Tám nữ phó này là xử nữ xinh đẹp sau khi Nhạc Trọng tiêu diệt Thiên Long bang, Thanh
Trúc bang cùng nhiều thế lực lớn nhỏ trong Quý Trữ thị tìm được. Nhạc
Trọng cũng không chút khách khí đem các nàng về làm nữ phó. Dù sao cô
gái xinh đẹp cho dù bày làm bình hoa xinh xắn chung quanh cũng xem như
tăng thêm cảnh sắc.
Trên bàn ăn, trước mặt mỗi người đều có một miếng thịt nướng biến dị thú tam giai, một lạp xưởng cùng một ly sữa.
Nhạc Trọng gắp thịt bỏ vào miệng, một cỗ cảm giác tươi mới sinh cơ không gì sánh kịp tràn vào trong người hắn, đồng thời một tia nguyên khí cũng khuếch tán ra.
Hiệu quả tẩm bổ của biến dị thú tam giai cực kỳ phi phàm, người thường
sau khi ăn vào đều đạt được cường hóa thân thể +1 hoặc +2. Mặc dù với
cường giả như Nhạc Trọng không có hiệu quả, nhưng lại có thể bổ dưỡng
nguyên khí của hắn thật lớn.
Mạc Hương Lăng ăn hết miếng thịt, đột nhiên một cỗ nhiệt lưu xông lên
thân thể nàng, hai mắt nàng chợt nhắm lại, cả người nóng lên, ngã xuống
bàn ăn.
Tân Giai Nhu ngồi bên cạnh Mạc Hương Lăng chứng kiến nàng đột nhiên té xỉu trên bàn cơm, vẻ mặt lo lắng ôm lấy nàng kêu lên:
- Hương Lăng! Hương Lăng! Con làm sao vậy?
- Đây là…tự nhiên tiến hóa!
Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện dị quang, đưa tay sờ lên đầu Mạc Hương
Lăng, nhất thời cảm thấy nóng rực, trong lòng chợt cả kinh làm ra phán
đoán.
Tự nhiên tiến hóa Nhạc Trọng cũng đã gặp qua, chính là Trác Nhã Đồng.
Lúc trước Trác Nhã Đồng cũng tự nhiên thức tỉnh trước mặt hắn, làm cho
hắn không ngừng hâm mộ.
Tân Giai Nhu nhìn Nhạc Trọng, vẻ mặt lo lắng nói:
- Chủ nhân, Hương Lăng không sao chứ?
Nhạc Trọng an ủi:
- Không có việc gì! Tôi sẽ gọi bác sĩ tới khám cho nàng!
Lúc này Nhạc Trọng đã nắm cả Quý Trữ thị trong tay, muốn tìm bác sĩ căn bản không thành vấn đề.
Rất nhanh mấy bác sĩ đã chạy tới, bọn họ nhìn thấy Mạc Hương Lăng hôn mê phát sốt cũng chỉ treo hai chai thuốc giảm sốt.
Ngay trong lúc Nhạc Trọng còn bận rộn chăm sóc Mạc Hương Lăng, bên trong một căn phòng thập phần xa hoa bên trong Berlin tại Châu Âu, vài người
Aryan ăn mặc chỉnh tề đang tiến hành thảo luận thế cục bên Thái Bình
Dương.
Một trung niên nam tử mặc âu phục, mắt ưng mũi cao, mặt như đao tước,
tóc vàng mắt xanh cầm một thanh quyền trượng trong tay, ngồi trên sô
pha, từng vòng khí thế vô cùng cường đại từ trên thân thể hắn khuếch
tán, hắn lẳng lặng ngồi nơi đó, cả phiến không gian giống như bị một
mình hắn chiếm cứ. Người thường nếu đứng trước mặt hắn đều sẽ bị uy áp
áp bách, tâm thần bất an khó thể nói nên lời.
Trung niên nam tử cầm quyền trượng trầm giọng nói:
- Quân đoàn thẩm phán giả của chúng ta đã thất bại tại Quảng Tây Hoa
triều. Trước đó không lâu ở này vừa xây dựng một chính quyền mới. Thủ
lĩnh tân chính quyền tên là Nhạc Trọng, là một người Hoa triều. Tôi muốn nghe ý kiến của các vị!
Một nam tử trẻ tuổi dáng người khôi ngô, cơ thể rắn chắc, tóc vàng mắt xanh anh tuấn phi phàm đứng lên cao giọng nói:
- Đám người đáng chết thấp lùn sau đầu còn mọc cái roi dài Hoa triều
cũng dám phản kháng người Aryan cao quý như chúng ta, thật sự là đáng
chết, hẳn nên trực tiếp dùng lửa thiêu cháy bọn hắn. Sứ đồ đại nhân vĩ
đại, xin ngài để cho An Đức Lỗ này đến Quảng Tây Hoa triều, tôi nhất
định có thể dẫn người đem toàn bộ bọn chúng thiêu cháy! Đòi lại công đạo cho đồng bào của chúng ta, tộc nhân Aryan vĩ đại vạn tuế!
Nam tử trung niên tay cầm quyền trượng là một trong mười hai sứ đồ của
Thiên Đường thần quốc, là sứ đồ thứ năm tên Cáp Lôi Khắc Tư. Ở trong
Thiên Đường thần quốc cũng là cường giả có quyền thế thật lớn.
Cáp Lôi Khắc Tư nhìn An Đức Lỗ, tràn ngập uy nghiêm nói:
- An Đức Lỗ, anh có quyết tâm này tốt lắm! Nhưng hiện tại đám da vàng
kia đã không còn là người đời Thanh để bím tóc như thời trước. Tuy rằng
bọn hắn là một chủng tộc thấp hèn hạ đẳng, nhưng không thể phủ nhận lực
chiến đấu của bọn hắn rất mạnh. Ngay cả trên chiến trường Triều Tiên
cũng bị bọn hắn làm cho ký xuống hợp đồng khuất nhục. Nếu muốn làm vinh
quang của người Aryan bao trùm toàn bộ thế giới, nhất định phải xem
trọng mỗi địch nhân, cho dù bọn hắn chỉ là một con kiến chúng ta cũng
phải toàn lực giết chết bọn hắn!
Vẻ mặt An Đức Lỗ hổ thẹn nói:
- Dạ, sứ đồ đại nhân!
Cáp Lôi Khắc Tư chẳng những là một người tôn sùng người da trắng mới là
chủng tộc cao quý nhất, đồng thời còn là một người tôn sùng chủng tộc
Aryan mới là cao thượng nhất. Là tín đồ cuồng nhiệt của người điên
Hitler trong thế chiến thứ hai. Trong quan niệm của hắn, chỉ có người
Aryan mới là chủng tộc cao quý nhất trên thế giới, hết thảy những chủng
tộc khác đều là chủng tộc hạ đẳng.
Bởi vậy ở bên người Cáp Lôi Khắc Tư cũng hội tụ một vòng những người
Aryan cuồng tín, mỗi người đều lấy việc phục hưng chủng tộc Aryan làm
nhiệm vụ của mình.
Chủ nghĩa dân tộc là một thanh kiếm hai lưỡi, nó có thể làm cho người
biến thành cực đoan cố chấp. Nhưng nó cũng đồng dạng có thể hội tụ lòng
người. Cáp Lôi Khắc Tư dựa vào chủ nghĩa dân tộc hội tụ bộ hạ, mỗi người đều đối với hắn trung thành và tận tâm, thậm chí có thể vì tín niệm
trong lòng mà đi tìm cái chết.
Một gã trung niên nam tử đeo kính mắt hơi gầy gò tự hỏi một hồi nói:
- Sứ đồ đại nhân! Tôi cho rằng hẳn có thể đem sự phát triển của Nhạc
Trọng gia nhập vào Thiên Đường thần quốc của chúng ta. Như vậy chúng ta
sẽ có thêm một quân cờ ích lợi tại Hoa triều. Hơn nữa một khi hắn đã trở thành người của chúng ta, địa vị của chúng ta trong Thiên Đường thần
quốc cũng sẽ cao hơn được một chút!
An Đức Lỗ trừng mắt nhìn nam tử trung niên, có chút phẫn nộ nói:
- Ba Đặc! Ông nói cái gì? Sao có thể cho phép đám người hạ đẳng kia gia
nhập vào Thiên Đường thần quốc của chúng ta? Ông điên rồi sao? Cùng đám
người hạ đẳng hô hấp chung một mảnh không khí cũng đủ làm cho tôi cảm
thấy ngạt thở. Hiện tại ông còn muốn bọn hắn gia nhập vào chúng ta, ông
là muốn làm cho tôi nổi điên sao?
Ba Đặc trầm giọng đáp:
- An Đức Lỗ! Cho dù là Hitler năm đó cũng từng cùng Nhật Bản kết minh.
Vì để vinh quang của Aryan trải rộng khắp thế giới, tạm thời lui nhường
thỏa hiệp là nhất định!
Toàn bộ những người có mặt trong phòng đều thuộc dạng đại dân tộc chủ
nghĩa. Ở trong mắt bọn hắn những chủng tộc nhân loại khác đều là hạ đẳng tồn tại. Bên trong ngoại trừ người da trắng, những người da vàng, da
đen bị bọn hắn xưng hô đều dùng cách gọi miệt thị.
Cáp Lôi Khắc Tư nhìn một nam tử trẻ tuổi nhỏ gầy vẫn luôn không nói chuyện hỏi:
- Lạp Nhĩ Phu, anh có đề nghị gì?
Lạp Nhĩ Phu chậm rãi nói:
- Sứ đồ đại nhân, tôi cho rằng thế giới hiện tại dân cư chính là lực
lượng! Dân cư trong Quý Trữ thị Hoa triều thật sự là nhiều lắm! Hẳn nên
giảm ít một chút mới được. Đây là tiền đề đầu tiên, nếu không cho dù
Nhạc Trọng gia nhập vào Thiên Đường thần quốc, hắn cũng khó thể toàn tâm dựa vào chúng ta!
Hai mắt Cáp Lôi Khắc Tư ngưng tụ trầm giọng hỏi:
- Anh có biện pháp gì tốt?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT