- Viên đạn, không biết ngài có hứng thú với việc chế tạo đạn hay không?
- Cô biết chế tạo đạn?
Nghe được Lưu Ngọc Kiều nói thì hai mắt của Nhạc Trọng tỏa ra thần thái
khác thường, ánh mắt nhìn qua Lưu Ngọc Kiều cũng khác trước.
- Không, tôi không biết!
Nhìn thấy át chủ bài của mình hữu hiệu, Lưu Ngọc Kiều mỉm cười, tiếp tục nói:
- Nhưng mà tôi biết người biết chế tạo đạn!
Rốt cuộc Nhạc Trọng lộ ra vẻ tươi cười nói:
- Rất tốt, chỉ cần cô giao người này cho tôi, tôi sẽ bỏ qua cho Chu Tước bang các cô, trong phố Hưng Long, phố Nam Sơn, phố Hưng Nghiệp ba đường này đều là địa bàn của tôi. Chu Tước bang các người phải rời khỏi nơi
này.
Đạn dược là đồ vật cực kỳ khó chế tạo ra đấy. Nhạc Trọng hiện tại đã
có thể phục chế viên đạn, đương nhiên số lượng không nhiều lắm. Thế
nhưng mà chế tạo viên đạn mới thì hắn không có kỹ thuật này. Phục chế
viên đạn cũng có nhiều khiết điểm, trong đó viên đạn được phục chế có
tầm bắn hạn chế hơn trước nhiều. Hơn nữa uy lực xạ kích cũng giảm xuống, không có bao nhiêu tác dụng với tang thi, nhưng mà chế tạo viên đạn mới chính là nhân tố kiềm hãm thế lực của Nhạc Trọng phát triển. Nếu như
Nhạc Trọng có thể chế tạo ra viên đạn, thế lực của hắn đạt được tăng
cường thật lớn. Mà Chu Tước bang có kỹ thuật chế tác viên đạn chính là
mấu chốt.
- Tôi hy vọng Chu Tước bang có thể như Hắc Hổ bang, Chu ra sức hiệu lực
cho ngài. Chu Tước bang tuy sức chiến đấu không so sánh với bộ đội của
ngài được, nhưng mà chúng tôi có tin tức linh thông. Nếu như ngài cần
chúng tôi nguyện ý làm tai mắt cho ngài.
- Tốt!
Nhạc Trọng nhìn qua Lưu Ngọc Kiều và mỉm cười đáp ứng yêu cầu của nàng.
Đây là một nữ nhân thông minh, nàng biết rõ làm cách nào sống sót trong
tận thế này.
Có Nhạc Trọng làm chỗ dựa, Lưu Ngọc Kiều và Chu Tước bang có thể phát
triển thật tốt. Trong tận thế này không có một chỗ dựa lớn thì khó làm
được gì, chỉ có mặc người ta khi dễ.
Nhạc Trọng nhìn qua Lưu Ngọc Kiều ra lệnh:
- Tôi giao cho cô một nhiệm vụ, trong vòng năm ngày phải quét sạch toàn
bộ du côn lưu manh, lừa đảo ăn trộm ở phố Hưng Long, phố Nam Sơn, phố
Hưng Nghiệp đưa tới chỗ của tôi. Tôi cho các người mười khẩu súng trường 03, ba trăm viên đạn súng trường, hơn nữa phái cao thủ giúp các người
áp trận ngăn cản người phản kháng.
- Vâng, Nhạc lão đại, tôi nhất định hoàn thành nhiệm vụ này.
Lưu Ngọc Kiều hưng phấn ứng một tiếng
Lúc này Hắc Hổ bang Vân Cường cũng nhận được nhiệm vụ giống như vậy.
Trong năm ngày, Hắc Hổ bang, Chu Tước bang hai bang phái liên hợp lại
càn quét toàn bộ phố Hưng Long, phố Nam Sơn, phố Hưng Nghiệp, đem những
tên du côn lưu manh, lừa đảo ăn trộm đều đưa tới chỗ của Nhạc Trọng. Bọn họ là một đám rắn rít địa phương, đối với khu vực này cực kỳ hiểu biết, những du côn lưu manh, lừa đảo ăn căn bản không trốn được tai mắt của
bọn họ. Năm ngày sau đó toàn bộ phố Hưng Long, phố Nam Sơn, phố Hưng
Nghiệp biên thành không ngặt của rơi, đêm không cần đóng cửa, trị an hài lòng.
Những tên du côn lưu manh, lừa đảo ăn trộm ác bá thì trực tiếp biến
thành người ở, bị Nhạc Trọng bảo đi thanh lý rác rưởi và các đồ dơ bẩn trên đường phố, đại bộ phận nước động, mùi hôi thối trên ba con phố
được quét sạch. Những người tùy tiện đại tiểu tiện, tùy tiện ném rác bị
Nhạc Trọng trực tiếp bắt lại, ném vào trong doanh người ở, quét sạch
đường đi. Rất nhanh không có kẻ nào dám tùy tiện đại tiểu tiện và ném
rác bừa bãi. Vệ sinh ba con phố trở nên sạch sẽ hơn rất nhiều.
Nhạc Trọng sau khi quét sạch các bang phái trong ba con phố không còn.
Không lâu thì thành lập tám bang phái trên ba con phố này, mỗi bang phái đều chiêu mộ năm sáu chục tay chân, tám bang phái tổng nhân số vượt qua năm trăm người.
Sau khi tám bang phái này thành lập không bao lâu, liền xin chính phủ
thành phố SY được tìm kiếm vật tư. Đạt được phê chuẩn thì tám bang phái
này dẫn người đi ra khỏi thành phố SY, sau đó đại bộ phận biến mất không thấy gì nữa, chỉ có rải rác mấy người trở về mà thôi.
Sau khi tiêu diệt tám bang phái, không lâu lại thành lập tám bang phái,
rất nhanh lại chiêu mộ mấy trăm người sống sót, qua một thời gian ngắn
những bang phái này xin phép rời khỏi thành phố SY đi tìm vật tư, lại
biến mất không thấy gì nữa. Thông qua phương thức như vậy Nhạc Trọng
lặng lẽ đem người sống sót trong thành phố SY di chuyển ra ngoài.
Nhạc Trọng nhìn qua thấy nam nhân tên Cao Minh chừng ba mươi bảy tuổi dáng người gầy yếu, lộ ra nét nhã nhặn noi ra:
- Anh biết chế tạo đạn?
Cao Minh nhìn qua Nhạc Trọng có chút sợ hãi nói ra:
- Tôi xác thực biết chế tạo đạn. Nhưng mà không có khí cụ và tài liệu thì không cách nào chế tạo đạn được.
Chế tạo viên đạn là một chuyện không đơn giản, nếu như không có tài liệu và máy móc tương ứng thì không cách nào chế tạo được.
Nhạc Trọng nhìn qua Cao Minh tiếp tục hỏi:
- Ở đâu có máy móc mà anh cần?
Cao Minh thao thao bất tuyệt nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:
- Thành phố Lũng Hãi, tôi là tổng thanh tra kỹ thuật của nhà máy xxx tại thành phố Lũng Hãi. Trong nhà máy xxx có nguyên bộ máy móc chế tạo đạn, hơn nữa còn có nguyên liệu chế tạo trăm vạn đạn. Trừ chuyện đó ra, máy
móc trong nhà máy xxx có thể chế tạo nòng súng.
Nhạc Trọng từ trong miệng Cao Minh biết được tại thành phố Lũng Hãi có
nhà máy chế tác viên đạn, pháo cối, lựu đạn và chế tạo vũ khí. Nếu như
đánh hạ thành phố Lũng Hãi thì thế lực công nghiệp quân sự của Nhạc
Trọng sẽ đạt được bước phát triển thật lớn.
- Có nên phát động công kích vào thành phố Lũng Hãi, đánh chiếm thành phố Lũng Hãi hay không?
Nghe Cao Minh nói thì Nhạc Trọng lẳng lặng thầm nghĩ.
Trước mắt Nhạc Trọng dùng binh có bảy doanh, đều chia quân ra ngoài tiêu diệt tang thi ở bốn phia, mỗi lần chỉ xuất động ba doanh, bốn doanh còn lại đóng lại ngăn ngừa căn cứ thành phố SY đột nhiên tiến công.
Nếu như quy mô dùng minh với thành phố Lũng Hãi, căn cứ thành phố SY đột nhiên xuất binh sau lưng Nhạc Trọng và đâm hắn một đao, vậy thì Nhạc
Trọng sẽ nguy hiểm. Nội thành của thành phố Lũng Hãi có bảy mươi vạn
tang thi, đó cũng không phải là số lượng nhỏ, hơn nữa hiện tại tang thi
không ngừng tiến hóa, cũng không phải dễ dàng tiêu diệt như vậy.
Lúc trước quân đội thành phố SY dễ dàng thu phục thành phố là do lúc đó
tang thi vời mới xuất hiện, hơn nữa đẳng cấp còn rất thấp. Hiện tại tang thi không ngừng tiến hóa, hiện tại bảy mươi vạn tang thi so với bảy
mươi vạn vừa tận thế không chỉ mạnh hơn mười lần, Nhạc Trọng muốn đánh
chiếm thành phố Lũng Hãi và tiêu diệt tang thi là chuyện không dễ dàng.
Do dự một hồi, Nhạc Trọng vẫn buông tha xuất binh đanh chiếm thành phố Lũng Hãi. Căn cứ thành phố SY uy hiếp với hắn quá lớn.
- Sau khi anh quay về huyện Thanh Nguyên thì tôi bổ nhiệm anh làm trung
úy chủ nhiệm phân xưởng sản xuất. Anh quay về huyện Thanh Nguyên thì lập tức bồi dưỡng ra một đám nhân tài chế tác công nghệ quân sự.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT