Nhạc Trọng
nhìn qua chung quanh một vòng, chỉ thấy cường giả các nơi nổ lực, dựa
vào công sự đơn giản phòng ngự, quân của hắn miễn cưỡng ngăn cản được
công kích của biến dị thú.
Mà chủ yếu là nhờ vào Nhạc Trọng săn giết vài con biến dị thú cấp hai
thủ lĩnh nên mới dẫn tới biến dị thú sụp đổ, rất nhiều biến dị thú tán
đi, lại có Thiểm Điện mang theo tiểu đệ gia nhập chiến đoàn, lúc này mới miễn cưỡng chống đỡ được.
Nhưng mà dù như vậy lúc này tình thế đã thập phần nguy cấp. Trong tay
của Nhạc Trọng chỉ có mười tên người cườn hóa cấp 30 và hai trăm người
cường hóa cấp thấp dựa vào công sự đơn giản, đa số đẳng cấp cường hóa
không đều, không có kỹ năng cường hóa, kinh nghiệm chiến đấu bạc nhược
yếu kém.
Những kỹ năng cường hóa kinh nghiệm chiến đấu bạc nhược yếu kém xây dựng công sự còn có thể, nhưng mà bảo bọn họ chém giết với biến dị thú chính là bị miểu sát. Bọn họ cũng không phải là Tân Giai Nhu nhờ vào trang bị hệ thống thần ma mà chém giết, bọn họ chỉ là người bình thường, muốn
bọn họ vượt cấp chiến đấu với biến dị thú cao cấp thì bọn họ không có
bổn sự này.
Nhạc Trọng nhìn qua Trữ Vũ Hân ở bên cạnh, đem vài bản sách kỹ năng vừa
có được ném cho nàng, đồng thời đem trang bị thần ma đưa cho nàng.
- Học đi! Sau đó mặc bộ trang bị này vào!
Trữ Vũ Hân trong khoảng thời gian này biểu hiện xem như trong quy củ,
trong nguy cơ trước mắt dùng nàng cũng được. Nhạc Trọng lúc này người có thể tín nhiệm không nhiều lắm, ngoài Trữ Vũ Hân không có ai tin cậy
được nhiều.
Trữ Vũ Hân tiếp nhận vài bản sách kỹ năng cấp ba từ Nhạc Trọng và trang
bị hệ thống thần ma thì trong mắt sáng ngời, nhìn qua Nhạc Trọng lộ ra
nụ cười xinh đẹp:
- Cảm ơn!
Có được trang bị hệ thống thần ma tốt, kỹ năng tốt ủng hộ mới có thể
thoát thai hoán cốt, vượt cấp khiêu chiến biến dị thú cao cấp. Tân Giai
Nhu sở dĩ có thể khiêu chiến với biến dị thú cao cấp cũng là do nàng
được Nhạc Trọng đưa cho trang bị thần ma trung cấp.
Mạc Hương Lăng nhìn qua Trữ Vũ Hân thoáng cái có vài bản sách kỹ năng
cấp ba và một bộ trang bị thần ma thì chạy lên ôm cánh tay của Nhạc
Trọng và làm nũng:
- Ca ca bất công! ! Hương Lăng cũng muốn!
Nhạc Trọng sờ sờ đầu nhỏ của Mạc Hương Lăng an ủi:
- Bây giờ không phải là lúc! Đợi cơ hội lần sau rồi nói!
- Ân!
Mạc Hương Lăng chỉ hơi làm nũng chứ không ép buộc Nhạc Trọng phải cho.
Trị liệu tốt thương thế xong thì Nhạc Trọng chợt xuất ra Thần Tuyền Trà
uông vào một ngụm. Thần Tuyền Trà tuy hiện tại không cách nào cường hóa
tăng cường tinh thần của Nhạc Trọng nhưng lại tăng tốc độ khôi phục.
Trong cục diện này khôi phục được một điểm tinh thần là rất tốt.
Ở trong trấn nhỏ, bởi vì Thiên Long bang, Thanh Trúc Bang buông tha trận doanh nên khắp nơi biến dị thú hoành hành.
Tất cả thằn lằn biến dị xuyên thẳng qua các loại kiến trúc, tấn công truy tung cường giả nhân loại, không ngừng ăn thịt bọn họ!
Một nam tử dáng người khôi ngô, cầm trong tay một thanh Lang Nha bổng
nặng mấy trăm cân múa như cây tăm tạo ra gió lốc, thủ hộ trước người bảy người. Những con biến dị thú chỉ cần tới gần Lang Nha bổng thì thân thể của nó bị hút vào và nát tan.
Người đại hán này ở thành phố Quý Trữ bên chính là một bang chủ tiểu
bang Cự Thần Bang. Bang chủ Trịnh Đồ chính là người tiến hóa hệ sức mạnh nên thực lực vô cùng kinh người.
- X con mẹ tổ tông mười tám đời của Địch Nha! ! Nếu như lão tử còn sống
quay về thành phố Quý Trữ, lão tử nhất định phải giết sạch tiện chủng
Thiên Long bang !
Bởi vì Thiên Long bang, Thanh Trúc Bang dẫn đầu chạy thục mạng, vô số
biến dị thú từ chỗ bọn họ chạy vào trong, mọi người cùng hỗn loạn. bang
chúng dưới trướng Trịnh Đồ cũng chết tám người.
Hiện tại cũng chỉ có Trịnh Đồ và bảy hảo huynh đệ của hắn là còn sống,
chuyện này làm cho Trịnh Đồ tràn ngập phẫn nộ và oán hận Thiên Long
bang, Thanh Trúc Bang.
Một gã toàn thân là máu, xương cốt thân thể gãy vỡ nhìn qua Trịnh Đồ vẻ mặt bi thương nói:
- Bang chủ ngài mau chạy đi! ! Mặc kệ chúng ta! Chúng ta là trốn không thoát! Têếp tục như vậy cả bang chủ cũng chết ở đây.
Trịnh Đồ có chút thô lỗ quát:
- Đừng nói nhảm! ! Lão tử Trịnh Đồ không phải loại người bỏ huynh đệ chạy một mình.
Trịnh Đồ trước tận thế là đồ tể, sau tận thế tụ tập mười mấy tên người
cường hóa thành lập Cự Thần Bang. Bang phái tuy nhỏ nhưng huynh đệ vô
cùng tốt. Trịnh Đồ cũng không phải gia hỏa tâm tư lớn, hắn sáng lập Cự
Thần Bang cũng chỉ muốn bảo vệ mình trong tận thế mà thôi, hắn đối với
huynh đệ trong bang thật sự đối đãi như nhau.
Nghe Trịnh Đồ nói thì bảy người cảm động, cầm lấy Phảng Chế Đường Đao đi ra ngoài chém giết biến dị thú, chia sẻ áp lực cho Trịnh Đồ.
Đúng lúc này mấy chục con trâu kết thành trận thế, vô cùng hung mãnh lao qua bên này. Nhìn thấy mười mấy con trâu đang vây quanh, trong lòng bảy người hiện ra thần sắc tuyệt vọng:
- Hết!
Trịnh Đồ tuy mạnh nhưng ngăn cản hơn mười con trâu biến dị là không thực tế, thế nhưng nếu né tránh thì bốn người sau lưng của hắn phải chết.
Đúng lúc này một đạo thân ảnh màu trắng xuyên qua đàn trâu, ánh đao chớp động và chém bay đầu đám trâu, vô số cỗ thi thể không đầu té xuống đất.
Trịnh Đồ nhìn thấy vô số thi thể con trâu không đầu thì rùng mình.
- Cao thủ!
Ánh đao chớp động và cao thủ chém giết trâu biến dị mấy hô hấp đã tới
trước người của Trịnh Đồ, đó là người tiến hóa nhanh nhẹn Bạch Tiểu
Thắng.
Trịnh Đồ nhìn Bạch Tiểu Thắng và trầm giọng nói.
- Vị huynh đệ kia! ! Đa tạ! Ân cứu mạng, Trịnh Đồ tuyệt không dám quên!
Bạch Tiểu Thắng nhìn bảy tên chiến sĩ sau lưng Trịnh Đồ và thản nhiên nói.
- Không cần khách khí! Tôi là Bạch Tiểu Thắng của Thanh Thạch Bang!
Phụng mệnh tới đây tập kết cao thủ nhân loại. Anh gọi là Trịnh Đồ a!
Mang theo huynh đệ của anh đi tới trận địa của Thanh Thạch Bang đi! Như
vậy bọn họ còn có đường sống. Nếu không bọn họ chết chắc! Tôi cần phải
đi tới chỗ người khác.
Nói xong thân hình Bạch Tiểu Thắng chớp động, chạy vào sâu trong trấn
nhỏ. Nếu như không có nữ nhân thì hắn không muốn lãng phí tinh lực, Bạch Tiểu Thắng làm việc coi như đáng tin cậy, hắn làm tay chân cao cấp là
lựa chọn tốt nhất.
Một tên chiến sĩ do dự nhìn qua Trịnh Đồ.
- Làm sao bây giờ, bang chủ? Có nên đi nương tựa vào Nhạc Trọng không?
Trịnh Đồ không do dự chém đinh chặt sắt nói:
- Đi! ! Đương nhiên phải đi! Cho dù Nhạc Trọng muốn Cự Thần Bang thần
phục cũng không có vấn đề, chỉ cần mọi người đều còn sống, vậy đủ rồi!
Trịnh Đồ nhanh chóng đưa ra quyết định và nhanh chóng chạy về phía trận địa của Nhạc Trọng.
Bạch Tiểu Thắng chui vào trong trấn nhỏ, không ngừng cứu người cường hóa ra ngoài, khuyên bảo bọn họ tụ tập tới bên người của Nhạc Trọng và
Thanh Thạch Bang bên kia.
Những người cường hóa như con ruồi không đầu này nghe được Thanh Thạch
Bang vẫn còn thủ vững trận địa, chợt không ngừng lao qua trận địa của
Nhạc Trọng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT