Ở cửa ra vào của thành phố Quý Trữ có đoàn xe khổng lồ đang tụ tập lại vô cùng náo nhiệt.

Săn biến dị thú cấp ba là chuyện trọng đại đấy, một đám bang phái ở Thanh Trúc Bang căn bản không bỏ qua cơ hội lần này. Vì thành công săn bắt biến dị thú cấp ba, thành phố Quý Trữ cũng phái cao thủ tham gia.

Biến dị thú cấp ba toàn thân là bảo vật, chỉ cần tiêu diệt được thì sẽ có được rất nhiều chỗ tốt. Nếu như săn giết biến dị thú cấp ba mà có được trang bị thần ma sẽ có khả năng hoành hành một phương.

Một tên dáng người khôi ngô, sau lưng khoác áo bào màu đen, ăn mặc bành tôi màu đen, ngũ quan đoan chính, tướng mạo tuấn lãng nhưng có vẻ khác loại mang theo sáu tên thủ hạ đi tới trước mặt Cao Minh Hào tươi cười:

- Cao Minh Hào! ! Đã lâu không gặp!

Vừa nhìn thấy tên nam tử trung niên áo choàng đen này đi tới, mười tên cao thủ bên người của Cao Minh Hào sắc mặt biến đổi, thân thể căng cứng. Tràn ngập cảnh giác nhìn qua trung niên khác người này.

Tên nam tử trung niên mặc bành tô màu đen này tên là Địch Nha, chính là bang chủ Thanh Long bang trong thành phố Quý Trữ. Tuy nhìn hắn là một đàn ông hào sảng, nhưng mà hắn tùy thời sẽ trở mặt đấy, một đao giết người là băm nát kẻ địch.

Cao Minh Hào nhìn Địch Nha sau đo tươi cười rất phong độ:

- Địch Nha! Đã lâu không gặp!

Trong tận thế này nắm đấm lớn chính là lão đại. Cho dù một gã nông dân trình độ văn hóa không cao, sau khi có được thực lực khai sáng sự nghiệp sẽ trở thành một thủ lĩnh thế lực cũng không kỳ lạ quý hiếm. Người như Cao Minh Hào là thủ lĩnh phong độ trong tận thế không nhiều lắm.

Địch Nha nhìn chung quanh sau đo nhướng mày, tùy tiện nói:

- Đinh Mị còn chưa tới sao? Thật sự là! Nữ người đúng là không phải người đúng giờ, thành sự không có bại sự có thừa!

Đúng lúc này một nữ nhân mặc áo da màu đen, có được dáng người ma quỷ và dung nhan lạnh tới cực điểm giống như khí chất có thể đông chết nam nhân, trừng mắt nhìn Địch Nha lạnh lùng nói:

- Địch Nha! Anh kỳ thật nữ nhân sao? Có muốn cho Thải Phượng bang và Thiên Long bang tranh tài một hồi không? Xem ai mới thành sự không có bại sự có thừa?

Tuyệt sắc mỹ nữ có khí chất có thể đông cứng nam nhân này chính là bang chủ Thải Phượng bang Đinh Mị. Bên người của Đinh Mị có một đám hộ vệ nữ nhân vẻ mặt hung ác, nhìn thấy nam nhân xem như rác rưởi đi tới. Những nữ nhân hộ vệ này có hai mươi người, đại bộ phận đều tướng mạo bình thường, ánh mắt hung ác, thân thể tráng kiện. Chỉ có hai nữ nhân bên người của Đinh Mị là đại mỹ nữ.

Địch Nha cao thấp dò xét dáng người lung linh hấp dẫn của Đinh Mị và không ngừng nói đùa:

- Đinh Mị! Nếu không hai chúng ta đại chiến trên giường nhé! ! Xem thắng bại như thế nào? Ha ha ha ha...

- Địch Nha! Mày muốn chết sao!

Trong mắt Đinh Mị hiện ra thần sắc khác thường, bước về phía trước một bước, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

- Thật nhanh! Nàng nhanh hơn lần trước rồi!

Trong mắt Địch Nha dị quang lóe lên, tay phải đưa lên ngăn cản bên phải.

Giày cao gót bén nhọn đâm vào tay phải của Địch Nha, một cước đá Địch Nha liền lùi lại hai bước.

Cơ hồ qua một giây đồng hồ, đại bộ phận người mới kịp phản ứng, nhìn thấy Đinh Mị uy phong lẫm lẫm đứng trước người của Địch Nha.

Cao Minh Hào nhìn Đinh Mị liếc trong nội tâm rùng mình, con mắt có chút nhíu lại.

- Thật nhanh a! ! Không hổ là thần tốc phi phượng! Người tiến hóa thiên tài song thuộc tính!

Thần tốc phi phượng chính là danh xưng của Đinh Mị. Trong thành phố Quý Trữ có gần chín mươi vạn người sống sót, tự nhiên số lượng người tiến hóa cũng gần trăm người. Mỗi một người tiến hóa đều là nhân vật thiên tài.

Mà thần tốc phi phượng Đinh Mị chính là người tiến hóa song thuộc tính tự nhiên, thiên tài trong thiên tài. Chính vì dựa vào điều này cho nên một thân nữ nhân cầm đao mở đường máu sáng tạo ra Thải Phượng bang chuyên thu nữ nhân làm bang chúng này. Có thể thấy được năng lực của nàng thật mạnh.

Địch Nha bị đá lui hai bước, ở này mười tên hộ vệ bên cạnh đã cầm trường đao lên chuẩn bị động thủ.

Địch Nha vung tay lên trầm giọng ra lệnh:

- Không cần động thủ!

Mười tên hộ vệ cùng tiến lên cũng không thể nào là đối thủ của Đinh Mị được. Nếu như mười hộ vệ này ra tay thì chỉ sợ sẽ bị Đinh Mị giết chết.

Đinh Mị có thể trong tận thế tàn khốc này tỏa sáng, sáng lập Thải Phượng bang, đồng dạng cũng không phải là người mềm lòng, người chết trong tay của nàng cũng vượt qua mấy trăm.

Địch Nha nhìn qua Đinh Mị cười nói:

- Thật có lỗi! Là tôi đường đột! Chuyện này bỏ qua ở đây nhé?

Địch Nha vốn chỉ có chủ định trêu chọc Đinh Mị mà thôi, thăm dò thực lực của nàng một chút. Lúc này hắn đã thăm dò ra thực lực của Đinh Mị thì không muốn trong hoàn cảnh này lại đánh nhau với người ta. Hắn cũng không muốn tiếp tục náo tới mức biến Đinh Mị thành đại địch, biến thành địch nhân chân chính. Chuyện này đối với hắn và Thiên Long bang không có chỗ tốt nào.

Cao Minh Hào đi tới hòa giải.

- Đinh Mị! Xem mặt mũi của tôi, chuyện này bỏ qua đi! Địch Nha cũng chỉ nhanh mồm nhanh miệng mà thôi.

Đinh Mị thu hồi tư thế, lạnh lùng đâm Địch Nha một câu, quay người đi vào trận doanh của mình.

- Địch Nha, quản tốt cái miệng tiện của mày đi! Nếu không mày sớm muộn một ngày sẽ phải trả giá vì cái miệng của mày đấy!

Địch Nha nghe Đinh Mị nói vậy trong mắt hàn quang lóe lên, trên mặt vẫn tươi cười không sao cả. Hắn vung tay lên, ngăn chận những thủ hạ đang tức giận muốn động thủ với Đinh Mị vì lời cay nghiệt này.

Địch Nha nhìn chung quanh một vòng, cũng không có nhìn thấy bọn người Nhạc Trọng và bang chúng Thanh Thạch Bang ở đâu, chợt nhìn qua Cao Minh Hào hỏi:

- Thanh Thạch Bang giá đỡ thật lơn, vậy mà cho chúng ta ở chỗ này chờ bọn chúng! Cao Minh Hào, nghe nói đà chủ Hồ Nghị là bạn tốt của đại trưởng lão Thanh Thạch Bang Nhạc Trọng. Anh biết chi tiết của hắn bao nhiêu?

Trên mặt Cao Minh Hào mỉm cười thập phần phong độ, làm cho người ta không rõ trong lòng của hắn suy nghĩ cái gì.

- Hồ Nghị cũng không biết quá nhiều chuyện của Nhạc Trọng! Tôi lần đầu tiên nghe được bạn của hắn có bổn sự lớn như vậy, không ngờ dẫn người nuốt mất Hồng môn đấy! Đúng là kiêu hùng a!

Nghe được tên của Nhạc Trọng thì hai mắt Đinh Mị có chút ngưng trọng.

Nhạc Trọng sáng lập Thanh Thạch Bang hiện tại đã trở thành tiêu điểm của cả thành phố Quý Trữ. Thanh Thạch Bang nuốt mất Hồng môn là một trong bốn đại bang phái lớn nhất, làm cho tất cả bang phái trong thành phố Quý Trữ cảm thấy vô cùng bất an, đồng thời cũng tràn ngập hiếu kỳ với bang phái này.

Địch Nha cười nói:

- Trần Hồng Dã nếu dẫn người trở về, nhìn thấy hang ở của hắn bị diệt, không biết sẽ có biểu lộ gì? Nhạc Trọng cũng thật sự là may mắn, không ngờ tìm được thời cơ tốt như vậy. Nếu Trần Hồng Dã ở nhà, chỉ sợ căn bản không nhấc lên nổi sóng gió.

Muốn đạt được cường hóa mà co đầu rút cổ ở trong thành thị căn bản không được. Chỉ có ra ngoài chiến đấu với tang thi và biến dị thú mới có thể đạt được cường hóa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play