Nhạc Trọng đã mua ba con đường này, mà thế lực bang phái mọc lên san sát như rừng, hắn cố tình tiêu diệt những bang phái này một lần. Nếu không
phiến khu vực này loạn thành một bầy, với hắn mà nói cũng thập phần
phiền toái, trị an là vấn đề lớn.
Vân Cường do dự một chút, chậm rãi nói ra:
- Nhạc lão đại, trong tay của tôi thực lực không đủ diệt Thanh Long
bang, phố Hưng Nghiệp Chu Tước bang là những bang phái có hơn trăm bang
chúng, trong tay đám tiện nhân Chu Tước bang có súng. Hắc Hổ bang chúng
tôi không diệt được.
Thanh Long bang và Chu Tước bang tuy nghe tên thì rất kêu, tuy nhiên
cũng chỉ là hai bang phái nhỏ mà thôi. Muốn tiêu diệt loại tiểu bang
phái, hai mươi tên quân nhân vũ trang đầy đủ là được rồi.
Nhạc Trọng thản nhiên nói:
- Tôi sẽ phái người theo giúp các người tiêu diệt hang ổ của bọn chúng,
hợp nhất lực lượng là việc chính cần làm, nếu như bọn họ đầu hàng, trực
tiếp hợp nhất lực lượng của họ, không đầu hàng thì giế.
Trên mặt Vân Cường hiện ra thần sắc vui mừng, lớn tiếng đáp:
- Con của anh là Vân Phi lưu lại, từ tục tĩu phải nói trước, chuyện các
người làm trước đó tôi mặc kệ, về sau các người dám làm ra những chuyện
cướp bóc bức ép kỹ nữ, đừng trách tôi hạ thủ không lưu tình.
Trong nội tâm Vân Cường rùng mình, lớn tiếng đáp:
- Vâng, Nhạc lão đại cứ trừng bị tên tiểu tử hỗn trướng này là được rồi, nhất định sẽ tốt thôi, cam đoan sẽ không làm ra chuyện ngài thất vọng!
Vân Cường thập phần tinh tường Nhạc Trọng lưu con của hắn không phải là
dạy dỗ, chính là lưu con tin. Nếu như hắn dám phản bội Nhạc Trọng, con
của hắn chỉ có một con đường chết.
Nhưng mà bởi như vậy Vân Cường ngược lại càng cao hứng hơn, bởi vì ý
nghĩa Nhạc Trọng thật sự đỡ hắn. Nếu không căn bản không cần phải lưu
con tin.
Bang chủ Thanh Long bang Nhiễm Thành Tại có chút không tập trung được, ô dù cấp trên của hắn đã thông tri cho hắn Nhạc Trọng sẽ tiếp nhận con
đường này, làm cho hắn cẩn thận không dám phân tâm, tuyệt đối không thể
trêu chọc vào cự đầu này, nếu không cấp trên không thể bảo vệ hắn được.
- Có cần đưa đại lễ tới hay không?
Nhiễm Thành Tại do dự một chút, hắn là bang chủ Thanh Long bang bang có
hơn trăm bang chúng, bảo hắn chủ động đi tặng lễ cho Nhạc Trọng thì hắn
có chút không còn mặt mũi. Hơn nữa lại không có cớ đi qua, nói không
chừng còn bị Nhạc Trọng thấy rõ tâm tư của hắn.
Một tên bộ hạ Thanh Long bang thở hồng hộc chạy vào, nhìn qua Nhiễm Thành Tại báo cáo nói:
- Bang chủ, bang chủ Hắc Hổ bang dẫn người giết qua!
Nhiễm Thành Tại nhướng mày trầm giọng nói:
- Vội cái gì? Chỉ là một Hắc Hổ bang có là cái gì? Lại cho Lưu Lục, Lý Bác bắt lấy bọn chúng.
Lưu Lục, Lý Bác trong Thanh Long bang là cao thủ người cường hóa hơn cấp 10, hơn nữa có được kỹ năng. Trong bang phái dùng binh khí đánh nhau
này, đúng là đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, bang chúng bình thường không cản nổi bọn họ.
Tên bang chúng vẻ mặt hoảng sợ nói
- Lưu Lục, Lý Bác đều bọn cao thủ trong tay Hắc Hổ bang bắt rồi.
Sắc mặt Nhiễm Thành Tại đại biến:
- Cái gì? Vân Cường hắn làm sao mời được cao thủ như vậy, loại cao thủ này chỉ có chính phủ và quân đội mới có.
Đúng lúc này ở không xa có âm thanh hô to vang lên, mười lăm tên tiểu đệ Thanh Long bang chật vật chạy vào gian phòng này, đây là tổng bộ của
Thanh Long bang.
Vân Cường dẫn theo một đám tiểu đệ Hắc Hổ bang dương dương đắc ý chạy
vào trong hộp đêm, nhìn qua đám bang chúng Thanh Long bang rồi nhìn
Nhiễm Thành, ánh mắt hắn sáng ngời, cười nhạt một chút nói:
- Nhiễm Thành Tại, mày cũng có ngày hôm nay, đầu hàng hoặc là chết.
Mười tên Hắc Hổ bang cầm súng tiểu liên chỉ vào Nhiễm Thành Tại, chỉ đợi Vân Cường ra lệnh một tiếng thì bọn họ sẽ nổ súng bắn chết Nhiễm Thành
Tại và đám gia hỏa Thanh Long bang.
Mười cây súng trường chỉa vào, Nhiễm Thành Tại và đám tiểu đệ Thanh Long bang chỉ sử dụng vũ khí lạnh, xông lên chỉ có đường chết.
Nhiễm Thành Tại nhìn thấy súng tiểu liên, lại nhìn qua Lưu Lục, Lý Bác
hai người bị trói chặt, hai đấm nắm chặt, ánh mắt ngưng tụ, cắn răng
nói:
- Vân Cường, mày bị Nhạc Trọng hợp nhất sao?
Nhiễm Thành Tại xem như người mới, hắn vừa nghĩ tới hôm qua Hắc Hổ bang
trêu chọc Nhạc Trọng và suy nghĩ thêm chút nữa, đoán được bảy tám phần
sự thật. Nội tình của Hắc Hổ bang thì hắn rất rõ ràng, hắn biết rõ Hắc
Hổ bang nếu có được mười khẩu súng trường thì Hắc Hổ bang đã sớm xưng bá khu vực này rồi. Phải biết rằng chính phủ, quân đội quản chế súng ống
vô cùng nghiêm khắc. Nhiễm Thành Tại hao hêt tâm tư chỉ chiếm được một
khẩu súng trường 81 và sáu mươi viên đạn.
- Đúng vậy, tao bây giờ là người của Nhạc lão đại.
Vân Cường không cho là nhục ngược lại dương dương đắc ý nói ra:
- Nhiễm Thành Tại, mày bây giờ chỉ có hai lựa chọn, đầu hàng hoặc chết.
Nhiễm Thành Tại do dự một hồi, vô cùng gian nan nói ra:
- Tôi đầu hàng!
- Bang chủ, không thể hàng, chúng ta liều mạng với chúng!
Một tên tiểu đầu mục của Thanh Long bang hai mắt đỏ thẫm rống lên.
Phanh một tiếng súng vang, tên tiểu đầu mục Thanh Long bang bị bắn vào đầu, trực tiếp té trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích.
- Còn có ai không đầu hàng?
Trình Ngọc cầm một khẩu súng, giống như nhìn người chết nhìn qua đám người Thanh Long bang.
Ánh mắt lạnh như băng của Trình Ngọc nhìn qua, đám tiểu đệ Thanh Long
bang cảm thấy băng giá trong tim, không dám nói lung tung lộn xộn.
Nhiễm Thành Tại nhìn qua tiểu đầu mục Thanh Long bang trực tiếp bị bắn
chết, lông mày động động, không dám có dị nghị gì cả. Nếu như ở trước
tận thế, hắn còn nói một tiếng cái gì gọi luật sư cảnh sát, nhờ người
quyền thế ngăn cản, nhưng mà bây giờ là tận thế, không phục thì bắn
chết, căn bản không ai nói nhân quyền với mày cả.
Những tên tiểu đệ Thanh Long bang không dám nói gì, dưới uy hiếp của
họng súng thì thành thành thật thật đi theo thành viên Hắc Hổ bang và bị trói chặt dẫn ra khỏi tổng bộ.
Nhiễm Thành Tại mặt mày xám như tro nhìn qua Vân Cường đắc ý thì hối hận không thôi:
- Thật đáng chết, nếu như mình quy hàng Nhạc Trọng thì tốt rồi, không nghĩ tới lại chậm hơn hỗn đản này một bước.
Thanh Long bang bang chủ Nhiễm Thành Tại bị trói, cả Thanh Long bang chợt sụp đổ, Thanh Long bang nhận được tin tức thì phân rã.
Vân Cường dẫn người đi vào hang ổ của Thanh Long bang thu hoạch năm mươi tấn lương thực. Nếu như không có lương thực này, Thanh Long bang căn
bản không có khả năng tụ tập bang chúng và tung hoành khắp nơi..
Sau khi quét qua hang ổThanh Long bang xong, Vân Cường hăng hái tụ tập bộ hạ đi qua hướng của Chu Tước bang thẳng tiến.
Chu Tước bang chiếm giữ phố Hưng Nghiệp. Mà thành viên Chu Tước bang đều là phụ nữ. Những phụ nữ này phần lớn đều bị đàn ông xâm phạm, đối với
nam nhân hận thấu xương, bang chủ Nữ Hoàng Phong Lưu Ngọc Kiều cũng là
nhân vật khôn khéo tâm ngoan thủ lạt, dưới trướng có được một trăm bang
chúng. Dưới sự thống lĩnh của Lưu Ngọc Kiều thì nữ nhân trong Chu Tước
bang có thể đánh nhau có thể liều mạng không kém gì đàn ông, thậm chí
càng thêm ngoan độc.
Trong Chu Tước bang chỉ có năm khẩu súng trường, trong khu vực này thực
lực tuyệt đối hung hãn. Hắc Hổ bang, Thanh Long bang cũng không muốn
trêu chọc vào đám nữ nhân điên Chu Tước bang này.
Chu Tước bang tin tức cực kỳ linh thông, đạt được tin tức Thanh Long
bang tiêu diệt, lập tức phái một chi bộ đội đi tới phố Nam Sơn đoạt địa
bàn của Vân Cường.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT