Trong mắt Lệ Na hiện ra hào quang yêu dị, cắn môi dưới và ghen ghét nói:
- Nếu là thế thì thực lực của hắn có thể sánh ngang với thánh tử, thánh nữ cả rồi?
Kiều Địch cùng Lệ Na hai người ở trong đế quốc Tây Lỗ Tư là vương tử và công chúa cao cấp nhất, là thiên tài tu luyện tới lục giai. Thế nhưng mà trong thiên quốc thần thánh bọn họ chỉ là thành viên bình thường, là tiểu nhân vật. Vô số người có thực lực mạnh hơn bọn họ.
Năm đại thần điện, mỗi thánh tử, thánh nữ đều là cường giả bát giai, là thiên tài đẳng cấp yêu nghiệt, cho dù người yếu nhất cũng tôn quý hơn Kiều Địch, Lệ Na vô số lần, cao cao tại thượng, giống như hoàng đế quan sát bọn họ vậy.
Cho dù là hoàng đế của đế quốc Tây Lỗ Tư ở trong thiên quốc thần thánh bên cũng chỉ so được với một thánh tử, thánh nữ trong các thần điện. Bởi vì hoàng đế đế quốc Tây Lỗ Tư tư chất bình thường, đời này chỉ sợ dừng lại ở bát giai sơ cấp, vĩnh viễn không cách nào tiến vào cửu giai chi cảnh. Giá trị của hắn cũng không cao.
Trong mắt Kiều Địch hiện ra hào quang cơ trí.
- Có lẽ a. Lệ Na, thực lực Nhạc Trọng càng mạnh với chúng ta mà nói lại càng có lợi, chúng ta giao hảo với hắn hiện tại thì tương lai dẫn hắn vào trong phương bắc thần điện chính là công lớn. Hơn nữa nếu như hắn có thể trở thành thánh tử của thần điện thì chúng ta có vô số chỗ tốt.
Lệ Na nghe vậy yên lặng gật gật đầu, nàng cũng chỉ hơi ghen ghét mà thôi, nàng là một nữ nhân thông minh, rất nhanh đã điều chỉnh tâm tính nhìn qua Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng từ khi ra khỏi chiến hạm thì nhìn thấy vô số cự nhân đang lao thẳng qua bên này, thậm chí còn có hơn bốn mươi con cự nhân thất giai khống chế nguyên khí bay qua nơi đây.
Nhưng mà cự nhân cuối cùng chẳng phải là chủng tộc phi hành, những cự nhân thất giai khống chế nguyên khí phi hành có tốc độ cũng cũng không cao.
- Đều chết đi cho ta!
Nhạc Trọng nhìn qua vô số cự nhân bên dưới, hàn quang trong mắt hiện ra và vung tay lên, một đoàn huyết quang phóng lên trời, thẳng vào mây xanh, sau đó hóa thành một mây đen huyết sắc bao phủ tứ phương.
Huyết vũ khủng khiếp đi qua, ngàn vạn đầu cự nhân trong nháy mắt bị hút thành thây khô.
Kiều Địch nhìn thấy mấy vạn con cự nhân biến thành thây khô thì trong mắt đầy hoảng sợ, hít sâu một hơi nói ra:
- Thủ đoạn thật khủng khiếp, Nhạc Trọng này quá đáng sợ!
Lệ Na nhìn qua Nhạc Trọng với ánh mắt kinh hãi, dị quang lóe lên liên tục, nói:
- Thực lực của hắn đã có thể so sánh với thánh tử trong thiên quốc thần thánh rồi.
Trong Thiên Thần Đại Thế Giới này cường giả vi tôn, Nhạc Trọng bày ra thực lực càng mạnh sẽ càng được xem trọng, Lệ Na cũng là nữ nhân có dã tâm mười phần, nhìn thấy Nhạc Trọng một kích tiêu diệt mấy vạn con cự nhân, trong nội tâm nàng cũng rục rịch, sinh ra nội tâm khác thường.
Phải biết rằng trong thiên quốc thần thánh cao thủ nhiều như mây, cường giả như mưa, hội tụ người có thân phận tôn quý nhất giống như Lệ Na trong Thiên Thần Đại Thế Giới lại, nhưng mà với thân phận công chúa đế quốc Tây Lỗ Tư còn chưa đủ làm tiểu thiếp của thánh tử trong thần điện, nếu như có thể bám vào cường giả tiền đồ tuyệt thế như Nhạc Trọng thì tương lai của nàng sẽ bừng sáng.
Nhạc Trọng chỉ dùng mưa máu là có thể thôn phệ, diệt sát mấy vạn con cự nhân, nhưng mà cũng có vài chục con cự nhân thất giai dựa vào thân thể và thiên địa nguyên khí ngăn cản, ngăn cản mưa máu ăn mòn, điên cuồng lao thẳng qua Nhạc Trọng.
Nhìn thấy mấy chục con cự nhân thất giai lao qua thì hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, tiện tay điểm một cái và từng đạo thiên địa nguyên khí hình thành lưỡi dao sắc bén nện thẳng vào đám cự nhân thất giai kia.
Trong nháy mắt mấy chục đầu cự nhân thất giai cự lập tức bị nguyên khí nhận chém thành hai nửa, máu tươi văng khắp nơi, thi thể từ trên cao rơi thẳng xuống.
- Thật là lợi hại!
- Quá mạnh mẽ, người này thực quá mạnh mẽ!
- Quái vật, quả thực là quái vật!
"..."
Cơ hồ tất cả chiến sĩ nhìn qua Nhạc Trọng hời hợt diệt sát hơn mười vạn con cự nhân thì cả đám trợn mắt há hốc mồm, trong mắt tràn ngập sợ hãi cùng sùng bái
Tộc đàn cự nhân ăn thịt người đạt tới mười vạn, nếu như Lệ Na cùng Kiều Địch vận dụng toàn bộ lực lượng của chiến hạm, không tiếc bất cứ giá nào có lẽ sẽ phải trả giá lớn thắng thảm mới hoàn thành.
Nhưng mà tộc đàn cự nhân ăn thịt người cường đại như thế bị Nhạc Trọng hời hợt một kích diệt sát, cảnh này làm nội tâm của bọn họ sinh ra cảm giác sợ hãi.
Một kích diệt sát mười vạn cự nhân ăn thịt người, thân hình Nhạc Trọng lóe lên bay vào trong soái hạm.
Kiều Địch đi tới bên người Nhạc Trọng và cười nói:
- Nhạc Trọng, anh quá lợi hại, dùng thực lực của anh chắc chắn sẽ trở thành thánh tử của bắc thần điện, tới lúc đó còn phải nhờ anh chiếu cố nhiều.
Nhạc Trọng nhẹ nhàng cười nói:
- Được! Tộc đàn của cự nhân đã bị tiêu diệt, như vậy chúng ta bây giờ nên đi tới thiên quốc thần thánh đi.
- Tốt!
Kiều Địch mỉm cười gật đầu, hạ đạt ra lệnh:
- Đi thôi, mục tiêu thiên quốc thần thánh!
Kiều Địch ra lệnh thì từng chiến hạm to lớn quay đầu lại, bay thẳng về phương xa.
Trong đại thụ của rừng rậm có một con cự nhân toàn thân màu xanh lá giống như một gốc cây đại thụ nhìn qua chiến hạm trên bầu trời rời đi, trong mắt ẩn chứa thần sắc cừu hận:
- Nhân loại đáng chết, không ngờ dám săn giết tộc đàn cự nhân ăn thịt người chúng ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các ngươi!
Thiên Thần Đại Thế Giới cực kỳ rộng lớn, Kiều Địch ngồi trên chiến hạm cấp B phi hành với tốc độ gấp hai mươi lần vận tốc âm thanh phải hơn ba giờ mới tới nơi.
Nhạc Trọng quán sát chiến hạm cấp B này cả buổi, lúc này nó đang bay tới đế đô của đế quốc Tây Lỗ Tư!
Nhạc Trọng từ trong soái hạm nhìn qua đế đô đế quốc Tây Lỗ Tư, trong mắt hiện ra vẻ tán thưởng.
- Khá lắm, đây chính là đế đô đế quốc Tây Lỗ Tư sao? Quả nhiên không tệ!
Đế đô của đế quốc Tây Lỗ Tư hoàn toàn khác với trấn Ngả Đức Ni Á, đế đô đế quốc Tây Lỗ Tư có một trăm năm mươi sáu máy móc vệ tinh bao quanh, có được tám tòa thành thị máy móc trên không trung đang vờn quanh, ba chiến hạm không trung không ngừng tuần tra giám thị đế đô.
Trừ chuyện đó ra đế đô đế quốc Tây Lỗ Tư còn có một tường thành cao hai trăm mét, toàn thân trong suốt như ngọc thủ hộ, trên tường thành còn có vô số máy móc và pháo điện tử mạnh mẽ thủ hộ.
Lực phòng ngự của đế quốc Tây Lỗ Tư này còn sâm nghiêm và tiên tiến hơn Thiên Kinh trên địa cầu nhiều.
Sau lưng Nhạc Trọng có Ái Toa nhìn qua đế đô tràn ngập khí tức khoa học viễn tưởng kia, trong mắt chớp động hào quang không tưởng tượng nổi.
Trấn Ngả Đức Ni Á quá nhỏ, là một thành trấn trung cổ của Châu Âu mà thôi, mà đế đô đế quốc Tây Lỗ Tư này có khoa học kỹ thuật còn tiên tiến hơn địa cầu không biết bao nhiêu năm, loại chênh lệch cực lớn này làm cho Ái Toa như đám nhà quê ra tỉnh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT