Trần Thắng Dũng nhìn bộ hạ của mình cướp bóc trong trận địa thành phố Lan Sơn trên mặt lộ ra một vòng hưng phấn:
- Ngô Nham Hồng! Lần này! Ngươi cần phải bại trong tay của ta rồi!
Phát động tiến công chính là một doanh tinh nhuệ dưới trướng Trần Thắng
Dũng, dưới hỏa lực dày đặc yểm hộ, phát động lấy tiến công mãnh liệt vào thành phố Lan Sơn, thoáng cái đã đánh vào trong Lan Sơn.
Một gã tham mưu tiến lên tâng bốc Trần Thắng Dũng:
- Chúc mừng Ưng Vương! Đánh xong trận này, toàn bộ Bắc Thái sẽ không có ai là đối thủ của ngài nữa rồi!
Một gã tham mưu khác cũng tiến lên khẽ mĩm cười nói:
- Ưng Vương quả nhiên thần cơ diệu toán! Thoáng một phát đã công phá
phòng ngự của Ngô Nham Hồng. Tên Ngô Nham Hồng này còn tự xưng hoàng đế. Cũng không xem thử bây giờ đã là niên đại nào rồi.
Ngô Nham Hồng sáng lập Đại Thái đế quốc, tự nhận đế quốc đệ nhất nhậm
hoàng đế. Bởi vì sự độc tài thống trị của hắn nên trong thành phố Lan
Sơn cũng không có ai biểu lộ ra bất mãn -- người như vậy đều đã chết
hết. Nhưng trong thế lực của hắn, đã có người thập phần nhìn không quen
hành vi này của hắn. Hiện giờ cũng không phải cổ đại, mà là hiện đại văn minh dân chủ. Dù có vài quốc gia vị trí lão đại cha truyền con, con
truyền cháu cũng không dám làm lập nên hoàng đế chế đấy.
- Tao cũng muốn làm hoàng đế ah!
Trần Thắng Dũng nhìn tham mưu chung quanh, trên mặt mỉm cười, nhưng trong lòng có chút thở dài một hơi.
[CHARGE=20]
Vị trí Hoàng đế kia, một lời Cửu Đỉnh, một câu liền quyết định sinh tử
một gia tộc, loại uy phong kia ai mà không muốn. Chỉ là Trần Thắng Dũng
thấy bộ hắn chung quanh hắn không ai đồng ý đế chế như thế, hắn cũng sẽ
không như Ngô Nham Hồng, trắng trợn sáng lập một cái Đại Thái đế quốc.
Dù sao hắn còn phải dựa vào những bộ hạ này để giành chính quyền, hơn
nữa độc tài thống trị thì cũng thôi đi, đế chế thật sư không được yêu
thích.
Trên thực tế có không ít cao thủ bất mãn Ngô Nham Hồng tự nhận hoàng đế, nhao nhao đầu nhập dưới trướng Trần Thắng Dũng. Cái này cũng đủ để
chứng minh nhân tâm cũng là một loại lực lượng rồi.
Chống cự trong thành phố Lan Sơn thập phần ương ngạnh, mỗi một gã chiến
sĩ Đại Thái đế quốc đều điên cuồng ngăn cản lấy tiến công của đám quân
Trần Thắng Dũng.
Bộ đội của Trần Thắng Dũng sau khi đánh vào thành phố Lan Sơn, mỗi lần
tiến thêm một bước đều phải trả giá lớn, song phương vì tranh đoạt mỗi
một tấc trận địa đều tiến hành chém giết thảm thiết .
Sáu doanh chiến sĩ Đại Thái đế quốc trong thành phố Lan Sơn nếu dã chiến tuyệt đối không phải đối thủ của quân Trần Thắng Dũng, nhưng đây là
chiến đấu trong ngõ hẻm, bọn hắn lại bề ngoài hiện lộ ra ý chí chiến đấu ương ngạnh và tinh thần chiến đấu, gắt gao kịch chiến với quân Trần
Thắng Dũng. Ưng Vương quân mỗi lần tiến thêm một bước đều phải trả giá
thảm trọng.
Thành phố Lan Sơn phảng phất như một cối xay huyết nhục cự đại cắn nuốt
huyết nhục và tính mạng quân đội của Ngô Nham Hồng và Trần Thắng Dũng.
Chiến đấu giữa song phương ngay từ đầu đã cực kỳ thảm thiết, tỉ lệ
thương vong không ngừng tăng lên. Nhưng song phương đều không có lựa
chọn, chỉ có thể liều chết đánh một trận
Trận chiến tranh này quyết định sau này ai mới là lão đại của phiến khu
vực Bắc Thái này. Vô luận là Ngô Nham Hồng nuốt thế lực Trần Thắng Dũng
hay ngược lại thì phương chiến thắng tuyệt đối có thể trở thành bá chủ
một phương.
Căn cứ có được hơn hai mươi vạn người sống sót trong tận thế cũng đủ trở thành một phương bá chủ rồi
Cũng vì hấp dẫn có cơ hội trở thành một phương bá chủ kia nên Trần Thắng Dũng mới quyết định xuất binh tiêu diệt Ngô Nham Hồng.
Một gã quan quân vẻ mặt tái nhợt đi đến trước người Trần Thắng Dũng trực tiếp hỏi:
- Ưng Vương! Đệ tam doanh cũng bị đánh cho tàn phế rồi! Làm sao bây giờ? ?
Đệ tam doanh chính là doanh đầu mới vừa tiến vào trong thành phố Lan
Sơn, chỉ kịch chiến một giờ, thương vong đã vượt qua hơn phân nửa.
Thương vong thảm liệt như vậy đủ để cho bất luận một gã chủ quan quân sự nào cũng đều phải kinh hồn táng đảm.
Trần Thắng Dũng xanh mặt ra lệnh:
- Mệnh lệnh đệ nhị pháo binh doanh lập tức tiến hành pháo kích tầm xa vào trong thành phố Lan Sơn!
Ba giờ kịch chiến, đã có ba bộ binh doanh bị đánh tàn, mặc dù đối phương tổn thất càng thêm nghiêm trọng, nhưng kết quả này vẫn khiến Trần Thắng Dũng khó có thể tiếp nhận. Những bộ binh doanh bị đánh tàn kia đều là
tinh nhuệ trong tay hắn, bộ đội tinh nhuệ đã trải qua vô số chiến đấu,
muốn bồi dưỡng được những bộ đội có thể đánh trận ác liệt như vậy cũng
không phải chuyện đơn giản.
Tên quan quân kia lắp bắp kinh hãi có chút do dự nói:
- Ưng Vương! Trong thành phố Lan Sơn có rất nhiều đồng bào của chúng ta!
Do dự nhớ lấy tình dân tộc nên pháo binh dưới trướng Trần Thắng Dũng
cũng không pháo kích vào trong thành phố Lan Sơn. Bên kia xem đại bộ
phận đều là khu bình dân. nếu tiến hành pháo kích kéo dài, người sống
sót bình thường trong khu bình dân nhất định sẽ tử thương thảm trọng.
Trần Thắng Dũng hai mắt lạnh lùng ra lệnh:
- Đây là mệnh lệnh!
- Vâng!
Tên quan quân kia trong nội tâm lạnh lẽo lui xuống.
Oanh! Oanh!
Lập tức trong thành phố Lan Sơn liền có một phát đạn pháo đường kính lớn đánh vào trong thành thị, khiến từng mảnh kiến trúc nổ nát bấy, vô số
người sống sót trong hỏa lực đều hóa thành tro bụi, đồng thời còn có đại lượng người sống sót bị tạc tử thương
Dưới pháo kích đáng sợ kia, toàn bộ thành phố Lan Sơn đều lâm vào trong
một mảnh hỗn loạn, vô số người sống sót chạy ra khỏi phòng của mình chạy sang hướng khác.
Những phần tử bạo loạn thì thoáng một phát nhảy ra ngoài, điên cuồng
giết người phóng hóa, cướp bóc cưỡng gian trong thành phố Lan Sơn. Toàn
bộ thành phố Lan Sơn thoáng một phát lâm vào hỗn loạn.
Ngô Nham Hồng nhìn thành phố Lan Sơn khói lửa bốn phía vô cùng hỗn loạn
bên dưới hai mắt đỏ thẫm, nghiến răng nghiến lợi vô cùng phẫn nộ quát:
- Mẹ nó! Tên vương bát đản Trần Thắng Dũng này cũng dám pháo kích đồng
bào của chúng ta! Tao nhất định phải bầm thây người thành vạn đoạn! Tỏa
cốt dương hôi!
Ngô Nham Hồng sao cũng không nghĩ đến Trần Thắng Dũng lại ác như vậy,
vậy mà vận dụng trọng pháo đến oanh kích khu bình dân gây hỗn loạn cho hắn.
Dưới hỏa lực trọng pháo dày đặc bao trùm, một tòa tòa nhà trực tiếp nổ
tung sụp đổ, người sống sót bên trong và Chiến Sĩ Thái quân trực tiếp bị tạc chết hoặc là chôn sống.
Sau khi trải qua mấy vòng hỏa lực bao trùm, đệ tứ doanh của Trần Thắng
Dũng đầu nhập chiến đấu, chợt thế như chẻ tre đột tiến vào trong thành
phố Lan Sơn.
Dưới hỏa lực bao trùm, rất nhiều bộ tinh nhuệ, cao thủ của Ngô Nham Hồng đều bị nổ chết tạc thương, không ít chiến sĩ Thái quân bình thường cũng bị dọa bể mật, nhao nhao bỏ chạy sang nơi khác.
- Lang Nha doanh! Cùng ta giết!
Ngô Nham Hồng sau khi thấy đệ tứ doanh của Ưng Vương sát nhập thành phố
Lan Sơn thì sắc mặt trầm xuống, thân hình lóe lên, thoáng một phát vọt
về phía đệ tử doanh Ưng Vương.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT