Lúc này trong Lâm Dương Khu hai chi bộ đội Thái quân đang hỗn chiến, hiện
giờ Nhạc Trọng phái binh tiến công Lâm Dương Khu cho dù không cần trọng
pháo, cũng có thể đơn giản đánh hạ.
Nhạc Trọng nhìn phương hướng Lâm Dương Khu thản nhiên nói:
- Không cần!
Phan Kim Dũng lui ra về sau, chần chờ một chút liền như nghĩ thông suốt
gì đó. Trong nội tâm Nhạc Trọng, chỉ sợ cũng muốn thấy Trần Thắng Dũng
và Ngô Nham Hồng lưỡng bại câu thương.
Trong Lâm Dương Khu, chiến đấu kịch liệt lại giằng co mấy giờ, cuối cùng vẫn là Trần Thắng Dũng đã sớm chuẩn bị lấy được thắng lợi.
Trong Lâm Dương Khu vốn có hơn 2600 tên chiến sĩ Thái quân, lúc này lại chỉ còn lại có 1300 tên.
Dưới sự dẫn dắt của Trần Thắng Dũng, 1300 tên chiến sĩ Thái quân trực
tiếp tuyên bố đầu hàng Nhạc Trọng. Cuối cùng chi lực lượng vũ trang Thái quân này cũng hoàn toàn rơi vào tay Nhạc Trọng.
- Thủ lĩnh! Đây là thủ cấp của Ngô Nham Hồng!
Trần Thắng Dũng sau khi suất lĩnh quân quy hàng liền lấy ra một cái hộp đưa cho Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng mở cái hộp ra nhìn thoáng qua, liền thấy được gương mặt dữ
tợn xấu xí của Ngô Nham Hồng, hắn không đếm xỉa tới đóng hộp lại thản
nhiên nói:
- Làm tốt lắm!
Nhạc Trọng nhìn Trần Thắng Dũng thản nhiên nói:
[CHARGE=4]
- Ông trước hết làm đoàn trưởng Lan Sơn đệ tam đoàn đi!
Trần Thắng Dũng đang lo lắng chờ sợ Nhạc Trọng đổi ý lúc này mới yên
tâm, hắn lúc này đã là cừu non đợi làm thịt. Nếu Nhạc Trọng muốn tiêu
diệt hắn, hắn cũng không có bao nhiêu sức chống cự, nghe được Nhạc Trọng đồng ý đúng hẹn cho hắn làm một đoàn trưởng. Trong nội tâm hắn lúc này
mới thở dài một hơi.
Nhạc Trọng liếc qua Trần Thắng Dũng trực tiếp ném một quả boom vào trong tay hắn:
- Tôi muốn danh sạch người tham dự tàn sát người Hoa, làm nhục người Hoa trong thành phố Lan Sơn. Chuyện này ông phải làm cho tốt.
Dưới trướng Nhạc Trọng có không ít người hiểu tiếng Thái, bất quá loại
chuyện danh tiếng không tốt này Nhạc Trọng liền trực tiếp ném cho Trần
Thắng Dũng. Trần Thắng Dũng một khi làm chuyện này, như vậy người Thái
Lan mà hắn đắc tội sẽ nhiều lắm, Nhạc Trọng cũng có thể càng thêm yên
tâm dùng hắn.
Trần Thắng Dũng trong nội tâm trầm xuống, trên mặt lại lộ vẻ kiên nghị đáp:
- Thủ lĩnh ngài yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ làm tốt, tuyệt không cô phụ chờ mong của ngài.
Nhạc Trọng nói thẳng:
- Vậy là tốt rồi! Tôi sẽ cho Cam Đào đến phối hợp hành động với ông!
Trần Thắng Dũng không chút do dự đáp:
- Vâng!
Nhạc Trọng thấy Trần Thắng Dũng đáp ứng mệnh lệnh của hắn sáng khoái như thế liền khẽ chau mày, trong nội tâm sinh ra một tia kiêng kị.
Trần Thắng Dũng này thật sự là quá thuận theo rồi, khiến Nhạc Trọng tìm không thấy một tia lấy cớ làm khó dễ. Đối với người Thái Lan mới đầu
hàng này, Nhạc Trọng cũng không tín nhiệm, nhưng nếu không có cớ, hắn
cũng tiện chèn ép quân Trần Thắng Dũng ra mặt được.
Nhạc Trọng mệnh lệnh một chút, Trần Thắng Dũng liền cùng Cam Đào liên thủ tiến hành điều tra trong thành phố Lan Sơn.
Trong một gian phòng nhỏ đơn sơ.
Một nữ nhân vẻ mặt kinh hoàng nhìn nam nhân của mình nói:
- Những người Hoa kia đến tra chuyện ngày đó rồi. Làm sao bây giờ? A Vân!
Tên nam nhân làn da ngăm đen, dáng người thấp bé kia vẻ mặt bực bội nói:
- Vội cái gì? Tàn sát người Hoa cũng không chỉ nhà chúng ta, ngày đó có
đến mấy ngàn người, chẳng lẽ tên Nhạc Trọng kia còn có thể giết hết
chúng ta sao? A Thanh, tôi cảnh cáo bà, câm miệng của bà lại cho tôi.
Nếu không chúng ta đều phải gặp nạn đấy!
Đúng lúc này, đột nhiên cửa phòng bị người một cước đá văng, bốn gã
người Thái Lan mặt không biểu tình đi đến dùng súng chỉ vào nam nhân
thấp bé kia nói:
- Trương Tử Vân, Lý Thanh, theo chúng tôi đi một chuyến. Nếu không chúng tôi có quyền trực tiếp đánh gục hai người.
Vừa nhìn thấy bốn gã người Thái Lan kia, Trương Tử Vân, Lý Thanh sắc mặt đều trở nên vô cùng tái nhợt.
Dưới sự uy hiếp của bốn gã người Thái Lan, hai người Trương Tử Vân, Lý Thanh sắc mặt tái nhợt bị trực tiếp dẫn đi ra ngoài.
Dưới sự toàn lực truy quét của Trần Thắng Dũng và Cam Đào, hơn 3600 tên
người sống sót Thái Lan từng tàn sát người Hoa đã bị bắt ra, ngoài ra
còn có hơn bốn nghìn tên người sống sót Thái Lan có hành vi nhục người
Hoa -- những người này ngược lại không giết người, nhưng chuyện cưỡng
gian, đánh chửi, lăng nhục lại làm không ít
Thoáng một phát bắt hơn bảy nghìn người, toàn bộ thành phố Lan Sơn đều
có chút lòng người bàng hoàng, mà những người kia vừa bị bắt đi không
lâu, Lôi Kinh Kiệt đã tìm được Nhạc Trọng.
Lôi Kinh Kiệt chính là hội trưởng Trợ Hoa Hội, hắn không quen nhìn hành
vi tàn sát Hoa, nhục Hoa của Ngô Nham Hồng. Nhưng hắn dù sao cũng là
người Thái Lan, hắn vừa thấy được Nhạc Trọng vậy mà một lần đã bắt hơn
bảy nghìn người Thái Lan, liền không thể ngồi yên được nữa tìm đến Nhạc
Trọng.
Trong phòng khách một gian biệt thư xa hoa, Nhạc Trọng đã tiếp kiến Lôi Kinh Kiệt.
Ở bên người Lôi Kinh Kiệt đi theo một thiếu nữ xinh đẹp tuổi chừng mười
sáu mười bảyi, da thịt tuyết trắng tóc đen nhánh như thác nước màu đen,
cặp ngực cỡ C, dáng người xinh xắn lanh lợi, ngũ quan tinh xảo đáng yêu.
Lôi Kinh Kiệt đánh giá cẩn thận Nhạc Trọng một hồi lâu, sau đó mới khẽ cười với Nhạc Trọng nói:
- Ngài khỏe chứ, Nhạc Trọng thủ lĩnh. Tôi là Lôi Kinh Kiệt, ngài có thể
tại trong lúc cấp bách rút ra thời gian tiếp kiến, thực là vinh hạnh của tôi. Đây là con gái Lao Sương của bằng hữu cũ Lao Đức Lợi của tôi, nó
vẫn một mực đều rất ngưỡng mộ vị đại anh hùng như ngài đấy!
Nhạc Trọng là đại anh hùng sao? Đây hoàn toàn là vô nghĩa. Người Thái
Lan chết ở trên tay Nhạc Trọng số lượng vượt qua bảy ngàn người, đối với người Thái Lan mà nói, Nhạc Trọng là Ác Ma trong Ác Ma. Nhưng dù vậy,
Lôi Kinh Kiệt cũng chỉ có thể mỉm cười với Nhạc Trọng, không dám có chút nổi nóng.
Nhạc Trọng hung danh còn đó, nếu l chọc giận hắn, chỉ sợ hắn hạ quyết
tâm, 11 vạn người Thái Lan trong thành phố Lan Sơn đều phải chết sạch.
Dù là người sống sót Thái Lan bên thành phố Thái Sơn cũng có khả năng
lọt vào độc thủ của Nhạc Trọng.
Bốn ngàn cổ thi thể máu chảy đầm đìa trong La Thôn Trấn đã dùng sự thật
nói cho người Thái Lan, Nhạc Trọng cũng không phải là người mềm lòng.
Lao Sương tiểu cô nương này một bộ ngây thơ sùng bái hỏi Nhạc Trọng:
- Ngài khỏe! Tôi gọi là Lao Sương. Nhạc Trọng, ta nghe nói qua ngài rất lợi hại, ngài hiện giờ hẳn là cường giả cấp hai a?
Cái gọi là cường giả cấp hai chính là cường giả đã nắm giữ kỹ năng cấp
hai kỹ năng. Dưới tình huống bình thường, chỉ có Cường Hóa Giả trên cấp
50 thì trong tay mới nắm giữ kỹ năng cấp hai. Đồng thời cũng không phải
từng tên Cường Hóa Giả trên cấp 50 đều có thể nắm giữ kỹ năng cấp hai,
nếu là bọn họ không có sách kỹ năng tương ứng, cho dù bọn hắn thăng cấp
đến cấp 50 cũng chỉ có thể cường hóa những kỹ năng khác mà không cách
nào đạt được cường hóa kỹ năng cấp hai.
Bởi vậy Âu minh tiến hóa dược tề số 1 mới trân quý như thế. Đây chính là thứ có thể khiến cho trên Cường Hóa Giả trên cấp 30 trực tiếp đạt được
hạng nhất kỹ, có thể tiến hóa đến cấp hai.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT