Trong mắt của Ba Tắc Nhã có hào quang lưu chuyển, tươi cười tàn khốc, đưa ra mệnh lệnh đầy sát ý:
- Hổ Sinh, xé tên nhân loại kia ra.
- Vâng! Chủ nhân!
Một tên chiến sĩ ngũ giai cá mập hổ nghe được Ba Tắc Nhã ra lệnh thì trong mắt bắn ra thần sắc hung tàn, sau lưng có dòng nước xiết hiện ra, thân thể của nó tách nước biển ra, giống như hung thú xuất hiện trên đỉnh đầu của Nhạc Trọng, mang theo khí thế hung lệ không nói được, hung hăng một trảo chụp thẳng vào đầu của Nhạc Trọng.
- Muốn chết!
Nhạc Trọng nhìn qua cường giả cá mập hổ trước mặt, hàn quang trong mắt lóe lên rồi biến mất, tay phải bạo lên, tiện tay vỗ vào đầu lâu của cường giả cá mập hổ này, ầm, đầu lâu của tên cường giả cá mập hổ này bị đập bay, bỗng nhiên máu tươi nhuộm đỏ cả hải vực này/
- Chết!
- Tên đại tướng cá mập hổ đã chết rồi?
- Thật đáng sợ, tên nô lệ này quá mạnh mẽ!
"..."
Nhìn thấy Nhạc Trọng một tất đập chết cường giả của mình, trong mắt chiến sĩ hống chung quanh lập tức hiện ra thàn sắc sợ hãi và sùng bái, tên đại tướng cả cá mập hổ nhất tộc chính là cường giả ngũ giai, chiến lực ngập trời, cường giả mạnh như vậy bị nhạc Trọng tiện tay chụp chết, thực lực của Nhạc Trọng mạnh mẽ có thể nghĩ, cũng là cường giả vi tôn, thực lực của Nhạc Trọng cường hoành thì hắn đạt được tôn trọng của người khác.
Nhìn thấy bộ hạ của mình bị Nhạc Trọng một cái tát chụp chết, sắc mặt Ba Tắc Nhã lúc này vặn vẹo lại, cẩn thận đánh giá Nhạc Trọng và lâm vào suy tư.
Hải Mị cũng không để ý đến Ba Tắc Nhã, nàng nhìn qua Nhạc Trọng và trực tiếp ra lệnh.
- Đi!
Sau khi tiến vào trong thành thì Hải Mị mới thông qua máy truyền tin nhỏ giọng báo cáo với Nhạc Trọng:
- Chủ nhân, Ba Tắc Nhã chính là công chúa thứ 107, tuy vũ lực của nàng không được, thế nhưng mà trí tuệ của nàng được công nhận là top 10 đấy, chúng ta lưu lại quá nhiều sơ hở, chỉ sợ không dấu diếm nàng ta được bao lâu.
Tuy ỷ vào thân phận Hải Mị là hoàng nữ, Nhạc Trọng lúc này dễ dàng lẩn vào trong thành, có thể là do chuyện này làm vội vàng nên bọn họ cũng lưu không ít sơ hở, chỉ cần Ba Tắc Nhã hơi điều tra sẽ bại lộ.
Nhạc Trọng nhìn qua bản đồ cổ màu đen lơ lửng trên hư không, thản nhiên nói:
- Không có việc gì, động tác của chúng ta nhanh hơn là được rồi1
Nói xong một đoàn người nhanh chón đuổi theo tấm bản đồ màu đen kia.
Trong cửa ra vào của thành thị, Ba Tắc Nhã nhíu mày, nhìn qua cường giả Kiếm Ngư ngũ giai và nói:
- Uy Thịnh, ngươi lập tức dẫn người đi Hải Hoàng thành điều tra hành tung và tình hình chiến đấu của Tây Lai Mạc Á đi, nếu có dị thường thì phải mời Hải Hoàng bệ hạ triệu tập cường giả tinh nhuệ của Hải Hoàng thành lại.
- Vâng!
Tên cường giả Kiếm Ngư ngũ giai đáp lời, sau đó như sao băng xé rách nước biển lao thẳng về phương xa.
Ba Tắc Nhã nhanh chóng nói:
- Kình Khôi, ngươi mau đi thông báo cho hậu điện, nói là Tây Lai Mạc Á đi theo địch, mang theo nhân loại tiến vào trong thành, thỉnh điện hạ ra tay trấn áp Tây Lai Mạc Á.
Tên cường giả lục giai thân cao tám mét, thân kình như kiếm bên cạnh Ba Tắc Nhã nói ra:
- Điện hạ, Tây Lai Mạc Á đi theo địch sao?
Ba Tắc Nhã nhẹ nhàng gật đầu, không mang theo khói lửa nói:
- Mười phần chắc chín!
Kình Khôi do dự một chút và nói:
- Điện hạ, trong tay của chúng ta không có chứng cớ, nếu như Tây Lai Mạc Á không đi theo dịch, chỉ sợ chúng tôi sẽ bị giáng chức làm đầy tớ, đánh vào tử tù đấy, hơn nữa trong tay chúng ta không có chứng cứ, hậu điện chưa chắc hành động.
Ba Tắc Nhã nhẹ nhàng cười cười, giọng nói lạnh như băng:
- Chứng cớ sẽ có người đưa tới hậu điện, Tây Lai Mạc Á mang theo nhân loại ý đồ bất lợi cho bệ hạ, cho dù hậu điện bảo thủ vẫn sẽ phái cường giả ra trấn áp bọn chúng, Kình Khôi, đây là mệnh lệnh, ngươi muốn kháng mệnh?
Trong lòng Kình Khôi cả kinh, nhìn qua Ba Tắc Nhã thi lễ sau đó nhanh chóng rời khỏi bắc môn:
- Thuộc hạ không dám, thuộc hạ sẽ hiệu lực cho điện hạ!
Theo thời gian không ngừng qua đi, số lượng hải tộc không ngừng ra đời, cường giả lục giai cũng không có quá nhiều, nhưng mà cũng không tính là quá ít, Kình Khôi là cường giủa lục giai, nếu như trái lệnh của hoàng tộc thì phải chết không thể nghi ngờ.
Đối với nhân ngư hoàng tộc có thể thao túng biến dị thú, mỗi một con biến dị thú ngũ giai có sức chiến đấu ngang với cường giả lục giai.
Được sự chỉ dẫn của bản đồ cổ màu đen, người bình thường căn bản không nhìn thấy, chỉ có Nhạc Trọng Lai Vi mới có thể thấy nó không nừng bay lượn trên không tòa thành.
Khi bản đồ cổ không ngừng di động, Nhạc Trọng nhìn qua phương hướng bản đồ cổ không ngừng di động, chính là một tòa kim tháp màu vàng kim do hoàng kim chế tạo mà thành, một đạo khí tức huyền ảo không ngừng quấn quanh bên thân của nói.
Chung quanh tòa tháp này năm bước một cương vị, mười bước một trạm gác, nhiều chiến sĩ tỏa ra khí tức cường hoành đi tuần tra chung quanh.
Những chiến sĩ đi tuần quanh tòa tháp hoàng kim này đều có thực lực tứ giai, thậm chí không thiếu cường giả ngũ giai lụcgiai, có thể gọi nó là cao thủ nhiều như mây.
Những cường giả tuần tra quanh tòa tháp hoàng kim có chiến lực kinh người, Nhạc Trọng biết rõ gần tòa tháp hoàng kim này không có gì, thứ kinh khủng nhất nắm ở dưới tháp, cho dù vẫn còn cách nhau mười cây số, không biết là tồn tịa biến dị thú gì tỏa ra khí tức bát giai đỉnh phong.
Người bình thường sẽ không nhìn thấy sự đáng sợ của biến dị thú bát giai, chỉ có cường giả cảm giác nhạy cảm như Nhạc Trọng mới có thể biết rõ bên canh tháp chính là biến dị thú bát giai cường đại mạnh mẽ.
Đây là biến dị thú bát giai đỉnh phong, nửa bước cửu giai, Giao Ngạc Vương là biến dị thú lưỡng cư nhưng chống lại nó tuyệt đối sẽ không qua mười hô hấp đã bị xé thành phấn vụn./
Cho dù là cường giả bát giai vẫn có khác biệt với nhau, ở gần tòa tháp này có biến dị thú bát giai đỉnh phong, về phần biến dị thú cửu giai còn kém không gian chấn động mãnh liệt, một khi con biến dị thú này lĩnh ngộ pháp tắc không gian, nó là có thể một lần đột phá trở thành tồn tại vô địch, xé rách không gian, vượt qua một thế giới tiến hành công kích địch nhân.
Bản đồ cổ kia lập tức bay ra ngoài, thoáng cái chui vào trong tòa tháp hoàng kim này như không có gì.
Lúc này Hải Mị nhanh chóng nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:"
- Chủ nhân, đây chính là hậu điện, nơi thánh hoàng tu luyện và ở lại!
Nhạc Trọng nhìn qua tòa tháp màu vàng, trong ánh mắt âm tình bất định:
- Đây chính là hậu điện sao?
Tòa hậu điện này tráng lệ phong phú, tràn ngập cảm giác thần bí vô tận, Nhạc Trọng chỉ nhìn vào hậu điện thì cảm thấy có một đạo lực lượng khủng bố bao phủ.
Nhạc Trọng bằng vào cảm giác mơ hồ nếu tùy tiện tiến vào trong chắc chắn sẽ bị trấn áp.
Đại điện này không giống Cơ giới đế quốc Cơ Giới hoàng thành, tuy nó cũng nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, cường giả như mây, cao thủ như mưa nhưng nếu không cẩn thận sẽ bị trấn giết trong đó, Nhạc Trọng còn có vương bài bạch y, đồng thời gặp phải cường giả cửu giai công thành mới có thể may mắn lấy được bảo vật của Cơ Giới hoàng thành.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT