Tại huyện Trữ
Quang thì đại bộ phận mọi người chuyển chức thành thợ may, lợi dụng da
của thú biến dị chế tác thành áo giáp cho chiến sĩ của Nhạc Trọng. Da
của biến dị thú tuy cứng rắn, có nhưng mà nhân loại có thể dùng khoan
điện để đục lỗ, cưa điện có thể cắt da thú, còn có chuyên gia thiết kế
thời trang đỉnh cấp thiết kế kiểu dáng cho áo giáp, từng kiện từng giáp
da không ngừng chế tạo ra đưa vào trong quân doanh.
Đại lượng người sống sót bị tổ chức đào hầm chung quanh huyện Trữ Quang, xây dựng công sự dùng ngăn cản tang thi, biến dị thú, nhân loại tấn
công tới. Làm những chuyện tốn thể lực này thỉnh thoảng còn có thịt biến dị thú mà ăn, bởi vậy đại lượng người sống sót được chiêu mộ vào rất cố gắng làm việc.
Nhạc Trọng còn đem đám người Trần Kiếm Phong ở thành phố Lũng Hãi lúc
trước điều tới. Chủ trì chính vụ của huyện Trữ Quang. Trong lúc Nhạc
Trọng mất tích thì Trần Kiếm Phong vẫn không có dị động gì cả, hết sức
thành thật phối hợp với Trì Dương công tác, vì huyện Thanh Nguyên kiến
thiết rất nhiều ý kiến quý giá. Bởi vậy lúc này sau khi đánh hạ huyện
Trữ Quang thì Nhạc Trọng cũng đem Trần Kiếm Phong điều tới cho hắn chủ
trì chính vụ. Tuy trên người của Trần Kiếm Phong có rất nhiều tật xấu
của quan viên, nhưng mà năng lực vẫn có, lúc trước huyện Thanh Nguyên
nếu không có hắn dốc sức chèo chống đã sớm bị Lôi Thành làm chướng khí
mờ mịt.
Trần Kiếm Phong vừa tới huyện Trữ Quang, không lâu sau đã sửa sang huyện Trữ Quang lại ngay ngắn rõ ràng. Hắn và cục trưởng cục cảnh sát Vương
Kiến phối hợp giúp trị an của huyện Trữ Quangvô cùng tốt. Cả huyện Trữ
Quang cũng từ từ khôi phục lại trật tự và sinh hoạt.
Trừ chuyện đó ra, bộ đội dưới trướng của Nhạc Trọng xuất kích ra bốn
phía, tiến hành càn quét thôn trấn chung quanh, tang thi trong các thôn
trấn bị bộ đội của Nhạc Trọng nhao nhao tiêu diệt. Đại lượng vật tư được tìm ra, đồng thời đại lượng người sống sót cũng từ trong những trấn này gia nhập vào thế lực của Nhạc Trọng. Đồng thời không ngừng huấn luyện
chiên đấu, kỹ năng chiến đấu của các chiên sĩ trong các doanh không
ngừng tăng lên, hình thành một tuần hoàn tốt.
Tiểu Thanh vừa mới tiến hóa hoàn tất, trở lại bên người của Nhạc Trọng,
sau khi thôn phệ tinh hạch của Hắc Lân Hung Trư cấp hai, rắn nước biến
dị cấp hai và tinh hạch của đám Hắc Lân Hung Trư thì nó lại lâm vào ngủ
say và tiến hóa.
- Nhạc đoàn trưởng, tôi cần mua ba ngàn tấn lương thực. Ngài cần gì cứ nói.
Trong phòng hội nghị của huyện Trữ Quang, Lữ Trữ lần thứ tư tìm được Nhạc Trọng, đưa ra thỉnh cầu giao dịch với Nhạc Trọng.
Trong một tháng này, Nhạc Trọng gạt Lữ Trữ qua một bên, vẫn tiến hành các loại công tác, Lữ Trữ tìm hắn ba lượt đều không gặp.
Nhạc Trọng nhìn qua Lữ Trữ chậm rãi nói ra:
- Tôi nghĩ muốn đến căn cứ người sống sót thành phố SY nhìn một chút, cô đi với tôi!
Hiện tại huyện Thanh Nguyên, huyện Trữ Quang hai địa phương này đã đi
vào trong quỹ đạo, phát triển hài lòng, Nhạc Trọng cũng có tâm tư đi xem xét căn cứ người sống sót thành phố SY.
Đối với căn cứ người sống sót thành phố SY, Nhạc Trọng cũng từ trong lời của người sống sót hiểu được vài phần. Sau khi thế giới biến dị thì các quân nhân huấn luyện sinh tồn sống rất tốt, thành phố SY trước tận thế
là thành phố lớn có bảy trăm vạn nhân khẩu, ở gần thành phố SY có đóng
một sư đoàn.
Thời điểm thế giới biến dị, quân đội tổ chức hai sư tinh nhuệ diễn tập.
Tuy trong chớp mắt thì hơn một nửa quân đội biến thành tang thi, cao
tầng của quân đội cùng một thời gian biến thành tang thi, làm cho quân
đội mất đi chỉ huy. Nhưng mà chỉ huy trung hạ tầng của quân đội sống sót rất nhiều, chỉ huy chiến sĩ chém giết tang thi. Hơn nữa không ngừng tập kết cùng một chỗ, hình thành một cỗ thế lực cực kỳ cường đại.
Sau khi nghe chính phủ thành phố SY cầu viện thì cổ lực lượng này cũng
tấn công vào trong thành phố SY, tiêu diệt toàn bộ tang thi, kịch chiến
nhiều tháng mới đem hơn bảy mươi vạn tang thi ở thành phố SY toàn diệt,
thu phục thành phố SY. Hơn nữa dùng thành phố SY làm nơi trú ẩn, phái
binh khắp nơi tiêu diệt tang thi ở chung quanh và cứu người sống sót
Chính vì quân đội quyết định tấn công mạnh thật nhanh, mới khiến cho đại bộ phận người của thành phố SY sống sót. Nhân khẩu của thành phố đạt
tới mười vạn.
Kho lương thực của thành phố SY chứa rất nhiều lương thực dự trữ, nhưng
mà trước thế giơi biến dị thì giá lương thực tăng vọt, cho nên tên
trưởng của kho lương thực đem bán đi toàn bộ, ý định thời điểm lương
thực giá thấp thì thu mua bù vào kiếm lợi lớn, kết quả làm cho lương
thực trong thành phố SY đại bộ phận trống rỗng. Còn lại các kho lương
thực nhỏ bị chuột biến dị ăn sạch, chuyện này mới xuât hiện nguy cơ
lương thực của thành phố SY.
Nếu như tên kho trưởng kho lương thực không bán lương thực đi, nguy cơ
lương thực của thành phố SY sẽ không xuất hiện. Dù sao thành phố SY tại
tận thế trước khi cũng là một sản lương thực đại thành phố. Như vậy một
đại thành phố xuất hiện lương thực nguy cơ, thật đúng thật là tức
cười.
Nhạc Trọng căn bản không có cự tuyệt lời của Lữ Trữ, hắn ngày hôm sau
dẫn theo hộ vệ doanh đi theo Lữ Trữ cùng đi tới thành phố SY.
Dưới sự dẫn dắt của Lữ Trữ, Nhạc Trọng vô cùng dễ dàng đi vào trong căn cứ người sống sót thành phố SY.
Căn cứ người sống sót thành phố SY đã thu phục được cả thành phố Thiệu
Dương, trên thực tế chỉ là thu phục nội thành, hơn nữa còn đem một ít
thôn trấn chung quanh thành phố thanh lý sạch sẽ.
Đại bộ phận người sống sót đều tụ tập sau bức tường căn cứ thành phố SY, ở bên ngoài bức tường thì chướng khí mù mịt, căn cứ thành phố SY cần
phải phái binh giữ vững yếu đạo giao thông của thành phố là có thể khiến tang thi dị động ở phía bắc nửa bước khó đi. Căn cứ trước mắt tiêu diệt tang thi chủ yếu ở phía nam, chuyện này mới khiến Đào Chính Nghĩa của
huyện Trữ Quang mới trở thành thổ hoàng đế. Nếu không phải thiếu lương
thực, bọn họ tuyệt đối sẽ không phái Trầm Tuyết tiến đến thu phục huyện
Trữ Quang.
Nhạc Trọng và căn cứ thành phố SY mà đối lập thì phương của Nhạc Trọng
sẽ lâm vào thế yếu. Hắn mang mười mấy người đến căn cứ thành phố SY thì
căn cứ còn chịu được. Nếu hắn mang theo một doanh tới thì sẽ bị ngăn cản ở bên ngoài.
Nhạc Trọng vừa thông qua một trạm kiểm tra, một nam tử mang mắt kính thập phần nhã nhặn nhìn qua Nhạc Trọng cười nói:
- Xin chào, tôi là thư ký Phạm Minh của Ôn thị trưởng! Ngài là Nhạc
Trọng Nhạc đoàn trưởng a. Thật sự là anh hùng xuất thiếu niên, tuổi còn
trẻ đã cứu hơn ba vạn người sống sót, đây thật sự là chuyện khó tin.
Lữ Trữ nhìn thấy Phạm Minh thì khẽ chau mày, trong nội tâm sinh ra một tia dự cảm không tốt.
Nhạc Trọng nhìn Phạm Minh thản nhiên nói:
- Xin chào. Tôi là Nhạc Trọng, anh có chuyện gì?
Phạm Minh khẽ mĩm cười nói:
- Nhạc đoàn trưởng, Ôn thị trưởng muốn gặp ngài một chút! Xin ngài theo tôi đi một chuyến.
Đúng lúc này một nam tử trẻ tuổi dáng người gầy gò, làn da hơi đen, tuổi chừng hai mươi bảy hai mươi tám đi tới nơi này, mang theo nụ cười hòa
ái nói:
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT