Đã không có cao thủ ngũ giai làm cột trụ chống cự, những võ giả còn lại chỉ có thể bị tàn sát, chỉ lệ thuộc về thời gian sớm muộn mà thôi.

Dù là người có ý chí kiên nghị như Bì Chí Văn cũng hiện vẻ tuyệt vọng:

- Xong rồi, chẳng lẽ hôm nay mình phải chết ở chỗ này sao?

Trong đám người, Kim Tuyên Nhi mặc trang giáp tứ giai vết thương chồng chất, trong mắt đã hiện lên vẻ tiếc hận:

- Đáng tiếc, mình giết còn chưa đủ mười con dị hình…

Kim Tuyên Nhi mặc vào trang giáp tứ giai, chiến lực lên tới ngũ giai sơ cấp, tuy không phải đối thủ của dị hình ngũ giai nhưng vẫn áp chế được dị hình tứ giai.

Chính nhờ nàng giết chết vài con dị hình tứ giai mà đội ngũ chạy nạn chưa tới mức hỏng mất, nhưng đây cũng đã là cực hạn.

Nhưng khi nghĩ tới mình hẳn phải chết, một nỗi sợ hãi bao phủ thân thể nàng, làm nàng run rẩy lên. Vô luận nàng là thiên tài bao nhiêu, cũng chỉ là một thiếu nữ, sẽ sợ hãi tử vong.

Một khi Bạch Hà Liên tử vong, đội ngũ nhân loại chỉ còn một kết cục – chết!

Đánh trọng thương Bạch Hà Liên, con dị hình nhiều móng vuốt liền xuất hiện trước người nàng, một trảo chộp thẳng lên đầu nàng, dị hình vốn không có tâm tư thương hương tiếc ngọc.

- Mình sẽ chết sao?

Bạch Hà Liên ngã trên mặt đất, nhìn bộ dạng hung tàn dữ tợn của con dị hình, trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.

Bỗng nhiên một đạo quang thúc cực lớn từ trên trời giáng xuống oanh thẳng lên thân thể con dị hình ngũ giai kia, lập tức làm nó bốc thành không khí, đồng thời bắn thủng mặt đất thành hố sâu thật lớn.

Chứng kiến chùm quang thúc kia, mọi người sửng sốt ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Chỉ thấy trên bầu trời lơ lửng mười hai chiến hạm khổng lồ, tràn ngập uy nghiêm, giống như tòa giá của thần linh ngạo nghễ.

Năm đạo quang thúc lại giáng xuống oanh thẳng lên thân thể năm con dị hình còn lại, năm con dị hình lập tức bị một kích miểu sát, không còn chút xương tàn.

- Được cứu trợ!

- Thật tốt quá! Rốt cục được cứu trợ!

- Ha ha! Thật tốt quá, ta sống sót!

- …

Nhìn mười hai chiến hạm khổng lồ trên bầu trời, mấy trăm võ giả bên dưới phát ra tiếng hoan hô mừng rỡ.

Bì Chí Văn ngẩng đầu nhìn lên chiến hạm, tâm niệm xoay chuyển thật nhanh:

- Chủ nhân của những chiến hạm này là ai? Vì sao lại ra tay cứu chúng ta? Chẳng lẽ là đại nhân vật Thánh Địa?

Trong ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, cửa khoang thuyền mở ra, Nhạc Trọng đạp không đi xuống giống như thần linh, đi tới trước người Kim Tuyên Nhi.

Nhạc Trọng nhìn lướt qua Kim Tuyên Nhi, thản nhiên nói:

- Kim Tuyên Nhi, theo ta quay về địa cầu đi!

Kim Tuyên Nhi nhìn Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện vẻ vui mừng, mỉm cười đáp:

- Dạ!

Hàn Anh Nhi từ trong đám người lao ra quỳ gối trước mặt Nhạc Trọng cuống quýt dập đầu:

- Nhạc Trọng đại nhân, xin ngài giúp đỡ cứu sư phụ của tôi!

Nhóm nữ võ giả xinh đẹp của Thanh Phong võ quan đều quỳ xuống đất cầu xin Nhạc Trọng:

- Xin ngài cứu sư phó của chúng tôi đi, van ngài!

Trong Ô La tinh, quan hệ giữa thầy trò cực kỳ chặt chẽ, tương tự như quan hệ giữa cha mẹ cùng đứa con. Mặc dù tính tình Bạch Hà Liên có chút cũ kỹ cổ hủ, nhưng nàng đối xử với đồ đệ thật sự là rất tốt.

- Được rồi, ta sẽ cứu nàng một lần!

Nhạc Trọng lướt mắt nhìn qua Bạch Hà Liên, chỉ tới trước, một bình nhỏ chợt hiện ra, từ trong bình bắn ra một chất lỏng màu đỏ rơi trên vết thương của Bạch Hà Liên.

Chất lỏng màu đỏ vừa rơi xuống vết thương của Bạch Hà Liên, miệng vết thương lập tức ngừng chảy máu, đồng thời tế bào da thịt mấp máy, sinh trưởng, ổn định thương thế của nàng đồng thời giúp thương thế của nàng dần dần phát triển tốt hơn.

Nhạc Trọng nhìn lướt qua Bạch Hà Liên nói:

- Tốt lắm, nàng hẳn là không chết được!

- Đa tạ Nhạc Trọng đại nhân!

Nhóm nữ võ giả mừng rỡ cảm ơn Nhạc Trọng sau đó liền vây quanh người Bạch Hà Liên.

Bì Chí Văn cùng mấy trăm võ giả nhân loại đứng gần bên ánh mắt phức tạp đi tới bên người Nhạc Trọng.

Bì Chí Văn trực tiếp xoay người hướng Nhạc Trọng giải thích:

- Nhạc Trọng, chúng tôi sai lầm rồi. Chúng tôi không nên tư tâm quá nặng, cự tuyệt lời mời của ngài. Xin ngài đại nhân đại lượng, giúp chúng tôi một lần đi. Hiện tại Nam Nguyên thành đã bị dị hình đại quân công hãm, nhân loại bên trong đang rơi vào thời điểm sinh tử tồn vong, xin ngài giúp cư dân Nam Nguyên thành. Chúng tôi nguyện ý gia nhập dưới trướng của ngài, trở thành con dân của ngài!

- Van cầu ngài cứu chúng tôi đi!

- Van ngài cứu cư dân Nam Nguyên thành đi…

- Chỉ cần ngài đi cứu cư dân Nam Nguyên thành, mạng của Lưu Võ này là của ngài…

- …

Nhóm võ giả sau lưng Bì Chí Văn vẻ mặt buồn bã cầu xin nói. Thật nhiều võ giả thậm chí quỳ dưới đất hướng Nhạc Trọng cuống quýt dập đầu, hơn nữa còn bật cả máu.

Dị hình công kích Nam Nguyên thành sau khi bị nhóm người Nhạc Trọng đánh lui trước đó, vẫn còn thật nhiều ấu tử dị hình trốn trong đường cống ngầm thành thị, đồng thời trong nhân loại Nam Nguyên thành cũng có không ít người bị ấu tử dị hình ký sinh.

Không lâu trước đó dị hình ấu tử ký sinh trong cơ thể nhân loại đã trưởng thành, liền phát động tiến công nhân tộc trong thành.

Một trong ba đại cường giả ngũ giai của Nam Nguyên thành là Bành Lượng bị một con dị hình ngũ giai đánh lén, lập tức bị miểu sát.

Bì Chí Văn cùng Bạch Hà Liên nhìn thấy tình thế không ổn mang theo cao thủ dưới trướng vừa đánh vừa lui, sau đó miễn cưỡng trốn khỏi thành phố đã giống như quỷ vực.

Dù là như thế hơn ngàn võ giả trốn khỏi Nam Nguyên thành cũng chỉ còn lại vài trăm người, nhưng họ chỉ đánh chết được tám con dị hình tứ giai.

Hơn ngàn võ giả đối phó hai mươi con dị hình ngược lại cơ hồ bị đối phương giết sạch, sức chiến đấu của dị hình khủng bố thế nào liền biết được.

Đương nhiên cũng có quan hệ thật lớn tới việc những võ giả nhân loại không có được trang bị đối phó dị hình cường đại. Lực phòng ngự giáp xác của chúng vô cùng kinh người, một quyền của cao thủ tứ giai đánh lên người chúng cơ hồ không có bao nhiêu hiệu quả, không thể phá vỡ càng không cần nói tới đánh chết đối phương.

Nhạc Trọng nhìn đám người Bì Chí Văn quỳ trên mặt đất cầu xin không chút do dự lập tức nói:

- Đi theo ta, chúng ta đi cứu người!

- Đa tạ đại nhân! Đa tạ đại nhân!

- …

Nghe được lời nói của Nhạc Trọng, nhóm võ giả Nam Nguyên thành mừng rỡ bật khóc, cuống quýt dập đầu lớn tiếng cảm tạ. Trong Nam Nguyên thành còn có vợ con của họ, cha mẹ, thân thích, bạn bè, có thể cứu được một người cũng là tốt nhất. Bằng không bọn họ tuyệt đối sẽ áy náy cả đời.

Tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, từng đạo quang mang màu vàng từ trong chiến hạm bắn xuống bao phủ trên thân thể nhóm võ giả Nam Nguyên thành.

Nhóm võ giả lập tức bị hút vào trong Thánh Địa Thủ Hộ Giả bên trên.

Từng đạo kim sắc quang mang sáng lên, mười hai chiến hạm hướng Nam Nguyên thành bay đi.

Tốc độ của Thánh Địa Thủ Hộ Giả thật khủng bố, có thể lên tới 8 Mach, cơ hồ chỉ trong một phút đồng hồ đã bay tới trên bầu trời thành thị.

Lúc này thành thị đã biến thành một mảnh địa ngục, sáu trăm con dị hình tùy ý xuyên qua trong thành giết hại nhân loại trong thành.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play