Bởi vì thoát
đi kịp thời, Nhạc Trọng rốt cuộc đạt được thời gian quý giá, cũng không
có bị Đại Thái Lan đế quốc tiêu diệt toàn bộ.
Nhạc Trọng kế tiếp tiến hành một loạt an bài. Hắn cho Cam Đào, Phan Kim
Dũng hai là hai cao thủ dẫn theo chiến sĩ Thái Lan tiến tới biên giới
Quảng Tây càn quét tang thi trên đường đi, vừa sưu tìm người sống và vật tư, vừa biến mạnh hơn.
Hiện tại Nhạc Trọng cho đám quân nhỏ đi tới doanh của Ngô Nham Hoành bên kia đánh một trận. Sẽ không bị một kích đánh tan, nhưng mà sức chiến
đấu của hai bên chênh lệch không nhỏ. Nhạc Trọng phải lợi dụng tang thi
tôi luyện bộ đội này, chỉ có không ngừng chiến đấu thì chi bộ đội này
mới hợp cách.
Dù sao Nhạc Trọng hiện tại thiếu nhất chính là vật tư, áp lực thật lớn
làm cho hắn không có thời gian luyện binh. Nơi này là Thái Lan, tiền vốn của hắn quá nhỏ, hắn không cẩn thận sẽ bị Ngô Nham Hoành nuôt cả da và
xương.
Mà dưới sự nổ lực của người Thái Lan sống sót, từng kiện từng kiện lân
giáp độc xà biến dị được làm ra, mặc lên người của các chiến sĩ. Đương
nhiên do vội vàng chế tạo, kiểu dáng có chút thô ráp khó coi, nhưng mà
đối với đám chiến sĩ mà nói có lực phòng ngự của giáp da cường đại thì
sống sót tăng lên, ai cũng không chán ghét giáp da khó coi.
Sau khi công tác chế tác giáp da kết thuc, Trần Dao tổ chức những người
Thái Lan sống sót bắt đầu tu kiến các công sự phòng ngự. Một tháp canh,
các cứ điểm hỏa lực bí mật phòng ngự.
Nhạc Trọng cũng không biết những công sự này có tác dụng nào hay không.
Nhưng mà nếu những người Thái Lan không có việc gì làm cả ngày, nghĩ
ngợi lung tung đó mới là nguy hiểm. Không cẩn thận sẽ xảy ra bạo loạn.
Còn không bằng lợi dụng bọn họ tu kiến công sự.
Sau khi bàn giao phương hướng phát triển vơi Trần Dao xong, Nhạc Trọng
lưu bạch cốt thủ hộ Trần Dao, lẻ loi một mình tiềm hành về Nha Huyện.
Hắn nhất định phải trì hoãn hướng phát triển của Ngô Nham Hoành mới
được.
- Kiểm tra rất nghiêm, xem ra rất khó đi vào!
Nhạc Trọng rất nhanh từ trong đỉnh núi gần đó nhìn thấy tình hình bên trong Nha Huyện.
Lúc này ở cửa ra vào của Nha Huyện có mười sáu tên quân Thái đang canh
phòng, kiểm tra người đi đường và xe cộ. Ở gần Nha Huyện có không ít hồ
nước, núi rừng, đầm lầy, có rất nhiều rau dại, côn trùng, tôm cá. Chỉ
cần không bị biến dị thú ăn tươi, chỉ cần đi ra ngoài tìm chút rau dại,
nấm các loại đồ ăn sẽ không khó khăn.
Nhưng mà trên thế giới người thông minh có không ít, một ít người cường
hóa mạnh mẽ sẽ tổ chức những người sống sót bình thường đi ngắt lấy rau
dại và tôm cá tươi, bọn họ phụ trách tiêu diệt biến dị thú. Hình thành
từng quần thể nhỏ.
Thời điểm Nhạc Trọng tự hỏi nên tiềm hành vào trong Nha Huyện như thế
nào, nhưng mà trong Nha Huyện lại có từng chiếc xe tải chở theo chiến sĩ đi ra ngoài.
- Có đại động tác!
Nhạc Trọng con mắt sáng ngời, thoáng cái nhảy lên lưng của Thiểm Điện và chỉ ngón tay vào đoàn xe trước mặt:
- Đuổi kịp bọn chúng!
Nhận được lệnh của Nhạc Trọng, Thiểm Điện chợt nâng Nhạc Trọng nhanh
chóng xuyên qua núi rừng. Theo sát phía sau Thiểm Điện chính là hơn trăm tiểu đệ mèo rừng của nó.
Đội ngũ này đi không lâu thì tới một doanh địa.
Ở phía trước là một tiểu trấn, trong tiểu trấn này có súng nổ lớn. Đồng
thời từ một điểm cao có bày một khẩu trọng pháo không ngừng bắn ra, đem
các tòa kiến trúc nổ bay, nó không ngừng phóng đạn pháo.
Cả thị trấn nhỏ đều có hỏa lực gào thét, nhưng mà người trong trấn nhỏ
không buông lỏng chiến đấu, vẫn thập phần ương ngạnh chống cự lại.
Chiến tranh trong trấn này hiển nhiên vô cùng tàn khốc, một doanh chuyển tới nhanh chóng gia nhập vào trong chiến đấu. Một tên chiên sĩ Thái
nhanh chóng tán ra, tiềm hành vào trong trấn.
- Cơ hội tốt! ! Động thủ! ! Thiểm Điện, tiêu diệt khẩu pháo kia.
Nhạc Trọng nhìn thấy một doanh này đầu nhập vào trong chiến đấu, nhanh
chóng ra lệnh cho Thiểm Điện một câu, hơn nữa cầm súng trường đột kích
vào nơi chỉ huy.
Thiểm Điện phát ra âm thanh gào rú trầm thấp, sau đó giống như sét đánh lao thẳng vào khẩu pháo.
Những pháo binh Thái Lan là ghê tởm nhất, có bọn chúng tồn tại cho nên
phe trong trấn vô cùng gian nan. Nếu như không có trọng pháo tương trợ,
quân Thái chiến đấu tới bây giờ phải thương vong gấp mười lần rồi.
Tốc độ của Thiểm Điện còn nhanh hơn cả Nhạc Trọng trong trạng thái phát
động Ảnh Bộ, cực kỳ biến thái. Khoảng cách năm trong mét với nó chỉ cần
năm giây là tới.
Cơ hồ pháo binh còn chưa kịp phản ứng, Thiểm Điện đã nhào vào trong đống người, nó tiêu diệt quân Thái ở nơi này.
Nhìn thấy Thiểm Điện nhảy vào trong đống người, những quân Thái kia lập
tức bối rối, bọn họ nhao nhao móc súng lục ra bắn về phía Thiểm Điện.
Nhưng mà tốc độ của Thiểm Điện quá mức đáng sợ, nó phát động tốc độ cao
nhất, móng vuốt sắc bén trong tay chém ra liên tục, móng vuốt sắc bén
cắt yết hầu quân Thái và một gã pháo binh.
Một đám mèo rừng biến dị đột nhiên xông vào trong trận địa, tốc độ của
chúng tuy không đáng sợ như Thiểm Điện, thế nhưng mà chiến sĩ bình
thường gặp chính hữu tử vô sinh.
Trong trận địa, trừ những quan chỉ huy ra, còn có hai hàng, một lớp quân hậu cần của quân Thái Lan.
Nơi trú quân của quân Thái bị tập kích, hai hàng chiến sĩ lập tức giơ vũ khí lên, dựa vào công sự che chắn tấn công vào đám mèo rừng và Nhạc
Trọng.
Thân hình Nhạc Trọng không ngừng chớp động né tránh viên đạn bắn, một bên không ngừng ném lựu đạn vào trong quân Thái.
Oanh! Oanh!
Âm thanh nổ tung không ngừng vang lên, một tên chiến sĩ bay lên cao cao. Khi không ngừng chiến đấu thì Nhạc Trọng sử dụng lựu đạn càng hiệu quả.
Những con mèo rừng điên cuồng công kích vào chiến sĩ hai hàng của quân
Thái, cũng xuất hiện thương vong, tất cả mèo rừng xông lên không sợ
chết.
Ở gần sở chỉ huy của quân Thái, càng có hai khẩu súng máy hạng nặng, hai khẩu súng máy này phát huy sức chiến đấu mạnh mẽ. Dưới hỏa lực của nó
sáu con mèo rừng chết đi, ba con mèo rừng đứt cột sống và mất di sức
chiến đấu.
Dưới hung uy của hai khẩu súng máy hạng nặng, đột nhiên Nhạc Trọng nhảy
ra, khiêng một ống phóng rốc-két bắn vào một khẩu súng máy.
Ánh lửa lóe lên, khẩu súng máy và quân Thái bị tiêu diệt.
Tiêu diệt được khẩu súng máy xong, Nhạc Trọng vung tay lên, một quả lựu
đạn trực tiếp bay tới gần khẩu súng máy khác và nổ tung, đem khẩu súng
máy và người điểu khiển nổ bay đi.
Mất đi hai khẩu súng máy áp chế, những con mèo rừng rơi vào trong tâận
địa của quân Thái, đem những chiến sĩ của quân Thái đè trên mặt đất, một ngụm cắn đứt yết hầu của bọn họ.
Dưới công kích của đám mèo rừng biến dị, những chiên sĩ quân Thái bị
đánh tan tác, đánh tơi bời điên cuồng bỏ chạy ra khắp bốn phương tám
hướng. Bọn họ cũng không phải bách chiến chi sư, trong bọn họ rất nhiều
người chẳng qua là người bình thường, tiếp nhận huấn luyện của quân đội
không tới hai tháng, ngăn cản không nổi đám mèo biến dị hung hãn này.
Nhạc Trọng không để ý đến những con mèo rừng tàn sát quân Thái, ánh mắt
của hắn lạnh như băng, hắn đi tới nơi chỉ huy của quân Thái.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT