Hơn nữa có
Thiên Minh làm danh nghĩa, Nhạc Trọng có thể danh chính ngôn thuận điều
động những tiểu bang phái không muốn đi nhờ vả hắn làm vật hi sinh tấn
công Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang, tiêu hao lực lượng của bọn
họ.
Trương Trí Hào là người thứ nhất lớn tiếng vỗ tay kêu lên:
- Nhạc minh chủ vạn tuế!
- Chúc mừng Nhạc minh chủ!
- …
Phía dưới lập tức truyền ra thanh âm hoan hô chúc mừng. Cho dù có chút
người thông minh cảm thấy được sự tình có chút không đúng, nhưng vừa
nhìn hai hàng cao thủ đứng sau lưng Nhạc Trọng lý trí liền làm bọn hắn
bảo trì trầm mặc.
Sáng lập Thiên Minh khống chế đám cao thủ, Nhạc Trọng bắt đầu cho người
xử lý thi thể biến dị thú trong trấn. Thi thể biến dị thú là một số của
cải lớn, vô luận là da lông, xương cốt hay móng vuốt đều là tài liệu tốt chế tạo binh khí. Bởi vậy khi mỗi người sửa sang các thi thể đều hiện
lên vẻ mặt vui mừng phấn chấn.
Địch Nha một đường cực kỳ chật vật bỏ chạy về Quý Trữ thị. Hắn vừa về
tới thành phố Quý Trữ lập tức triệu tập hai đại trưởng lão trấn thủ
Thiên Long bang truyền ra mệnh lệnh:
- Các vị lập tức dẫn người đi bắt lại Nhạc Minh cha của Nhạc Trọng cho tôi!
Hai trưởng lão trấn thủ Thiên Long bang là Nghiêm Lượng cùng Lục Đào, cả hai đều là tiến hóa giả, có được thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Nghiêm Lượng nhướng mày nói:
- Bang chủ, nếu chúng ta bắt giữ Nhạc Minh, chỉ sợ sẽ gây nên cừu hận với Thanh Thạch bang, như vậy có phải không tốt hay không?
Hai mắt Địch Nha ngưng tụ lại lạnh lùng nói:
- Nghiêm trưởng lão, chẳng lẽ ông muốn chống lệnh hay sao?
Nghiêm Lượng chậm rãi cãi lại một câu:
- Thuộc hạ không dám! Nhưng mà bang chủ, xin hỏi Trương trưởng lão bọn
họ đi cùng ngài săn bắn biến dị thú tam giai rốt cục đã đi đâu rồi?
- Tốt! Tốt! Tốt! Nghiêm Lượng ông dám chất vấn luôn cả tôi!
Địch Nha liên tục cười lạnh, đột nhiên rút ra yêu đao chém thẳng lên đầu Nghiêm Lượng, ánh đao chớp động, đầu của Nghiêm Lượng cao cao bay lên,
ừng ực lăn xuống đất.
Nghiêm Lượng vốn không hề nghĩ đến Địch Nha lại đột nhiên động thủ đối
với hắn. Tuy rằng bình thường bọn hắn vẫn có chút mâu thuẫn, nhưng
Nghiêm Lượng là một gã tiến hóa giả, địa vị trong Thiên Long bang không
thấp, Địch Nha cũng phải cho hắn vài phần mặt mũi, hắn thật không ngờ
Địch Nha lại đột ngột vung đao giết hắn.
Nhìn thấy Nghiêm Lượng đột nhiên bị chém giết, Lục Đào biến sắc nhịn không được bật lui ra sau mấy bước.
- Nghiêm Lượng dám phạm thượng, lúc này đã bị tôi chém giết! Lục trưởng
lão, ông phục tùng theo mệnh lệnh của tôi hay là muốn kẻ dưới phạm
thượng?
Lúc này trong Thiên Long bang chỉ còn lại Địch Nha cùng Lục Đào là hai
tiến hóa giả. Nghiêm Lượng là bạn tốt của sáu trưởng lão mà Địch Nha
mang đi ra ngoài, Địch Nha lo lắng sẽ có người còn sống sót trong tiểu
trấn quay về, sau đó dao động căn cơ thống trị của hắn trong Thiên Long
bang, bởi vậy vừa ra tay liền đem Nghiêm Lượng chém giết!
Trong lòng Lục Đào phát lạnh luôn miệng nói:
- Lục Đào nguyện ý làm việc cho bang chủ! Tôi lập tức dẫn người đi bắt Nhạc Minh!
Nói xong Lục Đào lập tức rời khỏi nơi đó.
Địch Nha suy nghĩ một hồi lâu, làm ra một loạt điều động.
Cả Thiên Long bang điều động hướng Thanh Thạch bang nhào tới.
Vô số bang chúng Thiên Long bang tay cầm dao, gậy xông vào trong địa bàn của Thanh Thạch bang phá phách cướp giết, không chuyện ác nào không
làm, tùy ý phá hỏng tài sản của Thạch Thanh bang, làm bị thương các bang chúng.
Thiên Long bang bão nổi cơ hồ không hề có bất kỳ dấu hiệu, không bao lâu Thanh Thạch bang đã bị hủy hơn hai mươi cửa tiệm, hơn bảy mươi bang
chúng đều bị Thiên Long bang đánh bị thương lẫn tử vong, cực kỳ thê
thảm.
Một gã đà chủ đi tới gặp Trịnh Minh Hòa kêu khóc:
- Trịnh trưởng lão, bảy mươi bang chúng của chúng ta bị Thiên Long bang
làm bị thương đánh cho tàn phế! Ông cần làm chủ cho chúng tôi ah!
- Thiên Long bang nổi điên gì vậy?
Trịnh Minh Hòa nghe xong tên đà chủ báo cáo liền cau mày, hắn bất đồng
với những người khác, nếu đổi lại cường giả có tính cách nhiệt huyết xúc động như Bạch Tiểu Thắng, chỉ sợ không cần suy nghĩ liền trực tiếp điểm binh mã sống mái cùng Thiên Long bang. Mà hiện tại hắn lại xem xét vì
sao Thiên Long bang làm ra hành động điên cuồng như vậy.
Một gã chiến sĩ tinh nhuệ mà Nhạc Trọng mang tới từ huyện Thiên Tân đi nhanh tới trước người Trịnh Minh Hòa báo cáo:
- Trịnh trưởng lão, chủ lực Thiên Long bang đang hướng tổng bộ của Thanh Thạch bang chúng ta giết tới, nên làm sao?
- Chẳng lẽ mục tiêu của Thiên Long bang chính là chúng ta?
Trong lòng Trịnh Minh Hòa nhảy dựng, trầm giọng ra lệnh:
- Toàn bộ bang chúng Thanh Thạch bang tập kết tại tổng bộ! Toàn lực chuẩn bị chiến tranh!
Tên chiến sĩ tinh nhuệ lui nhanh xuống:
- Dạ!
Dưới mệnh lệnh của Trịnh Minh Hòa, thật nhiều bang chúng Thanh Thạch
bang hội tụ về tổng bộ chuẩn bị toàn lực cùng Thiên Long bang đối chiến.
Ở một bên khác, Trần Thăng Cương mang theo sáu gã cao thủ trú đóng gần
nhà Nhạc Trọng, giám thị hết thảy chung quanh. Bọn họ là cao thủ chuyên
phụ trách an toàn cho người nhà Nhạc Trọng.
Một gã chiến sĩ đột nhiên chỉ vào một hướng kêu lên:
- Đầu nhi! Những người kia không thích hợp!
Trần Thăng Cương nhìn qua bên kia, thấy Lục Đào mang theo ba mươi cao thủ Thiên Long bang đang hướng bên này lao nhanh tới.
Lục Đào thập phần hiểu rõ gia đình Nhạc Trọng nhất định sẽ có cao thủ
bảo hộ, cho nên hắn mang theo thật nhiều cao thủ dự tính mạnh mẽ bắt cóc gia đình Nhạc Trọng.
Trần Thăng Cương nhìn thấy nhóm người Lục Đào, sắc mặt đại biến trực tiếp hạ lệnh:
- Triệu Qua, anh lập tức mang hai người hộ tống cha mẹ Nhạc lão đại rời khỏi nơi này!
Nhìn thấy ba mươi cao thủ Thiên Long bang, trong lòng Trần Thăng Cương dâng lên dự cảm bất tường.
- Dạ, đầu nhi!
Triệu Qua liền mang theo hai cao thủ tinh nhuệ chạy vào trong nhà Nhạc Trọng.
Một chiến sĩ hỏi Trần Thăng Cương:
- Hiện tại nên làm gì, đầu nhi?
- Trực tiếp giết bọn hắn!
Trên mặt Trần Thăng Cương thoáng hiện nét dữ tợn, lập tức đi tới chỗ đặt khẩu súng máy đường kính 12.7mm, điên cuồng bóp cò về hướng đám người
Lục Đào.
Vì bảo hộ người nhà, Nhạc Trọng đã hạ lệnh cho Trần Thăng Cương gặp phải kẻ địch cứ giết chết không tha.
Mưa đạn lập tức cuồng quét lên đám người của Thiên Long bang đang xông tới.
Lục Đào cùng ba mươi tên cao thủ Thiên Long bang cũng không ngờ được
Trần Thăng Cương lại vận dụng vũ khí nóng hạng nặng của quân đội, hơn
nữa không hỏi một tiếng nào đã lập tức phát động công kích.
Trong tích tắc sáu gã cao thủ Thiên Long bang liền bị mưa đạn xỏ xuyên cắt thành hai đoạn.
- Ẩn núp! Giết bọn họ!
Lục Đào hai mắt đỏ đậm lớn tiếng quát.
Từng tên cao thủ Thiên Long bang liền ẩn núp lại, hơn nữa rút súng hướng chỗ nhóm người Trần Thăng Cương bắn phá.
Bắn nhau kịch liệt quanh quẩn trong khu vực này, làm mọi người hoảng sợ tới mức trốn trong nhà lạnh run kinh hãi.
Triệu Qua mang theo hai gã chiến sĩ tinh nhuệ vọt vào trong nhà Nhạc Trọng trực tiếp bắn vỡ ổ khóa, phá hủy cửa phòng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT