- Cô đã nói rõ ràng như vậy thì tôi cũng lười cãi với cô. Trầm doanh
trưởng, cô còn chuyện gì sao? Không có chuyện gì thì cô nên rời đi đi.
Tôi không có nhiều thời gian nói chuyện phiến với cô đâu.
Trầm Tuyết nhìn Nhạc Trọng và lạnh lùng lưu lại một câu, quay người liền đi:
- Anh cho rằng tôi thích hàn huyên với anh sao? Chỉ biết phân liệt quốc gia làm quân phiệt!
Cao Lệ Na cũng đi theo sau lưng Trầm Tuyết rời đi.
Lữ Trữ nhìn qua Nhạc Trọng áy náy cười nói:
- Thật có lỗi, Nhạc đoàn trưởng! Trầm doanh trưởng nàng tính tình thẳng
một chút! Nếu có mạo phạm, kính xin ngài không nên so đo với nàng.
Lữ Trữ quen Trầm Tuyết ở trong tiểu đoàn đội, nàng phụ trách các sự vụ
ngoại thương và đối ngoại. Trầm Tuyết tính tình căn bản không thích hợp
làm ngoại giao.
Nhạc Trọng nhìn Lữ Trữ lãnh đạm nói:
- "Có chuyện gì cô nói đi!
Lữ Trữ hiện tại không có rời đi, hiển nhiên có chuyện quan trọng nói với Nhạc Trọng.
Lữ Trữ nhìn qua Nhạc Trọng Doanh Doanh cười nói:
- Tôi hy vọng dùng năm trăm cân vàng đổi năm ngàn tấn lương thực!
Nhạc Trọng nhìn Lữ Trữ lạnh lùng nói:
- Không có khả năng! Ba ngàn tấn lương thực là nhượng bộ lớn nhất của tôi, tôi không nhượng bộ lần thứ hai.
Lữ Trữ có chút tiếc nuối nói ra:
- Như vậy ngài nghĩ muốn cái gì. Tôi hy vọng có thể thành lập quan hệ
mậu dịch ổn định, sắt thép, dụng cụ cắt gọt, quần áo, giày da thương
phẩm các loại, chỉ cần ngài cần thì chúng tôi sẽ chở tới đây. Đương
nhiên ngài cần tiền trả vận chuyển bằng lương thực và dầu nhiên liệu.
Nhạc Trọng nhìn Lữ Trữ thản nhiên nói:
- Huấn luyện quân sự! Nếu các người phái người huấn luyện cách xử dụng
xe tăng, pháo thủ! Huấn luyện một doanh pháo binh tôi trả các người ba
ngàn tấn lương thực!
Nhạc Trọng sau khi có được vũ khí của một binh doanh cơ giới hóa, đạn
dược trang bị cũng không thiếu hụt. Vũ khí hạng nặng cũng không thiếu,
thiếu duy nhất là binh sĩ điều khiển chúng.
- Chuyện này là không thể nào! Xin ngài đổi điều kiện khác!
Lữ Trữ trực tiếp cự tuyệt. Các nàng không có khả năng chế tạo ra một địch nhân cường đại trong khu vực này đối lập với quân đội.
- Vậy thì tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ!
Nhạc Trọng đem Lữ Trữ vứt qua một bên, trực tiếp nhảy vào trong thi đàn, huy động ám ma đao không ngừng chém giết tang thi tiến hóa.
Năm ngày, Nhạc Trọng điều khiển bốn doanh của huyện Trữ Quang thay nhau
ra ngoài đường giao thông giữa huyện Trữ Quang cùng huyện Thanh Nguyên
liên tục tiêu diệt mười vạn tang thi.
Mà huyện Thanh Nguyên bên kia, Trì Dương cũng điều động ba doanh chủ lực ra ngoài đường giao thông săn giết tang thi. Rốt cục năm ngày sau cũng
tiêu diệt mười vạn tang thi.
Nhạc Trọng huấn luyện bốn doanh chiến sĩ huyện Trữ Quang đã thoát thai
hoán cốt một lần, toàn bộ đều biến thành người cường hóa cấp 10 trở lên, Trác Nhã Đồng, Đồng Hiểu Vân hai nữ đều là người tiến hóa, trang bị hệ
thống thần ma là tốt nhất. Một phen đại chiến Trác Nhã Đồng trở thành
người cường hóa cấp 24, Đồng Hiểu Vân cũng trở thành người cường hóa cấp 21. Người tiến hóa so với người cường hóa bình thường có tiềm lực mạnh
hơn nhiều, bởi vậy sức chiến đấu hơn xa người cường hóa khác, chỉ cần có tang thi cao cấp sung túc săn giết, bọn họ tấn cấp với tốc độ thật
nhanh.
Trên chiến trường còn sót lại mười vạn hài cốt tang thi cũng bị Nhạc
Trọng hạ lệnh vận chuyển tới lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh, ném dưới gốc
cây to lớn sinh trưởng xà đản quả. Trừ chuyện đó ra đại bộ phận hài cốt
được mang về huyện Thanh Nguyên dùng làm phân bón cho cỏ cứu mạng.
Trong binh doanh lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh được Nhạc Trọng phái người
chiếm lĩnh, đồng thời liệt kê vào cơ mật cao nhất, trừ Nhạc Trọng ra thì những người khác không được lệnh không thể vào. Vi phạm mệnh lệnh trực
tiếp sẽ bị thủ vệ bắn chết.
Đường đi huyện Thanh Nguyên cùng huyện Trữ Quang đã đả thông, Trì Dương
mang theo hai doanh chủ lực và cao tầng huyện Thanh Nguyên đi tới gặp
Nhạc Trọng bên này.
Nhạc Trọng rời khỏi huyện Thanh Nguyên thì quyền lợi hạch tâm đã mất
trong thời gian ngắn. Người lãnh đạo rời khỏi quyền lợi hạch tâm đã lâu, lực ảnh hưởng của hắn sẽ hạ thấp, nhâm tâm li tán. Trì Dương mang theo
những cao tầng tới đây là bày ra hắn không có dị tâm. Mặc dù Trì Dương
là bạn bè của Nhạc Trọng nhưng hắn vẫn chú ý chi tiết này.
Nhạc Trọng nhìn qua Trì Dương ở trước người, trong nội tâm ấm áp nói lời cảm tạ:
- Trì Dương, trong khoảng thời gian này vất vả cho anh rồi!
Tuy Trì Dương không bằng Nhạc Trọng có chiến công hiển hách, dốc sức
chiến đấu ở bốn phía, tìm kiếm hết cơ hội chiếm đoạt thế lực khác,
khuếch trương thế lực. Hắn lại thập phần trầm ổn, ổn định nhân tâm dao
động khi Nhạc Trọng đột nhiên rời đi, chỉ là điểm này cũng đã hết sức
lợi hại. Nếu không phải có Trì Dương tọa trấn, Nhạc Trọng mất tích thì
chỉ sợ rất nhiều bộ hạ ở huyện Thanh Nguyên đã phân liệt ra rồi.
Trì Dương gật gật đầu nói thẳng:
- Tôi về huyện Thanh Nguyên trước! Rời đi quá lâu tôi lo lắng sẽ xảy chuyện!
Trì Dương lúc này chạy tới huyện Thanh Nguyên gặp Nhạc Trọng một mặt là
tỏ trung tâm. Bày tỏ lòng trung thành, gần đây Trì Dương cũng rời đi mấy ngày cho nên phải quay về chủ trì sự vụ ở huyện Thanh Nguyên.
Nhạc Trọng đem một quả xà đản quả màu hồng giao cho Trì Dương:
- Cái này cho anh, sau khi ăn vào có lẽ anh sẽ phát sốt trong thời gian
một ngày. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, sau khi anh phát sốt xong sẽ trở thành người tiến hóa.
Trì Dương tiếp nhận xà đản quả màu hồng xong liền đa tạ, cũng không nói
nhiều thêm câu nào chỉ nhìn qua Nhạc Trọng gật gật đầu sau đó phong trần mệt mỏi rời khỏi huyện Trữ Quang, lên xe chạy về huyện Thanh Nguyên.
- Từ phó doanh trưởng, những vật này bọc thép là có thể sử dụng sao?
Nhạc Trọng dẫn mọi người tới kho súng ống đạn dược trong lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh, Từ Chính Cương chỉ vào súng ống đạn dược trong kho và lên
tiếng hỏi.
Ngô Quang nhìn thấy nhiều vũ khí hiện đại như vậy, con mắt tỏa sáng,
giống như sắc lang nhìn thấy mỹ nữ tuyệt thế liền chảy nước miếng vậy:
- Xe tăng! ! Xe tăng T69! Pháo tự hành 122 li! ! Hỏa tiễn chống tăng! !
Xe hỏa tiễn 122 mm! Nhạc đội, anh từ nơi nào tìm được đồ tốt vậy?
Những người còn lại nhìn thấy xe bọc thép kiểu mới, xe tăng, pháo tự
hành, xe phóng tên lửa đạn đạo thì hai mắt tỏa sáng. Nếu như có thể phát huy uy lực của chúng, thực lực thế lụywc Nhạc Trọng tăng lên không chỉ
gấp mười lần.
Khổng Thiên Dự, Lưu Diễm, Trần Thạch Đầu là đám cao tầng dùng ánh mắt
trông mong nhìn qua Ngô Quang, Từ Chính Cương là quân nhân chuyên
nghiệp. Bản thân bọn họ không thể sử dụng đám vũ khí hiện đại này được,
cũng chỉ có trông cậy vào Ngô Quang, Từ Chính Cương, Lang tử là những
quân nhân chuyên nghiệp.
- Chiến xa bộ binh có thể trực tiếp sử dụng. Pháo tự hành và xe bọc thép thì trong chúng ta có ba người học tập thao túng thế nào. Xe tăng T69
tôi đã lái thử hai lần, chỉ cần cho tôi thời gian ba tháng tôi có thể
đào tạo ra một chi đội ngũ lái xe tăng T69...
Từ Chính Cương nhìn qua vũ khí hiện đại trước mặt, trong mắt cũng hiện ra hào quang nóng rực nói ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT