Nhạc Trọng nhìn xem lý lịch bộ hạ hồi lâu, nhíu mày, sau đó nhìn qua tiểu loli Minh Giai Giai, con mắt sáng ngời nói:

- Giai Giai! Cô có nghĩ mình sẽ làm huyện trưởng huyện Long An không?

Nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì Trữ Vũ Hân, Tôn Tuyết Yến, Từ Thiến ba người run lên, nhìn qua phía Minh Giai Giai.

Đặc biệt là Từ Thiến nhìn qua Minh Giai Giai, hai mắt hâm mộ cơ hồ muốn phun lửa. Một huyện trưởng khống chế quyền sanh sát gần bảy ngàn người, đây là chuyện uy phong cỡ nào.

Từ Thiến trước tận thế chính là người mẫu có chút danh tiếng, nàng tiếp xúc với người tương đối nhiều, đối với lực lượng của quyền thế thì nàng đúng là tràn ngập cảm xúc. Lúc trước nàng và một người mẫu khác cạnh tranh quảng cáo, các điều kiện của nàng đều vượt qua đối thủ, nhưng mà người kia có một phó huyện ủy làm hậu trường, nàng thoáng cái không đạt được quảng cáo. Sau khi có kinh nghiệm này thì nàng cũng nhận ra sự tàn khốc của xã hội. Nếu không phải nàng muốn giữ thân xử nữ làm cần câu tiền tài, nàng sớm đã biến thành chim hoàng yến trong lồng.

Trữ Vũ Hân cùng Tôn Tuyết Yến mặc dù có ghen ghét với Minh Giai Giai, thực sự cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.

Minh Giai Giai nghiêng đầu suy nghĩ một hồi và chém đinh chặt sắt.

- Tôi không muốn rời khỏi chủ nhân! Chẳng qua nếu như chủ nhân hiện giờ muốn tôi trông coi huyện Long An, tôi nguyện ý lưu lại trông coi huyện Long An. Thời điểm nàng rời đi tôi tuyệt đối không cho kẻ nào chiếm đoạt huyện Long An!

Nhạc Trọng lộ ra vẻ mĩm cười, cúi đầu hôn lên trán của Minh Giai Giai một cái, nói:

- Tốt! ! Từ giờ trở đi cô chính là huyện trưởng huyện Long An! Huyện Long An nhờ cô bảo vệ tốt.

Dưới trướng của Nhạc Trọng lúc này có không ít người mới, nhưng mà người chính thức dùng được lại không nhiều. Minh Giai Giai đi theo hắn từ Thái Lan tới bên này, cùng hắn trải qua nhiều sóng gió, là người hắn hoàn toàn tin cậy được. Đồng thời tư lịch của Minh Giai Giai cũng cao, nàng chính là ái tướng của Nhạc Trọng, nàng đến trấn thủ huyện Long An cũng không ai không phục.

Ôn Phúc Tân từ khi chiến bại ở huyện Long An thì biến mất không thấy gì nữa. Đại địa rộng lớn, Nhạc Trọng cũng không cách nào diệt hắn được.

Bổ nhiệm Minh Giai Giai làm huyện trưởng huyện Long An, Nhạc Trọng đem cao thủ xuất thân Thông Thiên thần giáo gia nhập vào đoàn viễn chinh, sau khi hắn bổ sung đạn dược, mang theo các cao thủ tinh nhuệ rời đi.

Hạ Mã Thôn cách thành phố Quý Trữ gần hai mươi cây số, trước tận thế thôn nhỏ này có ba trăm người. Lúc này là hơn ba trăm con tang thi chiếm cứ.

Ngày hôm nay hai chiếc Audi, một chiếc Santana, một cỗ xe buýt, năm chiếc xe tải lớn từ phương xa chạy tới, đứng ở trước thôn nhỏ này.

Từ trong năm chiếc xe có bốn mươi năm tử lao ra, trong đó hai gã nam tử cầm súng trường trong tay, hơn ba mươi người còn lại cầm dao bầu, côn dài, đại thiết chùy các loại vũ khí lạnh.

- Động thủ!

Một tên nam tử trên đầu có vết sẹo dài, dáng người khôi ngô, trong tay cầm một thanh Phảng Chế Đường Đao nhìn qua Hạ Mã Thôn và quát lớn.

Một tên nam tử hành động, bọn họ cầm búa bổ vào vùn, sau đó đem đinh gỗ và dây thừng rắn chắc xây dựng thành một bẫy rập đơn giản.

Thời điểm bẫy rập đã làm hoàn tất, tên mặt sẹo kia nhìn qua một bên và ra lệnh.

- Triệu Giáp! Tới anh rồi!

- Vâng! Lão đại!

Tên nam tử dáng người nhỏ gầy sắc mặt tái nhợt, móc một cây dao dài cắt vào trong tay, giọt giọt máu tươi nhỏ vào trong khăn trắng.

Triệu Giáp cầm khăn chắn đi tới cửa thôn, vừa đến cửa thôn thì hắn rống to lên.

- Đám tang thi khốn khiếp! Triệu Giáp gia gia của các ngươi tới đây! Các ngươi nhanh cho gia gia lăn ra đây! !"

Tang thi trong thôn ngửi được hương vị máu tươi, nghe được âm thanh của Triệu Giáp thì chúng lập tức dị động đi qua bên này.

Sau khi Triệu Giáp rống lên, chợt chạy ra phía sau. Hắn cũng không dám ngây ngốc ở gần thôn như vậy. Loại hành động này của hắn là vô cùng nguy hiểm, nếu như gặp được S2, vậy thì hắn hành động chậm một chút sẽ lọt vào bụng của S2, trở thành mỹ vị của S2.

Vận khíTriệu Giáp không tốt, hắn vừa mới chạy hơn mười thước, một con S2 nhanh như gió xuyên qua bẫy rập lao thẳng qua phía hắn.

- Cứu mạng! ! Cứu mạng!

Triệu Giáp vừa nhìn thấy con S2 thì hoảng sợ, khóc lớn lên.

Triệu Giáp kêu khóc nhưng mà không nhận được cứu viện gì cả, tất cả người đều đứng sau bẫy rập nhìn qua, không dám tiến lên một bước. Con S2 kia đuổi theo Triệu Giáp, thoáng cái đè hắn ngã xuống đất, hung hăng cắn vào cổ của Triệu Giáp một cái, thoáng cái xé một khối huyết nhục trên người của hắn nuốt vào bụng.

Trong tiếng kêu thảm thiết của hắn, Triệu Giáp bị con S2 trực tiếp cắn chết, bộ mặt, cổ đều bị kéo xuống một khối huyết nhục, thoạt nhìn làm cho người ta cảm thấy hoảng sợ.

Con S2 cắn chết Triệu Giáp xong thì nhìn qua đám người sống, nhìn qua hơn mười nhân loại kia. Tốc độ của nó cực nhanh lao tới phía trước, lại bị một dây giăng ngã xuống đất.

Hai gã tráng hán cầm trường côn và dây thừng xông thẳng qua đám S2 kia, rất quen thuộc chém lên đầu của S2, sau đó dùng sức kéo dây thừng qua hai bên, thoáng cái kéo móng của hai con S2 ra chung quanh. - Đi chết!

Tên mặt thẹo kia gầm lên một tiếng, cầm Đường đao trong tay lao thẳng tới trước người của con S2, một đao chém lên cổ của S2, lực lượng khổng lồ bộc phát chém đầu của con S2 rơi xuống.

Nhìn qua đầu lâu của S2 lăn lộn, những nam tử này buông lỏng một hơi. Nếu như con S2 cận thân, bọn họ là người bình thường chỉ sợ đã chết toàn bộ.

Một tên nam tử tướng mạo hẹn mọn lập tức đi tới trước mặt của con S2 này, nói

- Chúc mừng lão đại, thuận tiện chém chết con S2. Bởi như vậy đẳng cấp cường hóa của ngài tăng lên rồi ! Đột phá cấp 20 là trong tầm tay.

Mặt thẹo cầm lấy thanh Phảng Chế Đường Đao, trên mặt hiện ra vẻ đau lòng.

- Không nên nói phế thoại! ! Chuẩn bị sẵn sàng! Hôm nay chúng ta phải thanh lý tang thi trong thôn này hết. Nếu không chúng ta không đủ vật tư mang về cống cho Quách lão đại! Mẹ kiếp! Tiền thuê Phảng Chế Đường Đao này thật cao, một ngày phải bỏ ra một trăm cân gạo, quả thực là cướp bóc!

Theo thời gian qua đi, tỉ lệ rơi đồ của tang thi, biến dị thú không ngừng hạ thấp. Nếu như vừa tận thế mà giết một con S2 khẳng định sẽ có đồ tốt rơi ra, rơi ra mười quyển kỹ năng cấp ba cũng không có gì hiếm lạ. Nhưng mà bây giờ săn giết S2 chỉ rơi ra một sinh tồn tệ, ngay cả hộp báu màu trắng cũng không có.

Tên nam tử dáng người cao gầy nhìn qua cửa thôn một cái, nhìn qua thì sắc mặt của hắn đại biển, âm thanh có chút run rẩy lên:

- S2 ba đầu S2, bốn đầu L2! ! Bảy đầu con tang thi tiến hóa cấp hai!

Chỉ thấy ở cửa thôn đột nhiên phân ra bảy đầu tang thi, ba đầu S2, bốn đầu L2, nhìn thấy bảy con tang thi tiến hóa này, những nam nhân này mỗi người biến sắc, vẻ mặt trắng bệch. Bọn họ phần lớn là người bình thường, chỉ có thể đối phó một ít tang thi bình thường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play