Thư Thiên Nhã nhìn thấy Nhạc Trọng đem bảy kiện trang bị thần ma thật tốt giao cho Minh Giai Giai, con mắt sáng lên:
- Thiệt nhiều thứ tốt! Những thứ này sao hắn không cho mình?
Bảy món trang bị thần ma thì món nào cũng bất phàm cả, toàn bộ mang cho một người trang bị đủ để làm người bình thường biến thành không kém gì người cường hóa. Nếu để cho một người cường hóa thực lực không kém thì có thể làm cho người cường hóa này có thực lực vượt xa người đồng cấp.
Minh Giai Giai sau đó thay đổi trang bị thần ma vào người, rõ ràng cảm giác được thân thể của mình sinh ra biến hóa thật lớn, nàng nhìn qua Nhạc Trọng nở nụ cười ngọt ngào, nói:
- Cảm ơn chủ nhân!
Nhạc Trọng sờ sờ cái đầu nhỏ của Minh Giai Giai và đi lên phía trước.
Trần Lương vừa bị giết chết, cả thị trấn nhỏ không có lực lượng gì có thể ngăn cản Nhạc Trọng, trong trấn bây giờ còn có một ít người. Nhạc Trọng dễ dàng tiếp quản thị trấn nhỏ.
- Thủ lĩnh! ! Ngài đến xem! ! Chúng tôi phát hiện thứ tốt!
Ô Ấn đi tới bên người của Nhạc Trọng và hưng phấn nói ra.
Nhạc Trọng nhìn thấy Ô Ấn hưng phấn như vậy, liền đi theo Ô Ấn tới trước một kho hàng lớn.
Ô Ấn lại cho người mở cửa kho hàng này ra, lộ ra chân dung đồ vật trong kho hàng.
Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào trong kho hàng, chỉ thấy trong kho hàng có một đống da rắn màu đen, da rắn này nhồi đầy cả một nhà kho.
- Thủ lĩnh ngài xem!
Ô Ấn có chút hưng phấn lấy một khối da rắn ra, sau đó dùng súng máy hạng nặng không ngừng bắn phá vào da rắn.
Đạn súng máy hạng nặng có thể bắn xuyên qua lớp giáp của xe bọc thép đấy, nhưng mà sau khi bắn vào trên tấm da rắn thì nhao nhao rơi xuống, ngay cả dấu ngấn bạc trên da rắn.
Ô Ấn thập phần hưng phấn nói ra:
- Đây tuyệt đối là da thú biến dị cấp hai!
Có được da thú biến dị cấp hai này Nhạc Trọng có thể tổ kiến ra một chi quân sĩ đáng sợ mặc áo giáp thú biến dị đao thương bất nhập.
- Hơn nữa không chỉ có một nhà kho, anh đi xem bên này còn không?
Ô Ấn có chút hưng phấn bảo những người khác đi mở nhà kho.
Trong một kho hàng khác chồng lên một đống lân giáp da biến thụ thú màu vàng của kim loại hiện ra. Con thú biến dị khi còn sống rất to lớn, nó sau khi chết bị người ta lột da mà còn chất đầy cả một kho hàng.
- Quá tốt!
Nhạc Trọng nhìn qua hai kho chứa đầy da thú biến dị trước mặt, trong mắt cũng tràn ngập hưng phấn. Có hai kho hàng chứa da thú biến dị và da của con cá sấu biến dị cấp hai, chỉ sợ có thể võ trang một doanh đấy, một doanh đao thương bất nhập, viên đạn không cách nào ngăn cản được, đây là chi quân doanh sức chiến đấu khủng bố.
Trong hưng phấn, Nhạc Trọng cầm lấy một khối da rắn biến dị, dùng Hắc Nha Đao chém lên một đao, hắn muốn kiểm tra xem cường độ da thú biến dị.
Đinh một tiếng vang nhỏ, bảo vật cấp bốn Hắc Nha Đao cũng chỉ lưu lại một vết ngấn màu bạc trên da của nó mà thôi.
Nội tâm Nhạc Trọng nhảy dựng, ánh mắt ngưng tụ, phát động sức lực lớn gấp sáu lần người bình thường và cầm Hắc Nha Đao toàn lực chém vào da rắn. Được sức mạnh gấp sáu lần người bình thường chém lên, Nhạc Trọng dùng Hắc Nha Đao vẫn chỉ có thể chém ra một tia trên tấm da này mà thôi.
Một đao đáng sợ này chém lên tấm da rắn màu đen này lại chỉ phát ra động tĩnh thanh thúy, Nhạc Trọng cầm Hắc Nha Đao bị dội ra, không có lưu lại tia dấu vết nào trong đó cả.
- Đây là da biến dị thú cấp ba!
Trên mặt Nhạc Trọng kinh ngạc, sau một khắc trong nội tâm tràn ngập vui mừng. Da biến dị thú cấp ba phòng ngự kinh người rơi vào trong tay của hắn, như vậy hắn có thể tổ kiến ra ba bốn doanh người cường hóa thực lực cường hoành.
Nhạc Trọng suy tư một hồi, lại cầm lấy Ngạc Nha Cứ Nhận và dùng răng cưa của nó không ngừng cưa lên tấm da.
Dưới tình huống Nhạc Trọng dùng hết toàn lực cũng cưa ra được một khối da. Lúc này hắn có chút thở ra một hơi, nếu như sử dụng Ngạc Nha Cứ Nhận mà không cưa ra được tấm da thú biến dị này, như vậy cho dù sử dụng cưa điện cũng khó mà cưa ra được khối da này.
Tay phải Nhạc Trọng hào quang lóe lên, một đoàn ma viêm lăng không hiện ra, điên cuồng đốt cháy mảnh da rắn này. Dưới ngọn lửa này cả khối da rắn không có bất kỳ tổn hại nào cả, cũng không có bất kỳ dấu hiệu hòa tan.
Nhạc Trọng trầm ngâm một hồi, tiêu hao sáu mươi điểm tinh thần lực cùng hai mươi điểm thể lực ngưng tụ ra một trường mâu dài hai mét hung hăng đâm mạnh vào trong khối da rắn này.
Trường mâu ma viêm này đâm mạnh vào trên tấm da rắn, chợt bộc phát ra hỏa diễm chi lực cường đại, muốn đem làn da của con răn đâm xuyên qua.
Nhưng cho dù hỏa diễm diễm bộc phát một cách điên cuồng cũng chỉ có thể đâm ra một lỗ thủng thật nhỏ trên tấm da rắn này mà thôi.
Nhạc Trọng nhìn thây trên tấm da rắn cấp ba này có một lỗ nhỏ thì im lặng thật lâu, trường mâu ma viêm là đòn sát thủ mạnh nhất của hắn rồi, không ngờ hắn chỉ có thể đâm thủng một lỗ nhỏ trên đó mà thôi, có thể thấy được lực phòng ngự của con biến dị thú cấp ba là đáng sợ như thế nào rồi.
Đây chỉ là da của biến dị thú cấp ba đã chết đấy, nếu như là biến dị thú cấp ba còn sống, cho dù Nhạc Trọng dùng hết thủ đoạn cũng khó mà đánh chết nó được.
- Ma viêm của mình chỉ sợ phải tiến vào cấp hai mới có thể chính thức xúc phạm được biến dị thú cấp ba, nếu không với thủ đoạn của mình, ngay cả đánh bại biến dị thú cấp ba cũng vô cùng khó khăn.
Nhạc Trọng phán đoán trong lòng.
Nhân loại tiến hóa thì biến dị thú, tang thi cũng không ngừng tiến hóa, đồng thời chúng tiến hóa còn nhanh hơn nhân loại nhiều lắm, chuyện này làm cho Nhạc Trọng cảm thấy áp lực nặng nề. Nếu như nhân loại không thể tiến hóa thật nhanh, có lẽ sẽ bị thế giới này đào thải và hủy diệt.
Trịnh Minh Hòa bị phái tới Đông Bình thôn thông tri cho Vệ Trữ Quốc.
Ngày hôm sau Vệ Trữ Quốc dẫn theo một ngàn người sống sót đi tới Long Đằng trấn.
Nhạc Trọng trải qua khó khăn trắc trở rốt cuộc cũng có một tia thở dốc.
Nhạc Trọng cường thế tiến vào chiếm giữ Long Đằng trấn thì lập tức tổ chức toàn bộ người sống sót trong Long Đằng trấn lại, bắt đầu lợi dụng những tấm da biến dị thú biến thành áo giáp. Đầu tiên lợi dụng da biến dị thú cấp hai và cấp ba.
Da biến dị thú cấp ba đúng là vô cùng cứng rắn, nhưng mà cưa điện vẫn miễn cưỡng có thể cưa được, lợi dụng cưa điện thì cưa da biến dị thú cấp ba thành từng mảnh, sau đó chế thành từng khối giáp da.
Mặt khác Nhạc Trọng không ngừng những người Thái Lan chạy trốn và người Hoa sống sót cùng tới bìa rằng của Long Đằng trấn tổ kiến thành hai doanh.
Hai doanh một ngàn người này Nhạc Trọng dùng phương pháp huấn luyện bộ đội đặc chủng mà tiến hành huấn luyện. Mỗi một ngày chiến sĩ của hai doanh này huấn luyện chết đi sống lại, nếu không phải có thể ăn thịt thú biến dị cấp hai, bọn họ căn bản không chịu được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT