Nghe được lời
nói của Hồ Nghị, sắc mặt mọi người đại biến. Từ sau khi bọn họ mặc vào
bì giáp biến dị thú cũng rất ít có vật gì có thể làm nguy hại đến tính
mạng của bọn họ. Nhưng ở cuối thời sơ kỳ, cảnh tượng thật nhiều người
biến thành tang thi đáng sợ vẫn giấu kín trong lòng bọn họ. Công kích
của họ liền biến thành bảo thủ, không dám dễ dàng phát động tiến công
với thôn phệ giả bên dưới, chỉ không ngừng chém giết thi đàn bình
thường.
Mấy chục con thôn phệ giả cũng không nóng lòng tấn công bọn họ, chỉ ở
một bên chậm rãi cắn nuốt thi thể tang thi bình thường chung quanh.
Hồ Nghị nhìn mấy chục con thôn phệ giả chiếm cứ dưới chân núi, trong mắt hiện lên vẻ lo âu:
- Đáng chết, làm sao bây giờ? Chẳng lẽ phải ở chỗ này nhìn đàn quái vật kia không ngừng mạnh mẽ lên sao?
Hai trăm cường giả trên núi nhỏ không ngừng chém giết thi đàn bình
thường, mà thôn phệ giả lại không ngừng cắn nuốt thi thể tang thi chung
quanh, song phương duy trì cục diện bế tắc.
Nhưng Hồ Nghị cũng hiểu được thập phần rõ ràng đợi sau khi đàn thôn phệ
giả tiến hóa xong sẽ phát động một kích lôi đình, đem toàn bộ bọn họ xử
lý.
Ngay khi đoàn người Hồ Nghị đang chiến đấu kịch liệt ở tiền tuyến, trong một tòa biệt thự tại Quý Trữ thị, Trương Tuyết Vong cùng phó quan của
hắn tên Vu Hồng đang cùng nhau uống rượu buồn.
Vu Hồng uống một hớp rượu, phun ra một hơi chửi ầm lên:
- Mẹ nó! Nhạc Trọng thật là hỗn đản! Chúng ta rõ ràng đã giúp hắn cướp
lấy Quý Trữ thị, lập được công lao hãn mã, nhưng hắn lại đem chúng ta
nhét vào tân binh doanh! Đây rõ ràng là qua sông đoạn cầu, không tín
nhiệm chúng ta đi!
- Lão Vu, anh uống nhiều quá. Nếu lời của anh bị thủ lĩnh nghe được chúng ta đều có đại họa!
Vu Hồng nghe vậy khinh miệt cười nói:
- Thủ lĩnh cái gì? Vị trí thủ lĩnh này của hắn còn không phải cướp tới!
Nếu không có chúng ta, Quý Trữ thị sẽ có được nhiều người sống sót như
vậy. Hắn trái ngược trực tiếp cướp vị trí của chúng ta, còn đem chúng ta ném vào tân binh doanh. Hắn thật là hỗn đản, doanh trưởng, chúng ta làm phản đi!
Trong lòng Trương Tuyết Vong cả kinh, liếc mắt nhìn Vu Hồng thản nhiên nói:
- Lão Vu, anh uống nhiều quá rồi!
Tuy rằng trong miệng khuyên bảo nhưng trong lòng Trương Tuyết Vong lại
nhấc lên từng đợt sóng to gió lớn. Một doanh trưởng của chủ lực doanh
tinh nhuệ cùng doanh trưởng một tân binh doanh tuy rằng đều là doanh
trưởng, nhưng địa vị song phương hoàn toàn khác hẳn. Tiếng nói của doanh trưởng chủ lực doanh tinh nhuệ vang dội hơn những doanh trưởng khác rất nhiều.
Trương Tuyết Vong từ doanh trưởng chủ lực doanh tinh nhuệ biến thành
doanh trưởng tân binh doanh, trong lòng tự nhiên có chút oán hận. Nhưng
hắn thập phần rõ ràng lúc này Nhạc Trọng đã đứng vững gót chân trong Quý Trữ thị, nếu hắn nhảy ra tạo phản sẽ có vô số người chủ động nhảy ra xử lý hắn tranh công với Nhạc Trọng.
Trong mắt Vu Hồng hiện lên quang mang kỳ dị, vỗ tay:
- Doanh trưởng, tôi biết anh đang lo lắng Nhạc Trọng thế lớn, đánh không lại hắn. Nhưng anh không cần lo lắng, chúng ta có rất nhiều người!
Trịnh Cường, anh xuất hiện đi!
- Chào Trương doanh trưởng!
Một gã nam tử trẻ tuổi chừng hai mươi sáu hai mươi bảy từ trong một căn phòng đi ra nhìn Trương Tuyết Vong mỉm cười nói.
Trương Tuyết Vong nhìn nam tử trẻ tuổi kia, trong mắt thoáng hiện nét cảnh giác hỏi Vu Hồng:
- Lão Vu! Đây là…?
Nam tử có đôi mắt nhỏ kia nhìn Trương Tuyết Vong cười nho nhã lễ độ tự giới thiệu:
- Trương doanh trưởng, tôi tự giới thiệu trước. Tôi gọi là Lâm Trường
Hải, tôi là một thành viên của Trung Hoa Đồng Minh Hội. Đồng Minh Hội
của chúng tôi lấy việc khôi phục cả Hoa Hạ quốc làm nhiệm vụ của mình,
dưới trướng có vô số cao thủ. Đồng Minh Hội nằm ở phân bộ Quảng Tây,
chúng tôi có bảy vạn hội viên, lực lượng võ trang một vạn người. Minh
chủ của chúng tôi biết Quý Trữ thị bị tên tiểu nhân Nhạc Trọng cướp
quyền nên thập phần phẫn nộ, vì vậy phái tôi tới cùng Trương doanh
trưởng ngài kết minh, lật đổ sự thống trị bạo ngược của Nhạc Trọng. Sau
khi chuyện thành công, hi vọng Trương doanh trưởng có thể gia nhập Trung Hoa Đồng Minh Hội, trợ giúp chúng tôi duy trì thống trị Quý Trữ thị!
Trong mắt Trương Tuyết Vong chớp động dị quang, hồi lâu mới chậm rãi nói:
- Trong tay Nhạc Trọng có lực lượng võ trang vạn người, các vị lấy cái gì đi lật đổ sự thống trị của hắn?
Lâm Trường Hải cười thần bí nói:
- Trương doanh trưởng, ngoại trừ ngài đã có hai gã cao tầng bất mãn Nhạc Trọng đã đáp ứng gia nhập Trung Hoa Đồng Minh Hội. Hơn nữa có Thanh
Trúc bang Cao Minh Hào, cao thủ Thiên Long bang, Ôn Phúc Tân tại Trần
huyện cũng đã đáp ứng liên thủ với chúng tôi. Đến lúc đó chỉ cần quân
đội của Trung Hoa Đồng Minh Hội vừa đến, các vị ở bên trong khởi sự,
chúng ta nội ứng ngoại hợp tuyệt đối có thể đoạt lấy Quý Trữ thị. Hiện
tại Nhạc Trọng đang bề bộn trong việc đối phó thi hải, hắn tuyệt đối sẽ
không tưởng được chúng ta ra tay vào lúc này!
Trương Tuyết Vong trầm mặc một lúc, chậm rãi hỏi:
- Hiện tại ba trăm vạn tang thi của Nam Trữ thị đang di chuyển về hướng
bên này. Sau khi cướp lấy Quý Trữ thị, Trung Hoa Đồng Minh Hội sẽ có
biện pháp gì ứng đối tang thi?
Lâm Trường Hải nhàn nhạt cười:
- Mục tiêu ba trăm vạn tang thi chính là Quý Trữ thị, chỉ cần sau khi
chúng ta tiêu diệt Nhạc Trọng, tổ chức nhân thủ rút lui khỏi Quý Trữ
thị. Sau đó mới chậm rãi làm suy yếu lực lượng của tang thi, một ngày
nào đó chúng ta sẽ đoạt lại Quý Trữ thị cùng Nam Trữ thị. Bảo tồn sinh
lực mới là mấu chốt nhất!
Trương Tuyết Vong vừa nghe vậy giống như có điều do dự nào đó trong lòng lập tức bị chặt đứt, hắn trầm giọng đáp:
- Được! Tôi đáp ứng các vị! Đem kế hoạch của các vị nói cho tôi biết đi!
Lâm Trường Hải mừng rỡ đem kế hoạch của bọn họ từ đầu chí cuối nói lại với Trương Tuyết Vong.
Trên con đường từ Tân Tề thị đi thông Quý Trữ thị, một đội quân ước
chừng vạn người mặc đủ loại áo bông đủ màu sắc hoa văn, lưng đeo vũ khí
giẫm trên băng tuyết yên lặng hướng Quý Trữ thị đi tới.
Bên trong một vạn phần tử võ trang, đại bộ phận đều cầm dao hay gậy gộc. Chỉ có một ngàn năm trăm tinh nhuệ tay cầm súng trường, đồng thời còn
có năm chiếc bộ binh chiến xa, mười chiếc pháo xa 122, sáu chiếc phóng
tên lửa, tám chiếc xe tăng 96 thức.
Đội quân có cả vũ khí nóng lẫn vũ khí lạnh hỗn hợp hình thành, hiển
nhiên đội quân này cũng không giàu có đủ trang bị võ trang tận răng cho
toàn bộ chiến sĩ.
Nhạc Trọng đứng trên một đỉnh núi nhỏ, bên cạnh chỉ có một mình Bạch Cốt đi theo, hắn nằm trên mặt đất, xuyên thấu qua súng ngắm chim ưng nhìn
đội quân hỗn hợp kia, trong lòng lẳng lặng đánh giá:
- Đại Trung Hoa Đồng Minh Hội chính là đội quân như vậy? Lực lượng võ trang quả nhiên không kém!
- Di! Nhìn thấy người quen cũ!
Nhạc Trọng di động kính ngắm trên súng, đột nhiên nhìn thấy bên trong
một chiếc thiết giáp thân ảnh bang chủ Thanh Trúc bang Cao Minh Hào đang ngồi ở vị trí cạnh người lái.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT