- Cứu tôi! Cứu tôi! ! Ah!

Nhưng mà cho dù Thái Thanh Lượng có mạnh cũng chỉ có mình hắn mà thôi, hắn hành động cứu hoả đội viên bốn phía tác dụng cũng có hạn, không ngừng có đồng bạn chết trước mặt của hắn.

Tiểu Đao hội phó bang chủ La Thực chém giết một con chuột núi biến dị và nhìn qua Thái Thanh Lượng kêu lên:

- Không được! ! Lão đại! ! Tiếp tục như vậy chúng ta tuyệt đối chịu không được! Đi qua xin Thanh Thạch Bang cứu viện đi!

Thái Thanh Lượng thở phì phò lớn tiếng nói:

- Nhưng mà bây giờ đi qua thì Thanh Thạch Bang nhất định sẽ khai ra bảng giá khiến người ta khó tiếp nhận a, nếu như hắn muốn chiếm đoạt chúng ta thì làm sao?

La Thực rống lớn lên và một đao chém giết một con chuột biến dị.

- Lão đại! Lại tiếp tục như vậy chỉ sợ chúng ta sẽ chết toàn bộ! Nếu chúng ta chết hết thì Tiểu Đao hội có ý nghĩa gì?

- Lão đại! Cứu mạng a!

Một gã cao thủ Tiểu Đao hội vừa mới lên tiếng, hắn đã bị vài con chuột biến dị đè lên đất và cắn chết.

Thái Thanh Lượng nhìn thấy tên cao thủ của Tiểu Đao hội bị phanh thây, cắn răng một cái nhìn qua tên cao thủ của Tiểu Đao hội ra lệnh:

- Hồng Minh! ! Anh đi qua phía Thanh Thạch Bang cầu cứu, nói Tiểu Đao hội nguyện ý nhập vào Thanh Thạch Bang, thỉnh Nhạc Trọng phái người cứu chúng ta!

Mỗi một người phòng tuyến cũng đã xác định, cho dù là bang phái nào nếu không được bốn đại bang phái ra lệnh liên thủ thì không được lui về phía sau một bước. Nếu như có người nào, thế lực nào dám vứt bỏ khu vực phòng thủ của mình, bất luận kẻ nào cũng có thể trực tiếp chém giết bọn họ. Hơn nữa trở về thành phố Quý Trữ người nhà đào binh cũng sẽ bị giết sạch.

Đúng là dưới pháp lệnh tàn khốc này, những người cường hóa kia cho dù biết không địch lại cũng cắn răng xông lên phía trước. Nếu không bọn họ sẽ liên lụy thân nhân và bang chúng tại thành phố Quý Trữ.

Hồng Minh rất nhanh đi tới chỗ Nhạc Trọng thống soái Thanh Thạch Bang.

- Thật là lợi hại! ! Quá mạnh mẽ! Trong Thanh Thạch Bang thậm chí có cao thủ như vậy, trách không được có thể trở thành một trăm bốn bang phái!

Hồng Minh đi vào trận doanh của Thanh Thạch Bang và nhìn thấy Nhạc Trọng thì mỗi người còn có dư lực, các bang chúng cấp thấp chém giết chuột núi biến dị, lại nhìn thấy bạch cốt giống như ma thần chém giết đàn chuột biến dị.

Bạch cốt một người đã đủ giữ vững vị trí phòng ngự của Nhạc Trọng bên này. Phải biết rằng Nhạc Trọng thống soái Thanh Thạch Bang là một trong mười đại bang phái của thành phố Quý Trữ, đồng dạng trận địa hắn cần giữ vững cũng rộng gấp mười lần bang phái nhỏ.

Bạch cốt chính là đặc chủng khô lâu, tiến giai trở thành hắc ám khô lâu. Sau khi nó tiến giai thì thực lực tăng lên gấp đôi, sức chiến đấu hết sức kinh người, đã có thể so được với biến dị thú cấp hai nhỏ yếu. Nó thậm chí còn nguy hiểm hơn biến dị thú cấp hai. Nhưng mà tốc độ, lực lượng, thể lực thì kém hơn nhiều.

Hồng Minh đi vào bên người Nhạc Trọng và quỳ xuống mặt đất, cuống quít dập đầu nói:

- Nhạc lão đại! ! Tôi là Tiểu Đao hội Hồng Minh! Van cầu ngài xuất binh cứu Tiểu Đao hội chúng tôi. Tôi dập đầu cầu xin ngài!

Nhạc Trọng nhìn Hồng Minh và lãnh đạm nói:

- Hồng Minh! Chúng tôi đã phân chia khu vực phòng ngự thật tốt rồi! Thanh Thạch Bang chúng tôi phòng ngự gấp mười lần Tiểu Đao hội! Bảo với người của các người thủ vững thêm một chút, lát nữa tôi sẽ cho người qua giúp các người.

Trong Tiểu Đao hội có người tiến hóa hệ nhanh nhẹn thì Nhạc Trọng đã sớm biết được. Có tên người tiến hóa ở đó thì Tiểu Đao hội ít nhất còn có thể chèo chống thêm hai mươi phút.

Nhạc Trọng ý định qua hai mươi phút sau tận lực tiêu hao lực lượng của Tiểu Đao hội và phái binh qua cứu giúp, lực lượng của Tiểu Đao hội tiêu hao quá nhiều sẽ không có lực lượng tranh đấu với biến dị thú.

Hồng Minh không do dự trực tiếp khai ra điều kiện:

- Nhạc lão đại, chỉ cần ngài xuất binh cứu giúp Tiểu Đao hội thì Tiểu Đao hội chúng tôi nguyện ý gia nhập vào Thanh Thạch Bang, trở thành một bộ phận của Thanh Thạch Bang!

Nhạc Trọng lập tức ngữ khí biến đổi trầm giọng nói:

- Tốt! Tôi sẽ mang binh qua giúp các người.

Tiểu Đao hội một khi gia nhập Thanh Thạch Bang, trong tay của Nhạc Trọng sẽ có nhiều lực lượng để sử dụng, hắn tự nhiên phải toàn lực đi cứu viện.

Nhạc Trọng nhìn qua Lạp Nhĩ Mạn trầm giọng nói:

- Lạp Nhĩ Mạn! Đi theo tôi!

- Vâng! Thủ lĩnh!

Lạp Nhĩ Mạn mang theo quân đoàn thẩm lí và phán quyết này theo sát sau lưng của Nhạc Trọng, đi qua nơi trú quân của Tiểu Đao hội.

Nhạc Trọng dẫn người nhanh chóng đi tới khu vực phòng thủ của Tiểu Đao hội, chỉ nhìn thấy trong khu vực phòng thủ của Tiểu Đao hội đã có rất nhiều chuột núi biến dị, bọn người Thái Thanh Lượng đang tụ tập cùng một chỗ phòng ngự với nhau.

Nhạc Trọng rút Hắc Nha Đao dài hai mét nhảy vào trong đàn chuột biến dị, Hắc Nha Đao trong tay vung lên, một kích chém bốn con chuột biến dị.

Đối phó những đàn chuột biến dị dày đặc, đẳng cấp lại thấp này, Nhạc Trọng cầm Hắc Nha Đao chính là lợi khí giết người, hắn tiện tay huy động thì đàn chuột biến dị biến thành thi thể.

- Cùng tôi xông lên!

Lạp Nhĩ Mạn nổi giận gầm lên một tiếng, mang theo quân đoàn thẩm lí và phán quyết xông lên.

Một loạt quân đoàn thẩm lí và phán quyết nhanh chóng rút ra Phảng Chế Đường Đao đi theo sau lưng Lạp Nhĩ Mạn chém giết đàn chuột biến dị, có chút ít tngười mạnh nhất trong quân đoàn thẩm lí và phán quyết bắn súng, kim nghiệm chiến đấu phong phú, đối với các loại vũ khí hiện đại sử dụng rất thuần thục. mà năng lực cận chiến của bọn họ thật mạnh, chém giết chuột núi biến dị không thành vấn đề.

Mặt khác một bên Thái Thanh Lượng cũng dẫn người nhanh chóng giết qua, hai bên hợp lực, ngạnh sanh sanh lui ra khỏi vòng vây của chuột biến dị.

Thái Thanh Lượng đi tới bên người của Nhạc Trọng và ánh mắt phức tạp nhìn qua Nhạc Trọng trầm giọng nói:

- Thái Thanh Lượng bái kiến Nhạc lão đại! Lúc này nhờ có Nhạc lão đại ngài kịp thời tương trợ. Nếu không tôi và hơn mười huynh đệ bỏ mạng rồi.

Nhạc Trọng khẽ gật đầu trầm giọng nói:

- Biết rõ! Mang theo người của anh đi xây dựng công sự đi.

Nhạc Trọng lúc này mang theo nhiều đồ xây dựng công sự.

Muốn ổn định Thái Thanh Lượng chiến tuyến bên này, công sự ất không thẻ thiếu. Thái Thanh Lượng sở dĩ thủ gian nan cũng là bởi vì bọn họ khinh thị không xây công sự và tâm tồn may mắn, cho rằng biến dị thú không thể nhanh chóng công trấn như vậy, lúc này mới ăn thiệt thòi lớn.

Mà Nhạc Trọng cho dù đi tới nơi này, đều mang theo đại lượng trang bị công sự và vật tư, tùy thời có thể xây dựng một công sự đơn giản. Một công sự đơn giản có thể cứu rất nhiều người đấy.

Cơ hồ là sau khi ép đàn chuột biến dị, bộ hạ của Nhạc Trọng bắt đầu đóng cây thép vào đất. Đem một cây cọc đóng xuống đất, hơn nữa trên cọc gỗ buộc dây thép, công sự đơn giản thành hình.

- Vâng! Lão đại!

Thái Thanh Lượng nhìn thấy công sự đơn giản có thể cứu được nhiều người, ánh mắt nhìn qua Nhạc Trọng cung kính ứng một tiếng, mang theo bộ hạ đi xây dựng công sự.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play