Cánh tay trái
của Trần Hồng Dã cơ hồ nứt xương, cánh tay trái của hắn dùng da biến dị
thú cấp hai cũng rách ra. Hắn cố nén đau đớn trong nội tâm thầm nghĩ:
- Đáng chết! Thằng khốn này thật mạnh mà!
Nhạc Trọng tiến công vẫn như nước chảy mây trôi không ngừng lại chút
nào, hai mắt của hắn ngưng tụ phát động Khủng Cụ Thuật. Một đạo tinh
thần lực cường hoành trùng kích vào thức hải của Trần Hồng Dã.
Trần Hồng Dã lập tức bị vô cùng ảo giác sợ hãi bao phủ và thân thể chậm lại.
Sau một khắc một đạo gai xương bén nhọn từ phía sau Nhạc Trọng bắn ra, thoáng cái đâm vào mi tâm của hắn, đóng lên mặt đất.
- Bang chủ chết! !
- Súc sinh! ! Báo thù cho bang chủ!
- Giết sạch bọn chúng báo thù cho bang chủ!
"..."
Nhìn thấy Trần Hồng Dã chết thì tâm phúc của Trần Hồng Dã tâm hai mắt đỏ thẫm, phẫn nộ gầm rú xông qua phía của Nhạc Trọng bên này. Những tâm
phúc của Trần Hồng Dã đã đi theo Trần Hồng Dã chinh chiến từ lâu, đối
với Trần Hồng Dã trung thành và tận tâm, vừa thấy Trần Hồng Dã tử vong
bọn họ liền điên cuồng.
Nhạc Trọng nhìn qua tâm phúc của Trần Hồng Dã điên cuồng, hàn quang trong mắt lóe lên và lạnh lùng ra lệnh cho bạch cốt, nói:
- Giết sạch bọn chúng!
Bạch cốt tiến lên làm cho tâm phúc của Trần Hồng Dã nhảy dựng lên, tay
phải đưa ra và năm gai xương bắn tới, thoáng cái đâm vào đầu của năm tên tâm phúc của Trần Hồng Dã, trực tiếp miểu sát bọn chúng.
Nhạc Trọng giơ gai độc lên nổ súng liên tục vào tâm phúc của Trần Hồng Dã.
Nương theo tiếng súng vang lên thì ba gã tâm phúc của Trần Hồng Dã bị bắn nổ đầu.
Nhìn thấy một màn này ba gã trưởng lão Hồng môn thoáng cái ẩn nấp thân thể vào gần đó.
Bạch cốt nhảy vào trong tâm phúc của Trần Hồng Dã, thân thể cốt nhận
xoay tròn, những triệu hoán thú triệu hoán ra bị nó xoắn nát, búa lớn
trong tay của hắn trực tiếp chém ngang lưng của tên triệu hoán thú.
Một gã người cường hóa hệ ma pháp vẫn còn ngâm sướng chú ngữ, một đạo
gai xương bén nhọn đâm thẳng vào đầu của hắn và ma pháp dừng lại.
Không qua một phút đồng hồ, những tâm phúc điên cuồng của Trần Hồng Dã
chợt bị bạch cốt chém chết, toái cốt và máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.
Sau công sự che chắn truyền ra âm thanh của trưởng lão Hồng môn:
- Nhạc Trọng! ! Chúng tôi nguyện ý đầu hàng! Thỉnh anh cam đoan người thân của chúng tôi an toàn!
Lúc này đại thế đã mất, Trần Hồng Dã đã chết trong tay của Nhạc Trọng
thì bọn họ không có cơ hội chiến thắng, bởi vậy ba tên trưởng lão Hồng
môn lập tức sáng suốt lựa chọn đầu hàng. Bọn họ cũng không phải tử sĩ
của Trần Hồng Dã, bọn họ có ý định của mình.
Nhạc Trọng sảng khoái đáp:
- Tốt! Chỉ cần các người nguyện ý đầu hàng! Tôi có thể bỏ qua chuyện cũ! Nếu như các người ngoan cố chống lại! Liều mạng trả giá lớn một chút là tôi có thể chém giết các người! Xuất hiện đi!
Lúc này khắp nơi đều là biến dị thú, nếu như có ba cường lực giúp đỡ, Nhạc Trọng cũng có thể nhẹ nhõm rất nhiều.
Có ba gã trưởng lão Hồng môn từ trong nơi ẩn nấp cơ thể đi tới, đi tới trước người của Nhạc Trọng.
Ba tên trưởng lão Hồng môn nhìn qua Nhạc Trọng thi lễ, có chút tâm thần bất định nói ra:
- Vệ Hoa Trữ, Ngô Văn Thắng, Cam Cật Hải bái kiến Nhạc lão đại!
Nhạc Trọng bị chém cánh tay phải, ba tên trưởng lão Hồng môn không biết
Nhạc Trọng không bởi vì chuyện này mà giận chó đánh mèo. Đây là trong
tận thế, cường giả giận chó đánh mèo kẻ yếu thập phần bình thường, cũng
không cần lý do.
Nhạc Trọng nhìn cái kia ba gã Hồng môn trưởng lão trực tiếp ra lệnh:
- Vệ Hoa Trữ, Ngô Văn Thắng, Cam Cật Hải ba người tạm thời ở dưới trướng của Lạp Nhĩ Mạn, phòng thủ phiến khu vực này. Chỉ cần không bị công phá thì xem như các người lập công lớn. Trận chiến này qua đi tôi sẽ ban
thưởng cho các người.
Ba tên trưởng lão Hồng môn mới hàng, tự nhiên có chút bất ổn, nhưng mà
hiện tại Nhạc Trọng cũng bất chấp nhiều như vậy. Hắn trước mắt cao thủ
khan hiếm, có thể dùng người đã là không tồi.
Nếu không phải tâm phúc của Trần Hồng Dã quá ngoan cố và đồng tâm hiệp lực tâm, Nhạc Trọng thậm chí còn muốn dùng bọn họ đấy.
- Vâng! Nhạc lão đại!
Nghe được lệnh của Nhạc Trọng thì ba tên trưởng lão Hồng môn trong nội
tâm buông lỏng, nếu Nhạc Trọng muốn dùng bọn họ sẽ không tổn thương bọn
họ. Vừa rồi bạch cốt cùng Nhạc Trọng chiến đấu hung hãn thì bọn họ vẫn
khắc sâu, làm cho bọn họ không dám sinh ra dị niệm.
Trần Hồng Dã Phá Diệt Trảm ngay cả lân giáp biến dị thú cấp ba cũng bị
chém ra, uy lực có thể nghĩ. Cơ hồ chưa từng có người nào chống lại một
đao này. Tuy Nhạc Trọng bị chém một cánh tay, thế nhưng mà dù sao vẫn
sống sót, đồng thời còn giết Trần Hồng Dã đã thể hiện hung uy đáng sợ.
Vệ Hoa Trữ do dự một hồi, sau đó nhìn qua Nhạc Trọng trịnh trọng nói ra:
- Nhạc lão đại! Anh phải cẩn thận Địch Nha! ! Hắn tràn ngập sát ý với
ngài đấy, lúc này Trần Hồng Dã trốn trong đội ngũ của hắn trà trộn vào
trong trấn nhỏ, hơn nữa ẩn núp bên người của ngài.
Nhạc Trọng nghe vậy ánh mắt có chút co rụt lại:
- Thì ra là hắn!
Nhạc Trọng bất động thanh sắc nói:
- Tôi biết rõ! Anh đi làm việc đi!
Lúc này chính là mấu chốt biến dị thú công thành, Nhạc Trọng cho dù biết rõ Địch Nha cùng Trần Hồng Dã cấu kết cùng một chỗ, nhưng mà không tiện phát tác. Hai hổ đánh nhau tất có một con bị thương, cho dù Nhạc Trọng
tiêu diệt Địch Nha, hắn cũng không thể ngăn cản biến dị thú giết tới.
Vệ Hoa Trữ trực tiếp đi ra ngoài tiền tuyến, nói:
- Vâng!
Ở trong trận địa của Thiên Long bang không xa, một gã cao thủ của Thiên
Long bang nhao nhao cầm ra bản lĩnh xuất chúng, đem một đám lớn biến dị
thú ngăn cản bên ngoài.
Tường đất lăng không hiện ra ngăn ở khu vực của Thiên Long bang, chỉ có
mấy đường quanh co nhỏ hẹp đem những biến dị thú thông qua con đường hẹp này chợt bị bang chúng Thiên Long bang tiêu diệt.
Trong Thiên Long Bang cũng có được cao thủ thao túng đại địa, hắn trực
tiếp lợi dụng kỹ năng cải biến địa hình. Chỉ cần tinh thần lực không
tiêu hao hết là có thể duy trì ưu thế địa hình không thay đổi.
- Đắc thủ sao?
Địch Nha nhìn qua hướng của Nhạc Trọng và mở miệng lẩm bẩm.
- Bang chủ! Không cần lo lắng! Trần Hồng Dã tuyệt đối không phải nhân
vật đơn giản, cho dù hắn thất bại thì bọn người Nhạc Trọng cũng tuyệt
đối sẽ không sống khá giả. Cho dù như thế nào chúng ta cũng không tổn
thất gì cả.
Một gã nam tử trẻ tuổi tướng mạo xấu xí, dáng người thấp bé, lộ ra nụ
cười hèn mọn bỉ ổi nói ra. Nam tử tướng mạo xấu xí hèn mọn bỉ ổi này
chính là quân sư Tống Hâm.
Đúng lúc này một con Hắc Lân Hung Trư cấp hai giống như xe tăng hung
hăng đâm vào trên vách tường kia, oanh một tiếng vang thật lớn, bức
tường do người cường hóa cao cấp tạo thành sụp đổ.
Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai thoáng cái nhảy vào trong trận doanh của
Thiên Long bang và giống như xe tăng nghiền áp qua, thoáng cái đem hơn
mười cao thủ bang chúng Thiên Long bang đạp nát thành tương.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT