Bạch cốt lúc này chém giết hơn tám tên cao thủ quân đoàn thẩm lí và phán quyết, chợt cầm trong tay búa lớn tiến lên phía đám người thẩm lí và phán quyết.

Một gã quân đoàn trưởng của thẩm lí và phán quyết nhìn qua bạch cốt và ra lệnh.

- Công kích! ! Giết nó! ! Giết nó!

Hơn mười tinh nhuệ của thẩm lí và phán quyết cầm súng dốc sức liều mạng bắn phá vào người bạch cốt, viên đạn dày đặc bắn lên người của bạch cốt và dội ra ngoài, không có chút tổn thương nào cả.

Bạch cốt phát động kỹ năng đáng sợ, trong một giây vượt qua khoảng cách mười mét, nhảy vào tron trận doanh đám người thẩm lí và phán quyết, thân thể của nó gai xương bắn ra ngoài, sáu gã chiến sĩ thẩm lí và phán quyết lập tức bị chém thành thịt vụn.

Bạch cốt tiếp tục chớp động thân hình, xuất hiện ở bên người bốn tên thẩm lí và phán quyết, bốn tên này lập tức bị chém thành mảnh vụn.

- A a a a ! ! Quái vật! ! Quái vật! !

Nhìn thấy một màn vô cùng khủng bố kia, một gã chiến sĩ thẩm lí và phán quyết hai mắt hiện ra thần sắc hoảng sợ, cầm súng điên cuồng bắn phá vào người bạch cốt.

Chỉ trong một giây, bạch cốt đã phóng qua phía tên chiến sĩ này, thân thể của tên chiến sĩ này bị chém thành bảy đoạn, máu tươi văng khắp nơi, biến thành khối thịt rơi trên mặt đất.

Tên trưởng quan của thẩm lí và phán quyết rống to lên, hơn nữa nhanh chóng vứt súng trường cầm lấy súng phóng lựu:

- Dùng lựu đạn! ! Không nên dùng viên đạn, nó không sợ đạn!

Mười tên chiến sĩ thẩm lí và phán quyết nhao nhao giơ súng phóng lựu nhắm thẳng vào bạch cốt.

Bạch cốt thân hình chớp động, giống như quỷ mỵ nhảy lên vách tường bốn phía, chuyện này làm đạn phóng lựu của đám thẩm lí và phán quyết không bắt được quỹ tích di động của nó.

Từng đạo gai xương bén nhọn không ngừng bộc phát ra ngoài, trực tiếp xuyên thủng đầu của đám chiến sĩ thẩm lí và phán quyết đang cầm súng phóng lựu, đóng đinh trên đất.

Bạch Tiểu Thắng nhìn qua bạch cốt qua lại chém giết đám người thẩm lí và phán quyết cường đại thì trong nội tâm rung độn mạnh.

- Quá mạnh mẽ! ! Đây là thực lực của bạch cốt sao?

Bạch Tiểu Thắng tự nhận tốc độ vượt xa bạch cốt, nhưng nếu cả hai chính diện giao phong thì chỉ sợ qua một hồi hắn sẽ bị bạch cốt chém giết. Bạch cốt đao thương bất nhập và gai xương tùy ý bắn ra ngoài vô cùng đáng sợ đấy.

Ưng Khai Sơn nhìn thấy quân đoàn thẩm lí và phán quyết không ngừng bị bạch cốt chém giết thì nội tâm rung động, trong lòng của hắn dã tâm mơ hồ bị cưỡng chế dừng lại.

- Thật mạnh! ! Không hổ là tâm phúc trung thành và tín nhiệm nhất của Nhạc Trọng!

Bạch cốt giống như cối xay thịt không ngừng tiêu diệt đám chiến sĩ thẩm lí và phán quyết, không qua hai mươi giây ngắn ngủi, năm mươi tên chiến sĩ quân đoàn thẩm lí và phán quyết đã bị tiêu diệt.

- Đi chết! ! Quái vật! !

Một tên trưởng quan trong quân đoàn thẩm lí và phán quyết là người cường hóa đẳng cấp hơn 40 rống lên phát động niệm động lực bích chướng, một tầng bình chướng ngăn cản bạch cốt tiếp tục giết người của hắn.

Một gã thủ lĩnh của thẩm lí và phán quyết trong tay cầm một thanh ám ma đao, một đao mang theo khí thế cường đại bắn về phía bạch cốt.

Thân hình bạch cốt nhoáng một cái, chợt hai gã thủ lĩnh của quân đoàn thẩm lí và phán quyết không chém trúng, nó thoáng nhảy qua đám người khác, cốt nhận chớp động, vài tên thẩm lí và phán quyết bị phanh thây chết tại chỗ.

Bạch cốt lúc này trí tuệ sơ cấp đã cường hóa một lần, nó đã học được cách phân biệt mục tiêu mạnh yếu trên chiến trường, mục tiêu mà nó nhìn chằm chằm khó có thể thoát chết được.

Lại có bảy tên chiến sĩ thẩm lí và phán quyết chết trong tay bạch cốt, lúc này quân đoàn thẩm lí và phán quyết đã không còn ý chí chiến đấu, bọn họ nhanh chóng bỏ chạy ra phía sau, còn có người nhảy ra bên ngoài cửa sổ.

- Sát!

Bạch Tiểu Thắng thấy thế cầm ám ma đao trong tay lao ra đầu tiên.

Lúc này quân đoàn thẩm lí và phán quyết đã sụp đổ, chỉ còn lại hai tên thủ lĩnh quân đoàn thẩm lí và phán quyết cường đại đang ngoan cố chống cự mà thôi.

Ưng Khai Sơn vung tay lên, phát động kỹ năng thao tác băng hàn, từng đạo băng chùy bén nhọn bắn qua phía hai tên thủ lĩnh quân đoàn thẩm lí và phán quyết.

Hai tên thủ lĩnh quân đoàn thẩm lí và phán quyết này một tên phát động bình chướng khống khí, dễ dàng ngăn cản băng chùy lao tới, tên còn lại đao pháp lão luyện, chém nát từng băng chùy.

- Khải Đặc! Coi chừng!

Tên kia dùng đao nát chém toàn bộ b ăng trùy nhìn qua đồng bạn phía sau một cái thì sắc mặt đại biến.

Tốc độ của Bạch Tiểu Thắng giống như quỷ mị mượn thời điểm băng trùy nát bấy đã vượt qua sau lưng tên thủ lĩnh phát động kỹ năng bình chướng không khí.

- Quá muộn!

Bạch Tiểu Thắng lạnh lùng cười cười, dao găm sắc bén trong tay đâm một cái, trực tiếp đâm thủng yết hầu của tên thủ lĩnh quân đoàn thẩm lí và phán quyết.

Tên thủ lĩnh quân đoàn thẩm lí và phán quyết hiện ra thần sắc kinh hãi và không thể tin té trên mặt đất.

- Khải Đặc!

Tên thủ lĩnh thẩm lí và phán quyết sử dụng đao tên là Lạp Nhĩ Mạn liên tục chém qua phía Bạch Tiểu Thắng.

Lạp Nhĩ Mạn cũng có đao pháp cấp ba sở trường cường hóa, tuy nhiên tốc độ của hắn kém xa Bạch Tiểu Thắng, lại nương vào thân pháp cường đại nên Bạch Tiểu Thắng miễn cưỡng chiến thành ngang tay.

Trịnh Minh Hòa nhìn qua bên này trực tiếp dẫn người tấn công.

Ưng Khai Sơn, Thượng Luân hai người vây công Lạp Nhĩ Mạn. Chiến sĩ còn lại cũng đi theo.

Sau lưng có Trịnh Minh Hòa xuất hiện. Lạp Nhĩ man vốn thực lực dưới Bạch Tiểu Thắng, bây giờ có Ưng Khai Sơn, Thượng Luân hai đại cường giả gia nhập vây công thì hắn chật vật không chịu nổi, thực lực của hắn tuy cường hoành, nhưng mà ba người Bạch Tiểu Thắng vây công thì hắn vô cùng khổ sở.

- Đầu hàng! ! Đừng giết tôi!

Trên lầu thứ mười tám, nhìn qua tên chiến hữu dễ dàng bị bạch cốt thành vài đoạn, dưới sợ hãi thúc dục, một gã chiến sĩ quân đoàn thẩm lí và phán quyết lập tức vứt bỏ vũ khí lớn tiếng cầu khẩn.

Lúc này toàn bộ quân đoàn thẩm lí và phán quyết đã tiêu hao hơn sáu thành, hai đại thủ lĩnh vừa chết, mỗi người bị cuốn tới thì những chiến sĩ thẩm lí và phán quyết sĩ khí sụp đổ, bọn họ không nhìn thấy cơ hội chiến thắng nên lập tức đầu hàng ngay.

Chiến sĩ của Châu Âu trong chiến tranh vô cùng cường hoành. Nhưng mà thời điểm không nhìn thấy thắng lợi thì bọn họ sẽ sảng khoái đầu hàng ngay.

Dị quang trong mắt bạch cốt lóe lên, gai xương của nó bắn qua một tên chiến sĩ, trực tiếp chém đầu của tên này, đầu của tên này bay lên cao cao.

- Đầu hàng! ! Tôi cũng đầu hàng! !

- Tôi đầu hàng! !

Những chiến sĩ trong quân đoàn thẩm lí và phán quyết này vẻ mặt hoảng sợ, vứt bỏ vũ khí, nhao nhao hai tay ôm đầu ngồi trên mặt đất.

- Thật là lợi hại!

Thời điểm Trịnh Minh Hòa dẫn người xông vào tầng mười tám, liền nhìn thấy hai hàng người đang ôm đầu ngồi xuống, trong lòng của hắn hiện ra vẻ kinh hãi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play