- Sư trưởng, bộ đội của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh đã thối lui!
Sau khi ba cự đầu quân đội cùng Nhạc Trọng quay lại trung tâm chỉ huy
chưa bao lâu, một gã quan quân chạy nhanh vào trước người Trầm Hoành
Dương lớn tiếng hội báo.
- Cái gì?
Nghe được tin tức kia, sắc mặt Trầm Hoành Dương, Liễu Hồi Phong, Tiền Vệ Dân cùng Nhạc Trọng liền đại biến.
Bộ đội của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh không từ mà biệt, trực tiếp mở
ra hai đại lỗ hổng trong phòng tuyến của liên quân đã thương nghị trước
đó. Thi triều khổng lồ có thể từ hai lỗ hổng lớn kia thoải mái xuyên qua phòng tuyến của bọn họ, quấn ra sau lưng tiến hành công kích họ.
Nhạc Trọng đóng quân tại Hổ Khẩu Hạp nhưng sau khi La Điền Dực cùng Tô
Đông Minh lui lại, đã mất đi đại bộ phận địa lợi, tang thi hoàn toàn có
thể từ chỗ của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh lưu lại lỗ hổng quấn ra sau lưng cho đội ngũ của hắn hung hăng một kích.
- Con mẹ nó, toàn gia La Điền Dực, Tô Đông Minh đều đáng chết!
Liễu Hồi Phong luôn ổn trọng cũng không nhịn được chửi ầm lên. Hắn đã
thực sự phẫn nộ, loại hành vi ở trên chiến trường vứt bỏ chiến hữu như
vậy là đáng hận nhất, sẽ trực tiếp khiến một cuộc chiến tranh hoàn toàn
thất bại.
Hai mắt Tiền Vệ Dân đỏ đậm, chửi ầm lên:
- Con mẹ nó, Trầm sư trưởng, tôi đề nghị tuyên bố hai chi bộ đội của La
Điền Dực cùng Tô Đông Minh là phản quân, điều động trực thăng võ trang
xử lý hai cỗ phản quân kia!
Còn sót lại bảy chiếc trực thăng võ trang đều nằm trong tay Trầm Hoành
Dương, bảy trực thăng kia nếu phóng ra là có thể tạo thành thương tổn
hủy diệt cho hai cánh quân của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh đã từ bỏ vũ khí hạng nặng bỏ chạy trước.
Nhạc Trọng cũng đi tới phẫn nộ nói:
- Trầm sư trưởng, mời ông lập tức phái trực thăng võ trang xử lý phản
quân hơn nữa báo cho SSY thị, tuyên bố La Điền Dực cùng Tô Đông Minh là phản quân!
Đây chính là phản bội trắng trợn, ở trên chiến trường mấu chốt nhất, thế mà La Điền Dực cùng Tô Đông Minh hung hăng đâm cho bọn hắn một đao,
Nhạc Trọng đã không còn nhịn được phẫn nộ.
Trầm Hoành Dương trầm mặc một lúc mới chậm rãi nói:
- Không được, hai người La Điền Dực cùng Tô Đông Minh tuy tội ác tày
trời, nhưng những chiến sĩ dưới trướng bọn hắn là người vô tội, những
chiến sĩ kia rất tốt, đã lập được công lao hãn mã khi thu phục SSY thị, tôi không thể hạ mệnh lệnh như thế!
Nghe xong lời nói của Trầm Hoành Dương, trong lòng Nhạc Trọng tràn ngập
thất vọng. Trầm Hoành Dương bận tâm cho binh lính dưới trướng Tô Đông
Minh cùng La Điền Dực, không muốn tuyên bố họ là phản quân, phái binh
tiêu diệt. Ý tứ của hắn tuy tốt nhưng dưới tình huống như vậy lòng tốt
của hắn đã biến thành yếu đuối.
- Sư trưởng, tang thi đã công tới!
Một gã quan quân lớn tiếng kêu lên.
Sở dĩ đàn tang thi lui bước là bởi vì tiêu hao quá lớn, chờ đợi đàn tang thi phía sau tụ họp. Hiện tại đàn tang thi phía sau vừa đến, liền phát
động công kích như vũ bão.
- Trầm sư trưởng, ông đã không muốn hạ mệnh lệnh như vậy, tôi cũng không thể miễn cưỡng ông, tạm biệt!
Nói xong Nhạc Trọng bước nhanh ra bên ngoài. Hắn không muốn lưu lại chỗ
này cùng Trầm Hoành Dương cùng nhau chôn cùng. Đội ngũ của La Điền Dực
cùng Tô Đông Minh tháo chạy, đã chú định bọn họ đã thất bại trong cuộc
chiến lần này. Hiện tại hắn chỉ có thể lấy tốc độ nhanh nhất mang theo
bộ đội của mình thoát khỏi nơi đây, nếu tiếp tục cùng Trầm Hoành Dương
vô nghĩa chỉ lãng phí thời gian.
Sắc mặt Trầm Hoành Dương đại biến, liều mạng lớn tiếng kêu lên:
- Nhạc Trọng, anh trở về! Nhạc Trọng, anh trở lại cho tôi!
Nếu Nhạc Trọng cũng rời đi, thế cục càng thêm tệ hại.
Nhạc Trọng không thèm quản tới Trầm Hoành Dương, sau mấy lần chớp động
đã nhảy lên lưng tiểu Thanh, bay về hướng đội ngũ của mình.
- Tôi mệnh lệnh chiến sĩ dự bị đoàn đệ nhất doanh, đệ nhị, đệ tam, đệ tứ doanh bộ đội huyện Trữ Quang cùng mang theo vũ khí hạng nặng lui về
hướng SSY thị, đặc chiến doanh ở tại chỗ tổ chức chống cự tang thi. Từ
Chính Quang, anh tới chỉ huy thối lui!
Ngồi trên lưng tiểu Thanh, Nhạc Trọng sử dụng bộ đàm quân dụng hướng đội ngũ tuyên bố một loạt mệnh lệnh.
- Đoàn trưởng, chuyện gì xảy ra?
Ở một bên Từ Chính Cương nhướng mày, hỏi Nhạc Trọng. Hắn từ trong mệnh
lệnh cấp bách của Nhạc Trọng nhận ra hương vị không tầm thường.
Nhạc Trọng cắn răng hung hăng nói:
- Hai tên vương bát đản La Điền Dực cùng Tô Đông Minh đã mang binh bỏ trốn, chúng ta ngăn không nổi tang thi tấn công!
- Tôi hiểu được, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!
Từ Chính Cương chỉ đáp lại một câu liền bắt đầu tổ chức chiến sĩ thối lui.
Chiến sĩ đệ nhất doanh thuộc dự bị đoàn có sức chiến đấu thấp nhất trước tiên tiến hành rút lui. Bọn họ tăng nhanh bước chân hướng SY thị cấp
tốc lui về. Mỗi người đều cầm thịt hộp thú biến dị nhị giai vừa đi
vừa ăn, thú thịt nhị giai có thể giúp cho họ nhanh chóng khôi phục
nguyên khí.
Các loại vũ khí hạng nặng ổn định trên hai ngọn núi nhỏ cũng lập tức
được tháo dỡ xuống, đặt vào trong xe, cùng chiến sĩ đệ nhị, đệ tam, đệ
tứ doanh của huyện Trữ Quang bắt đầu chỉnh tề lui lại. Chỉ lưu lại chiến sĩ đặc chiến doanh giữ lấy Hổ Khẩu Hạp, tranh thủ thời gian cho đại bộ
đội chủ lực rút lui.
Nhạc Trọng hướng Quách Tuyền hạ lệnh:
- Hiện tại anh lập tức mang binh cướp lấy cầu lớn tại Tư Giang, đem
người sống sót trong căn cứ lập tức chuyển dời đến bên kia cầu. Đó là
đường lui của quân ta, anh nhất định phải bảo vệ tốt cho tôi!
Quách Tuyền lớn tiếng đáp:
- Dạ, Nhạc đội!
Nhạc Trọng đi rồi, Liễu Hồi Phong cùng Tiền Vệ Dân lạnh lùng liếc mắt
nhìn Trầm Hoành Dương, không thèm tiếp tục để ý tới hắn, lập tức rời
khỏi trung tâm chỉ huy hạ lệnh bộ đội vứt trang bị hạng nặng, lập tức
bắt đầu gọn nhẹ chạy trốn, chỉ cần người còn sống thì vẫn còn hi vọng.
Bộ đội của Liễu Hồi Phong cùng Tiền Vệ Dân vừa rút lui, cả chiến tuyến
hoàn toàn hỏng mất, thi triều mãnh liệt tràn đến lần lượt bao phủ khắp
trận địa.
Trầm Hoành Dương trước tiên phái ra mười chiếc xe tăng cùng bộ binh chiến xa điên cuồng oanh giết thi đàn xông tới.
Nhưng khi biết được năm đội ngũ liên minh đều đã thối lui, lòng quân
trong đội ngũ Trầm Hoành Dương liền dao động. Thật nhiều chiến sĩ không
còn lòng dạ nào chiến đấu, bắt đầu trốn chết.
Tang thi từ lỗ hổng mà bộ đội La Điền Dực cùng Tô Đông Minh lưu lại quấn tới bên cạnh Trầm Hoành Dương, cho hắn hung hăng một kích, đem một
doanh chiến sĩ của Trầm Hoành Dương vây quanh.
Bị nỗi sợ hãi khủng hoảng chiếm lĩnh vì đường lui có khả năng bị chặt
đứt, bộ đội của Trầm Hoành Dương bắt đầu hỏng mất, thật nhiều chiến sĩ
trốn khỏi trận địa, vứt bỏ vũ khí hướng đêm tối điên cuồng chạy trốn.
Tang thi S1 cùng S2 biến thành sát thủ khủng bố nhất, không ngừng đuổi
theo những chiến sĩ trốn chết, đem những chiến sĩ kia cắn chết tại chỗ.
Mỗi một khắc đều có rất nhiều chiến sĩ nhân loại tử vong. Binh bại như
núi đổ, nơi nơi đều là trang bị bị ném bỏ, những chuỗi đạn dài, súng máy hạng nặng lẫn nhẹ, pháo cối, ống phóng rốc két đều bị các chiến sĩ bỏ
lại, bọn họ chỉ nghĩ phải nhanh chóng giảm nhẹ sức nặng thân thể, để họ
có thể trốn thoát được nhanh hơn
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT