- Tinh Băng Vân. Cô dẫn người đi mau, tôi sẽ chặn ở đây.

Nương theo tiếng thét to Nhạc Trọng bước tới trước và chân đạp hư không, hắn đang ngăn cản uy áp khủng bố từ trên cao truyền xuống.

- Người này vẫn còn chút khí khái đảm đương của nam nhân!

Tinh Băng Vân nhìn qua nam nhân như cây trụ chống trời đứng ở trước mặt của nàng, nhìn thân ảnh Nhạc Trọng ngăn cản một trảo của cường giả cửu giai. Trong mắt của nàng hiện ra thần thái thưởng thức, lập tức quay đầu, mang theo một đạo hàn quang sáng ngời lao thẳng phương xa.

Nhạc Trọng đạp không đứng ngăn cản một trảo này. Hắn có thể cảm giác được lực lượng và năng lượng khủng bố ẩn chứa trong một trảo này.

- Quỳ xuống! Quỳ xuống! Quỳ xuống! ! Thần phục ta! ! Thần phục ta!

Trong long trảo này ẩn chứa khí kình và uy nghiêm của cường giả cửu giai, nó còn mang theo ý chí uy chấn tứ phương. Dưới đạo ý chí khủng bố này đã làm cho tinh thần Nhạc Trọng hoảng sợ, muốn quỳ xuống tỏ vẻ thần phục, đang chờ đợi thẩm lý và phán xét.

- Cút ngay!

Trong một sát na đó Nhạc Trọng tỉnh táo lại, một cảm giác khuất nhục hiện ra trong lòng của hắn, hắn ngửa mặt lên trời hét to một tiếng vang vọng thiên địa, thoáng cái hắn đã đánh vỡ gông xiêng trên người và phóng lên trời. Tay trái âm tay phải dương, hắn thi triển Âm Dương Đại Thủ Ấn, phóng lên trời đánh vào hư ảnh long trảo kia.

Hư ảnh long trảo cực lớn và Âm Dương Đại Thủ Ấn của Nhạc Trọng cùng giao kích với nhau, một đạo năng lượng chấn động khổng lồ tỏa ra bốn phương tám hướng.

Nhạc Trọng đánh ra năm đạo Âm Dương Đại Thủ Ấn không gì sánh kịp vẫn bị hư ảnh long trảo đánh tan, nhưng mà bị nhiều Âm Dương Đại Thủ Ấn oanh kích như vậy vẫn làm cho long trảo ảm đạm đi nhiều.

Xé rách Âm Dương Đại Thủ Ấn của Nhạc Trọng thì hư ảnh long trảo kia xé rách không gian nện thẳng lên người của Nhạc Trọng.

Trong một chớp mắt Nhạc Trọng giống như con sâu cái kiến bị đánh bay ra xa một trăm dặm, xương cốt vỡ vụn, nội tạng nổ tung, cơ bắp nát bấy, hắn như một bãi huyết nhục bùn nhùn nằm trên mặt đát, hoàn toàn không có khí tức.

Trên bầu trời truyền ra âm thanh khinh miệt của cửu giai Long Ưng:

- Thực lực nhân loại như ngươi đúng là không tệ, có thể xưng hùng trong thất giai đấy. Đáng tiếc vọng đọng khiêu chiến uy nghiêm của ta, cho nên ngươi chỉ có con đường chết mà thôi.

Nhạc Trọng đánh ra năm đạo Âm Dương Đại Thủ Ấn uy lực tuyệt luân, có thể địch nổi cường giả bát giai nhưng mà trước mặt cửu giai Cửu Đầu Long Ưng thì nó vẫn không chịu nổi một kích. Đối phương tùy tiện công kích ở cách ba ngàn dặm, nếu như ở gần thì Cửu Đầu Long Ưng tiện tay vỗ một cái hắn đã bị đánh thành thịt vụn rồi.

Cửu giai Cửu Đầu Long Ưng tiện tay chụp chết Nhạc Trọng thì không quan tâm tới bên này nữa. Lực lượng trọng yếu nhất của nó là tập trung đánh nát Cơ Giới hoàng thành, hủy diệt Cơ Giới hoàng thành, đây là hoàng thành mà Cơ Giới hoàng đế Tổ Uyên Đình bỏ ra không biết bao nhiêu tâm huyết và thiên tài địa bảo kiến tạo nên. Cường giả thất giai trong mắt nó chỉ là con sâu cái kiến, tiện tay chụp chết là được. Thời điểm nhân tộc làm đại sự cũng không bao giờ quan tâm tinh lực đặt lên con ruồi làm cái gì.

Trong đóng huyết nhục mơ hồ kia bỗng nhiên có một nhân dạng đang nhúc nhích một chút, một ngón tay đột nhiên hơi động và ý chí yếu ớt truyền ra ngoài:

- Bạch y, mang theo tôi thoát ra khỏi nơi đây.

- Vâng, chủ nhân.

Từ trong đống huyết nhục mơ hồ nhanh chóng xuất hiện tế bào máy móc, ngưng tụ thành một con thằn lằn lớn. Con thằn lằn lớn này nuốt đoàn huyết nhục này vào trong miệng, sau đó nhanh chóng bò ra phương xa.

Con thằn lằn màu trắng này do máy móc trí tuệ nhân tạo hình thành, không có khí tức vật chất, lại cách cửu giai Cửu Đầu Long Ưng quá xa cho nên nó không có quan tâm tới làm cái gì.

Đoàn huyết nhục mơ hồ này chính là bản thân Nhạc Trọng, lúc trước hắn ngăn cản một kích của cửu giai Cửu Đầu Long Ưng thì thân thể đã hoàn toàn bị sụp đổ, chỉ có đầu là không có bị đánh nát. Hắn từ trước tới giờ chưa từng bị thương thế nặng nề như vậy, đang ở trong trạng thái bị giày vò, cũng không cần quan tâm tới cái gì bất khuất và uy nghiêm bản thân.

- Đau quá! Đau quá! Đau muốn chết đi được! Thân thể của mình đau quá! ! Đau chết ta rồi! ! Nhưng mà mình tuyệt đối không thể chết được! Tuyệt đối không thể hôn mê!

Nhạc Trọng lúc này bị đau đớn giày vò vô tận, cơ hồ đã sắp bất tỉnh, nhưng mà hắn cắn chặt hàm răng thống khố chịu đựng giày vò như bị lăng trì này, cắn nát bờ môi chèo chống không cho bản thân hôn me edid..

Thần ma thể nhị giai của Nhạc Trọng lúc này bắt đầu thể hiện sự thần kỳ của nó, những khí quan bị nghiền nát và xương cốt nát bấy, mạch máu đứt gãy và kinh mạch từ từ khép lại.

Thương thế của Nhạc Trọng nặng tới mức đáng sợ, nếu như đổi lại là người bình thường thì sớm chết cả trăm lần rồi. Hắn còn sống tới bây giờ là do thân thể thần ma nhị giai ảo diệu và thần kỳ, hơn nữa ý chí cầu sinh của hắn kinh người. Hắn có thể mơ hồ cảm giác được một khi mình hôn mê chính là thời điểm mình tử vong.

- Chết! Chết! Chết! Chết! Đi chết đi! Tử vong thì ngươi sẽ nhận được an bình vĩnh viễn, sẽ không bị tra tấn thống khổ cái gì. Chết! Chết! Chết! Chết! Chết!

Một đạo ý chí vô cùng cường đại lưu chuyển trong thân thể Nhạc Trọng, Nhạc Trọng vừa mới khôi phục thân thể và thỉnh thoảng trực tiếp nổ tung.

Cường giả cửu giai công kích ẩn chứa pháp tắc, ý chí kinh thiên động địa, uy năng ngập trời. Thần ma thể tuy rằng vô cùng thần diệu, thế nhưng mà song phương cách biệt thực lực quá lớn, trong công kích của Cửu Đầu Long Ưng ẩn chứa lực ý chí không ngừng phá hư thân thể của hắn, làm cho hắn không cách nào khôi phục lại.

Ý chí của Nhạc Trọng kiên định, hắn giống như một viên kim cương vô cùng cứng rắn, trong thức hải của hắn gầm thét:

- Mình tuyệt đối không chết, tương lai mình nhất định sẽ giết nó, rút gân, lột da, lấy tinh hạch của nó.

Hắn bị tra tấn bởi đau đớn gần như điên cuồng, thần ma thể nhị giai của Nhạc Trọng không ngừng khép miệng vết thương và khôi phục lại, cuối cùng miễn cưỡng ngưng tụ ra thân hình.

Trong sa mạc mênh mông, một thằn lằn người máy trí tuệ nhân tạo đang bò trong sa mạc này.

Ngụy trang thành người máy trí tuệ nhân tạo chính là bản thân Nhạc Trọng, mà thằn lằn đang chỡ hắn chính là do bạch y thao túng.

Trên đường hành tẩu thì bạch y hỏi Nhạc Trọng một câu:

- Chủ nhân, hiện tại đi tụ hợp với Tinh Băng Vân tiểu thư sao?

Nhạc Trọng giao Nguyệt Ảnh ba nữ cho Tinh Băng Vân, dựa theo thiết bị định vị thì hắn biết rõ vị trí của bọn người Tinh Băng Vân.

Nhạc Trọng trầm tư một hồi, lắc đầu:

- Không được, hiện tại tụ hợp với nàng ta quá nguy hiểm.

Nhạc Trọng có được ấn ký hệ thống thần ma, đối với cường giả biết rõ uy lực của ấn ký hệ thống thần ma thì hắn chính là thuốc bổ tiến hóa. Tuy Tinh Băng Vân nhìn qua làm người chính phái, phiêu dật như tiên, nhưng mà Nhạc Trọng không bao giờ lấy mạng của mình ra đặt cược với kẻ không rõ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play