Chỉ thấy nơi này có thật nhiều ngọn núi, mỗi ngọn núi mây mù vờn quanh, dị thú quý hiếm đều có thể tùy ý nhìn thấy được, bên trong những ngọn núi kia có bốn ngọn núi cao tới năm trăm thước, ngọn núi thật lớn vờn quanh bảo hộ một ngọn núi cao vút trong mây, thẳng tắp như kiếm, khí phái phi phàm.
Sau khi tiến vào bên trong, Đoan Mộc Băng Tuyết vung tay lên, một huyền phù xa chợt bay tới.
Mọi người ngồi lên huyền phù xa, huyền phù xa liền bay lên hóa thành một đạo lưu quang rất nhanh đã dừng tại một ngọn núi cao năm trăm thước kia.
- Đây là Thủy Tinh cung sao? Vị Hồng Hà thánh nữ kia thật đúng là biết hưởng thụ!
Nhạc Trọng bước xuống huyền phù xa, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một tòa cung điện hùng vĩ được xây dựng bằng thạch anh màu đỏ, xa hoa khí phái, trên địa cầu cơ hồ không có kiến trúc nào có thể so sánh được tọa lạc trước mặt hắn.
Chung quanh cung điện có thật nhiều nữ thị vệ tay cầm chiến kích, thân mặc chiến giáp màu đỏ đều có tướng mạo tú lệ đứng canh gác.
- Lực lượng võ trang thật mạnh!
Nhạc Trọng lướt mắt nhìn qua những nữ thị vệ kia, trong mắt thoáng hiện vẻ tán thán. Những nữ thị vệ nọ toàn bộ đều là cao thủ tứ giai.
Thánh Địa chiếm lĩnh tài nguyên toàn bộ Ô La tinh, vô số thiếu niên nam nữ thiên tài đều bị họ thu nhận, hơn nữa còn sử dụng thật nhiều tài nguyên bồi dưỡng, điều này có thể làm Hồng Hà thánh cung sử dụng cao thủ tứ giai đảm đương chức thị vệ bình thường.
Đi theo sự dẫn dắt của Đoan Mộc Băng Tuyết, Nhạc Trọng tiến vào Hồng Hà thánh cung, xuyên qua thật nhiều dãy hành lang, đi tới một cung điện khí phái xa hoa gấp mười mấy lần Kim Loan Điện Tử Cấm Thành tại địa cầu.
Hai bên cung điện được bày thật nhiều bàn, hơn mười thiếu nữ xinh đẹp mang theo khí khái anh hùng hướng dẫn mọi người phân ra ngồi vào vị trí dành sẵn cho mình.
Đoan Mộc Băng Tuyết cười như xin lỗi, vỗ nhẹ hai tay:
- Xin mọi người chờ một lát, thánh nữ điện hạ sẽ lập tức tới ngay. Xin mời mọi người nhấm nháp một chút mỹ thực của Hồng Hà thánh cung chúng tôi!
Hơn mười tinh anh vô cùng xinh đẹp có được lực lượng ngũ giai từ hai bên cung điện đi tới, đem chén dĩa đặt trước mặt mọi người.
Một nữ tử xinh đẹp dáng người cao gầy, có mái tóc dài màu đen tuôn như thác nước, khí chất bất phàm, thực lực ngũ giai ngồi bên cạnh Nhạc Trọng, cầm lấy bầu rượu đổ đầy, sau đó đưa cho Nhạc Trọng, dùng thanh âm như chuông bạc nói:
- Mời dùng, đây là Bích Tiên Lộ do Hồng Hà cung chúng tôi sử dụng một trăm loại dược liệu quý hiếm cùng một ngàn loại mật hoa ủ thành, có được tác dụng làm chậm lão hóa, lưu thông máu bổ khí, tráng dương bổ dưỡng, ngoài ra cũng là một loại rượu ngon khó được nhất trên thế gian này!
Nhạc Trọng cầm lấy chén Bích Tiên Lộ, trong lòng chợt động liền cảm ứng được Trương Hiên, Mộ Dung Vương, Đường Hi, Tiếu Hải Phong vừa nhìn thấy Bích Tiên Lộ đều hiện lên vẻ mặt vui mừng, lập tức uống cạn, bộ dáng như thập phần say mê.
Nhạc Trọng cười nhẹ, trích một giọt máu trong lòng bàn tay nhỏ vào bên trong Bích Tiên Lộ không chút dấu vết. Giọt máu hấp thu Bích Tiên Lộ chẳng những không có dị biến ngược lại còn lớn mạnh hơn.
Tuy rằng với thân thể Thần Ma nhị cấp của hắn đã rất ít có độc dược có hiệu lực với hắn, nhưng hắn vẫn luôn duy trì cảnh giác. Dù sao nơi này cũng không thể xem là địa phương an toàn tuyệt đối.
Nhìn thấy như thế lúc này Nhạc Trọng mới yên tâm uống cạn Bích Tiên Lộ.
Bích Tiên Lộ vừa vào trong miệng, hắn cảm nhận được một luồng thơm ngát ngọt lành khuếch tán ra trong miệng, cơ hồ qua mỗi lần hô hấp liền có mỹ vị hoa quả tươi nở rộ, một hương thơm kỳ dị lan tràn, vô số mỹ vị tan chảy trong miệng hắn, cuối cùng hóa thành nhiệt lưu nóng rực trôi vào trong bụng hắn.
Bích Tiên Lộ vừa vào bụng, hóa thành một đoàn nguyên khí nóng rực lưu chuyển khắp thân thể, cuối cùng bị thân thể hắn hoàn toàn hấp thu.
Nhạc Trọng mở mắt, tinh quang trong mắt bắn ra, thở ra một hơi dài:
- Rượu ngon! Lại đến một chén!
Nhạc Trọng vốn không thích uống rượu, nhưng Bích Tiên Lộ thực sự là rượu ngon khó gặp, làm cho hắn cảm giác rất dễ uống.
Nữ tử xinh đẹp nhìn Nhạc Trọng cười ngọt ngào:
- Bích Tiên Lộ rất khó nhưỡng ra, Hồng Hà thánh cung chúng tôi cũng không nhiều, ngài cũng chỉ có một hũ. Nhạc Trọng đại nhân, vẫn mời ngài vừa hưởng dụng mỹ vị vừa uống Bích Tiên Lộ, như vậy sẽ thích hợp hơn!
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn lên bàn, chỉ thấy bày thật nhiều món ngon mỹ vị, mỗi dạng đồ ăn đều làm người thèm nhỏ dãi.
Nhạc Trọng gắp một miếng thịt cắn lấy, miếng thịt vào miệng liền tan, nước thị ngon ngọt khuếch tán trong miệng hắn, cực kỳ ngon miệng. Đồng thời thịt thú vừa vào bụng hắn, cũng hóa thành nguyên khí cuồn cuộn lan tràn.
- Loại mỹ vị này chỉ sợ phải là biến dị thú ngũ giai mới có được!
Trong lòng Nhạc Trọng suy đoán, vừa ăn thịt vừa uống rượu, tiêu sái hào phóng, không thèm để ý tới ánh mắt người khác. Hắn luôn mãi phiêu lưu mạo hiểm, luôn tìm kiếm cơ hội trở nên càng ngày càng mạnh mẽ, loại cảm giác được hưởng thụ thả lỏng như bây giờ thật không nhiều lắm.
Tiếu Hải Phong nhìn Nhạc Trọng, trong mắt cũng hiện lên tia khinh miệt nhưng hắn không hề biểu lộ ra.
Bỗng nhiên âm nhạc dừng lại, một nữ tử buộc tóc đuôi ngựa, thân mặc cung trang đỏ thẫm vô cùng hoa lệ, dung nhan tuyệt thế, khí chất thiên thành từ trong cung điện đi nhanh ra đại sảnh.
Hồng Hà thánh nữ vừa đi vào, Trương Hiên, Mộ Dung Vương, Tiếu Hải Phong đều dừng ánh mắt trên người nàng, trong mắt hiện rõ lửa tình nóng rực.
Hồng Hà thánh nữ đi tới trung ương cung điện nhìn mọi người mỉm cười, giống như trăm hoa đua nở:
- Thật có lỗi làm cho chư vị đợi lâu. Vì bồi thường hãy để cho tôi dâng lên một lần Thiên Hương Vũ cho chư vị thưởng thức!
Dứt lời nàng vỗ tay.
Đoan Mộc Băng Tuyết cầm một đàn tranh bắt đầu khảy đàn.
Những cô gái xinh đẹp trong đại sảnh cũng bắt đầu chơi nhạc cụ.
Một ca khúc như tiên nhạc khiến người say mê vang lên.
Trong thanh âm như tiên nhạc kia, Hồng Hà thánh nữ vũ động thân thể mềm mại xinh đẹp của nàng, thuận theo ý cảnh mỹ diệu của tiên khúc, giống như một tiên nữ đang nhẹ nhàng nhảy múa.
Hồng Hà thánh nữ vừa nhảy múa, một cảm giác mỹ lệ kinh tâm động phách từ điệu vũ của nàng khuếch tán, ba người Trương Hiên, Mộ Dung Vương cùng Tiếu Hải Phong đều bị điệu vũ mê hồn của nàng mê hoặc, ánh mắt đều lộ ra thần thái si mê.
- Đẹp quá!
Nhạc Trọng nhìn Hồng Hà thánh nữ đang nhảy máu, trái tim nhảy mạnh dồn dập, trong mắt dần dần hiện lên vẻ mê say. Hắn giống như không còn nhớ được gì nữa, chỉ cần một nụ hôn của Hồng Hà thánh nữ thậm chí hắn cũng nguyện ý đào trái tim ra giao cho nàng.
Ngay lúc Nhạc Trọng sắp rơi vào trầm mê trong điệu vũ của Hồng Hà thánh nữ như ba người kia, đột nhiên thân thể hắn chấn động, hai mắt liền khôi phục trong sáng, mồ hôi lạnh chảy ròng sau lưng:
- Không đúng, có vấn đề!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT