng cấp vượt qua cấp 30 lập tức vây quanh về phía tòa nhà Minh Thành.
TRông thấy Nhạc Trọng móc ra bộ đàm, tên bắn lén trên tòa nhà Minh Thành cũng đã nhận ra chuyện không ổn. Hắn lập tức thu súng nhắm trong tay
vào hộp trực tiếp bỏ chạy ra ngoài.
Thông qua con đường bí mật tên cao thủ bắn lén kia rất nhanh đã lẫn vào trong đám người nhanh chóng đi ra ngoài.
Một gã Cường Hóa Giả hướng về phía tiểu đội trưởng ý bảo:
- Đầu! Chính là hắn!
Khấu Minh có chút gật đầu phất phất tay mười hai tên bộ hạ chợt vây tới, vây quanh tên cao thủ bắn lén kia.
Tên kia nhìn đám người Khấu Minh có chút vô tội mà hỏi:
- Các anh muốn làm gì?
Tên cao thủ bắn lén kia vào trước tận thế là một gã sát thủ, hắn hết sức quen thuộc làm sao để giả vờ làm người vô tội, dùng loại mặt nạ kia để
lừa gạt địch nhân. Bởi vậy, cảnh sát bình thường đều chỉ sẽ đề ra nghi
vấn với hắn một chút liền buông tha ngày. Thậm chí có cảnh sát còn không thèm liếc hắn một cái, bởi vì hắn thật sự quá giống người bình thường.
Khấu Minh không nói gì trực tiếp rút đao ra chém về phía tên cao thủ bắn lén kia.
Mười một gã cao thủ còn lại cũng đều trong cùng một thời gian rút đao vô cùng tàn nhẫn chém tới tên cao thủ bắn lén kia.
- Giết người!
Tên kia sắc mặt đại biến, vừa mới hô lên một tiếng, chợt bị sáu bảy
chuôi Đường đao phỏng chế thoáng một phát chém vào trên người, đầu hắn
cứ thể mà bị chém thành bảy tám đoạn.
Trông thấy một màn thảm thiết kia, mọi người bên phía tòa nhà Minh Thành sắc mặt đại biến, nhao nhao trốn về nhà mình.
Ở một bên khác, phong nhận phong bạo của Thương Nhai bị Bạch Cốt dùng
cốt thuẫn ngăn cản, chỉ một lát sau, hắn liền trở nên vô cùng nôn nóng.
Đối với hắn mà nói, thời gian cũng thập phần quý giá, nếu như không thể
mau chóng tiêu diệt Nhạc Trọng, như vậy hắn và người của hắn sẽ trở nên
cực kỳ nguy hiểm.
-Chết tiệt hỗn đãn! Đi chết đi!
Thương Nhai nhìn Bạch Cốt ngăn ở trước người Nhạc Trọng, sắc mặt biến
đổi, cuối cùng tiêu hao đại lượng tinh thần lực và thể lực ngưng tụ ra
một đại phong nhận đường kính dài đến một mét chém tới Bạch Cốt.
Phong nhận cực lớn kia trảm lên trên cốt thuẫn chém bay nó ra, đồng thời trực tiếp chặt đứt Bạch Cốt ở phía sau cốt thuẫn.
Nhạc Trọng thân hình chớp động thoáng một phát vòng vào hẻm nhỏ.
- Thương Nhai! Chúng ta nên rút lui!
Ngay khi Thương Nhai muốn tiếp tục truy kích thì Vương Lợi lớn tiếng nói.
Thương Nhai nghiến răng nghiến lợi nói:
- Muốn rút lui thì mày rút lui đi! Không giết tên súc sinh Nhạc Trọng này, tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua!
Người Thái Lan chết bởi mệnh lệnh của Nhạc Trọng đã đến gần hai vạn người, Thương Nhai đối với Nhạc Trọng tràn đầy cừu hận.
Vương Lợi lớn tiếng nói:
- Thương Nhai, không nên vọng động! Nếu như chúng ta đều bị chết ở đây, thì còn ai có thể giúp đồng bào báo thù nữa?
Thương Nhai là thiên tài trong thiên tài trong số những người sống sót
Thái Lan, hắn là một gã Tiến Hóa Giả ba thuộc tính. Đồng thời có được kỹ năng cấp hai. Trong thế lực của bọn hắn, Thương Nhai chính là cao thủ
xếp hạng Top 3. Vương Lợi cũng không muốn cao thủ như vậy bị chết ở
chỗ này.
Lý Đạc cũng tiến lên khuyên:
- Thương Nhai, rút lui đi! Người của chúng ta sắp chết sạch rồi!
Ở một bên khác, tiếng súng vang lên cũng ngừng lại, hiện giờ chiến đấu
bên kia đã đến điểm cuối. Điều này nói rõ những thích khách kia đều đã
bị tiêu diệt sạch sẽ.
Lý Đạc trông thấy những người kia bị bộ đội của Nhạc Trọng diệt sạch nhanh như vậy trong lòng cũng tràn đầy kinh hãi.
- Được rồi!
Thương Nhai do dự một hồi rốt cục đáp ứng lui lại.
- Rút lui!
Thương Nhai ra lệnh, năm tên cao thủ còn sót lại chợt nhảy ra từ các khu vực, bỏ chạy ra bên ngoài.
- Thương Nhai, có gan mày đừng trốn, mày không phải nói ngày này sang
năm là ngày giỗ của tao sao? Xem ra mày cũng chỉ to mồm, thật sự là phế
vật! Xem tao giết người của mày thế nào này. Phế vật!
Nhạc Trọng nhìn tám gã cao thủ lui ra bên ngoài, hắn liền nhảy ra ngoài
một bên châm chọc khiêu khích, một bên đã phát động ra kỹ năng Khủng Cụ
Thuật, một đạo tinh thần trùng kích nhanh chóng đánh trúng một gã Cường
Hóa Giả loại hình mẫn tiệp tốc độ nhanh nhất.
Dưới sự trùng kích của Khủng Cụ Thuật, tên mẫn tiệp Cường Hóa Giả kia
thoáng cái lâm vào ảo cảnh sợ hãi không cách nào nhúc nhích, Nhạc Trọng
tiện tay bắn một súng vào đầu tên Cường Hóa Giả kia.
- Nhạc Trọng! Người trốn là mày! Vô luận hôm nay có người nào đến đều
cứu không được mày. Tao hôm nay tuyệt đối phải giết chết mày!
Thương Nhai nghe được lời châm chọc khiêu khích của Nhạc Trọng, sau đó
thấy tên mẫn tiệp Cường Hóa Giả kia bị bắn nổ tung đầu liền trở nên nổi
giận, khống chế lấy một hồi cuồng phong bay về phía Nhạc Trọng.
Thương Nhai sau khi trở thành Tiến Hóa Giả ba thuộc tính liền một mực
được người thổi phồng cuồng ngạo đã quen, thoáng một phát dưỡng thành
tính tình tự phụ táo bạo của hắn. Lúc này bị Nhạc Trọng khiêu khích liền nhịn không được nhảy ra ngoài.
Vương Lợi cười khổ một tiếng hỏi Lý Đạc bên người:
- Lý Đạc làm sao bây giờ?
Lý Đạc trầm mặc một hồi, trong mắt hiện lên một vòng kiên định, cắn răng một cái đằng đằng sát khí nói:
- Tôi mang ba người tận lực ngăn cản viện binh của bọn hắn. Anh mang người còn lại bắt lấy Nhạc Trọng.
Ngăn cản viện binh cơ hồ chính là nhiệm vụ hẳn phải chết, Vương Lợi nhìn Lý Đạc vài giây, hướng về phía Lý Đạc thi lễ một cái:
- Hết thảy đều xin nhờ anh này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT