Tuy chiến hạm Thủ Hộ Giả này do bạch y thao túng, nếu như áo trắng đã bị quấy nhiễu thì chiếm hạm Thủ Hộ Giả sẽ mất đi thao túng. Bởi vậy trong chiến hạm có hình thức điều khiển tự động và điều khiển bằng tay.

Nhạc Trọng ra lệnh:

- Mở cửa khoang cho chúng tôi ra ngoài, ngươi lập tức khống chế chiếm hạm về nước!

- Rõ!

Bạch ý nói xong và từng đạo hào quang từ trong chiến hạm Thủ Hộ Giả bắn lên người của Nhạc Trọng và bọn người Lai Vi.

Dưới hào quang truyền tống, mọi người trực tiếp biến mất không thấy gì nữa. Tiếp theo bị chuyển ra ngoài chiến hạm.

Chiến hạm Thủ Hộ Giả quay người bay đi, bay ra phương xa.

- Ah! ! Cứu mạng! !

- Không muốn. Cứu chúng tôi!

Đột nhiên bị truyền tống ra ngoài chiến hạm, năm người Lai Vi lập tức rơi xuống đất, Y Lỵ Toa, Y Lôi Toa hai nữ thì thét lên, sắc mặt của các nàng tái nhợt.

Chiến hạm Thủ Hộ Giả đang ở cách không trung sáu ngàn mét, từ độ cao này bay xuống biển thì thì trọng lực cũng biến các nàng thành thịt vụn.

Trừ Y Lỵ Toa hai tỷ muội ra thì ba người còn lại gặp biến cố này cũng không có quá nhiều bối rối, chỉ có biến sắc, cũng không có sử dụng bất cứ năng lực gì.

- Che dấu đủ sâu.

Nhạc Trọng chân đạp hư không, dùng khóa nguyên khí bao lấy ba nữ Phỉ Hi Ni Á , lại quan sát bọn người Lai Vi, chỉ thấy bọn họ không có bất cứ hành động gì, giống như buông tha vậy.

Trừ cường giả thất giai có thể thao túng thiên địa nguyên khí tự do bay lượn trên bầu trời ra, cường giả dưới thất giai có được bảo vật hoặc là kỹ năng phi hành vẫn có thể bay lượn tự do trên trời. Nhạc Trọng vẫn hoài nghi A Gia Địch có khả năng tiến giai thành thần chiến sĩ thất giai, không qua đối phương tỉnh táo bất động thì biểu hiện vẫn là cường giả tứ giai bình thường, loại năng lực ngụy trang này khiến Nhạc Trọng vô cùng bội phục.

Thời điểm năm người Lai Vi còn cách mặt biển một trăm mét, Nhạc Trọng vung tay lên và một đạo nguyên khí cuốn tới, lập tức bao phủ Lai Vi năm người vào trong.

Tại này thiên địa nguyên khí bao phủ phía dưới, Lai Vi năm người trụy lạc độ không ngừng giảm xuống, cuối cùng nhất bình tĩnh đáp xuống đến mặt đất.

Lai Vi vẫn nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, thấy bổn sự thao túng nguyên khí của hắn thì rùng mình:

- Thật mạnh!

Trong mắt A Gia Địch ẩn ẩn hiện ra thần sắc ghen ghét và khôi phục lại.

Nhạc Trọng mang theo Phỉ Hi Ni Á ba nữ đạp không đứng trên mặt biển, nói thẳng:

- Lai Vi, tôi trước kia đã có ước định với tổng thống Tháp Phu là mang năm người tới đây thôi. Hành trình kế tiếp sẽ do các người tự quyết định.

Nói xong Nhạc Trọng trực tiếp bỏ Lai Vi năm người lại và chui thẳng vào trong biển cả, trong nháy mắt mặt biển giống như bị lưỡi đao sắc bén chém vỡ ra một cái động lớn, đồng thời một đạo thiên địa nguyên khí bao bọc bọn người Nhạc Trọng vào bên trong, tiến vào trong biển rộng.

Lôi Mạn khẽ chau mày, nhìn qua Lai Vi hỏi:

- Làm sao bây giờ?

- Dựa theo kế hoạchđi theo họ xuống dưới!

Lai Vi lấy một cái hộp có khắc phù văn màu xanh ra ngoài, bỗng nhiên cái hộp này tỏa ra hào quang chói mắt bao phủ bọn họ vào trong, ngưng tụ thành vầng sáng màu xanh da trời, những hào quang màu xanh da trời này bao phủ Lai Vi năm người vào trong.

Sau khi được áo giáp màu xanh da trời bao phủ, Lai Vi giống như con cá bơi trong nước, nhanh chóng bơi vào sâu trong đáy biển.

- Chiến giáp thủy hệ sao? Xem ra bọn họ có chuẩn bị chu đáo.

Nhạc Trọng nhìn thấy bọn người Lai Vi được áo giáp màu xanh da trời bao phủ, trong nội tâm hơi động một chút, nhìn qua Phỉ Hi Ni Á cùng với Cao Hà hai nữ và điểm một ngón tay, một đạo hắc quang bắn ra rơi vào trong người Phỉ Hi Ni Á cùng với Cao Hà, hình thành hai bộ thủy chiến giáp màu đen.

Nhạc Trọng từ trong bảo khố Cơ Giới hoàng thành lấy được vô số thứ tốt, chiến giáp này chính là một trong số đó.

Trong biển cả hiện tại đã biến thành thiên đường của biến dị thú, khắp nơi đều gặp được biến dị thú hung tàn. Đặc biệt là trong khu vực tam giác Bermuda, nơi đây tập trung rất nhiều biến dị thú hung ác.

Nhạc Trọng lúc này rơi vào trong biển thì một đám cá biến dị hơn vạn con xông tới, chúng nhỏ như lòng bàn tay, răng nhọn của chúng có thể xé rách da của biến dị thú tam giai, thân thể mảnh như chiếc lá bơi thẳng tới chỗ của bọn họ.

Những cá biến dị này cực kỳ hung tàn, cho dù biến dị thú ngũ giia gặp phải chúng cũng phải đi đường vòng, nếu bị chúng vây quanh thì chắc chắn sẽ bị thôn phệ không còn cái gì cả.

Cho dù chiến sĩ ngũ giai, lục giai rơi xuống biển gặp được đám cá biến dị này cũng sẽ bị thôn phệ sạch sẽ. Trên biển khác với lục địa, rất nhiều cường giả vào trong biển một thân bổn sự mười không được một, tự nhiên không thể ngăn cản đám cá này thôn phệ.

- Diệt!

Nhạc Trọng nhìn qua đám cá biến dị hung hãn lao tới thì khẽ chau mày, trực tiếp điểm một ngón tay, thiên địa nguyên khí điên cuồng khởi động, hóa thành lưỡi đao vô tận nện thẳng vào trong đám cá này. Trong một chớp mắt bầy cá biến dị này bị cắt thành vô số mảnh, máu tươi văng khắp nơi, nội tạng vung vãi.

Nếu như Nhạc Trọng còn là lục giai chi cảnh, đối phó những con có biến dị này quá phiền phức, nhưng sau khi tiến giai lên bát giai, nhất cử nhất động tiến hành đông kích đều có thể điều động thiên địa nguyên khí tiến hành tấn công đại quy mô, những cá biến dị yếu ớt này hắn dễ dàng diệt sạch.

Một đám kiếm ngư thân dài mười mét kết thành đại quân tiến thẳng tới đây, vô số Giao Long dài hơn mười mét, hải xà biến dị dài hơn trăm mét bơi qua trước mặt Nhạc Trọng, có những biến dị thú hình thể đặc biệt khổng lồ bỗng nhiên từ trong đáy biển bơi ra ngoài.

Trong tam giác Bermuda này có biến dị thú nhiều vô tận, ngửi được mùi máu tươi thì rất nhiều biến dị thú trong biển rục rịch, điên cuồng lao qua hướng này.

Nhạc Trọng nhìn qua biến dị thú trong biển sâu bơi tới thì da đầu run lên.

Một đám biến dị thú hắn có thể tiêu diệt nhẹ nhàng, ngàn vạn biến dị thì hắn không sợ. Nhưng nếu như cuồn cuộn không dứt, dùng hàng tỷ biến dị thú mà tính toán thì hắn không dám ngăn cản.s

Biến dị thú trong biển dùng hàng tỷ mà tính toán, cho dù Nhạc Trọng đã tiến giai thành cường giả bát giai, nếu muốn giết sạch biến dị thú trong biển là chuyện đầm rồng hang hổ, không cách nào thực hiện. Nếu như hắn không ngừng chém giết biến dị thú, như vậy hắn có khả năng vẫn lạc như thường.

Nhìn thấy biến dị thú trong biển không ngừng bơi qua như ong vò vẽ, bọn người Lai Vi da đầu run lến, trong lòng hiện ra nét sợ hãi.

Đúng lúc này Hải Mị đột nhiên nói với Nhạc Trọng:

- Chủ nhân, ngài không cần lo lắng, tôi có thể làm cho đám biến dị thú này không công kích chúng ta.

Nhạc Trọng đại hỉ ra lệnh:

- Tốt! Nhanh dùng năng lực của cô đi!

- Vâng!

Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì Hải Mị cũng không do dự, lập tức hé đôi môi anh đào bắt đầu hát khúc ca mỹ diệu thâm ảo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play