Lai Vi đau nhức, trong mắt hiện lên một tia điên cuồng, cũng dùng ngón tay đánh vào dưới quần Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng bước lên phía trước một bước, đùi lại bị ngăn cản, tay Lai Vi đánh vào đùi hắn trong nháy mắt, từng trận đau nhức từ đấy truyền đến.
Nhạc Trọng lại ôm Lai Vi thuận thế trốn đi, trực tiếp ngã xuống mặt đất, dùng những đòn ngắn tấn công Lai Vi.
Lai Vi đồng dạng không cam lòng tỏ ra yếu kém, hung hăng sử dụng các đòn đánh ngắn nện về phía Nhạc Trọng.
Song phương chẳng màng đến hình tượng, vật lộn trên mặt đất không ngừng đánh về phía đối phương.
Đây là đánh giáp lá cà chứ không phải dùng dị năng chiến đấu, Nhạc Trọng trong thời gian giao đấu với Lai Vi cũng phát hiện nếu trong lúc đánh giáp lá cà thế này nếu hắn không dùng chút tiểu xảo thì căn bản cũng không phải đối thủ của Lai Vi.
Nhạc Trọng trải qua vô số trận chiến, tìm đường sống trong thi sơn huyết hải, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú. Thế nhưng Lai Vi đồng dạng cũng là một cường giả có kinh nghiệm chiến đấu cực kì phong phú, thiên phú chiến đấu còn trên mức thiên tài chiến đấu như Nhạc Trọng. Hơn nữa huyết thống của bộ lạc Hữu Dực nhân cũng khiến bọn họ trong lúc chiến đấu có thể nhanh chóng cất cánh bay lượn, lại có thể khiến bọn họ tăng cường sức mạnh, , song song phát động các loại quỷ dị công kích khiến Nhạc Trọng khi đánh giáp lá cà bị vây vào cục diện xấu.
Trong khoảng sân rộng, ai nấy thấy một màn này đều trừng mắt há mồm, ai cũng không ngờ đến cuộc chiến giữa hai đại cao thủ lại trở thành hai tên lưu manh đánh lộn.
Nhạc Trọng và Lai Vi trong lúc đó công phòng đều nhanh đến cực điểm, Lai Vi không ngừng giãy dụa thân thể hòng thoát khỏi sự dây dưa với Nhạc Trọng. Thế nhưng Nhạc Trọng lại gắt gao cuốn lấy Lai Vi, để nàng không thể thoát khỏi.
Song phương không ngừng đánh về phía đối phương, khiến Lai Vi bắt đầu thụ thương, thỉnh thoảng lại phun ra một ngụm máu.
Mà kĩ năng tái sinh và thân thể cứng như sắt thép của Nhạc Trọng lại như một con trâu cứng rắn đánh mãi không chết, tuy rằng khóe miệng tràn đầy máu nhưng lại vẫn như cũ sinh long hoạt hổ, không có chút dấu hiệu mệt mỏi uể oải nào.
- Chết tiệt! Cút ngay cho ta!
Trong khi chiến đấu kịch liệt, Lai Vi trong mắt hung quang chợt lóe, tinh hạch của thú biến dị cấp bốn sau lưng quang mang đại thịnh khiến nàng nháy mắt tăng vọt đến cảnh giới sơ cấp cấp năm. Nàng đã bắt đầu bực tức, muốn nhanh chóng đánh bại Nhạc Trọng.
- Lai Vi, không cần!
- Không được! ! Không thể vận dụng cỗ sức mạnh ấy được!
-…
Thấy Bạo Phong chiến giáp quang mang đại thịnh, tất cả mọi người thuộc bộ lạc Hữu Dực nhân sắc mặt đại biến, đứng ra ngăn cản.
Năng lượng mà Lai Vi đang sử dụng kia chính là năng lượng tối cao của Bạo Phong chiến giáp, nếu như sử dụng, Lai Vi rất có không khống chế được khả năng sẽ không khống chế được năng lượng từ Bạo Phong chiến giáp sẽ khiến nàng trở nên điên cuống chém giết tràn ra bốn bía, mà viên tinh hạch thú biến dị cấp bốn kia cũng sẽ tan vỡ.
- Xin lỗi, cỗ lực lượng này không thuộc về ngươi!
Nhạc Trọng khóe miệng tràn đầy máu, đột nhiên nhẹ buông tay, buông Lai Vi đang cuồng bạo hóa ra.
Lai Vi trong mắt hung quang chợt lóe, như một chiếc lò xo bắn ra, một tay chộp tới bụng Nhạc Trọng, trong một khắc một trảo đánh vào bụng Nhạc Trọng.
Thân thể Nhạc Trọng chợt lập tức tan vỡ nát bấy, hóa thành vô số điểm sáng rồi biến mất.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Lai Vi, một bàn tay đột nhiên đánh vào ót nàng, một chấn động rất lớn đem nàng trực tiếp đánh đến ngất xỉu.
Lai Vi cuồng bạo hóa tuy rằng thu được cường đại lực lượng nhưng sức phán đoán của nàng cũng sẽ bị ăn mòn, đối với Nhạc Trọng mà nói đối thủ như vậy càng dễ đối phó.
Khi Nhạc Trọng đánh cho Lai Vi đánh ngất, quay đầu hướng về Tuyết Lai Na cười nói:
- Mỹ lệ nữ vương bệ hạ, trận này hẳn là là ta thắng đi?
Tuyết Lai Na nhìn Nhạc Trọng phía dưới, trong mắt dị quang chớp động, thản nhiên cười nói:
- Không sai! Trận này là ngươi thắng. Cường đại Nhạc Trọng, ta thập phần thưởng thức ngươi. Ở lại chỗ này của chúng ta, ta sẽ phong ngươi làm thân vương của ta!
- Bệ hạ!
- Bệ hạ, hãy cân nhắc kĩ…
-…
Nghe thấy Tuyết Lai Na nói vậy, tất cả trưởng lão của bộ lạc Hữu Dực nhân đều mặt biến sắc đứng ra khuyên.
Các thân vương của bộ lạc Hữu Dực nhân, đều là nam nhân trong tộc, chưa từng có dị tộc. Đối với bộ lạc Hữu Dực nhân coi trọng huyết thống, họ căn bản không có khả năng để một con người trở thân vương của bọn họ.
Nghe thấy Tuyết Lai Na nói vậy, hơn chục nam nhân bộ lạc Hữu Dực nhân đều sắc mặt đại biến, trông thập phần khó coi. Họ đều là những dũng sĩ kiệt xuất của bộ lạc Hữu Dực nhân, thân vương của nữ vương bệ hạ đều xuất thân từ trong bọn họ, hiện tại cư nhiên có một gã con người lại có thể thành thân vuong, điều này khiến bọn họ đều cảm thấy bị sỉ nhục.
- Tuyết Lai Na, không được hồ đồ!
Đúng lúc này, Đào Nhạc Ti, Doreen và hai mươi người tinh nhuệ trong bộ tộc mặc Bạo Phong chiến giáp, hàng trăm nữ chiến sĩ bộ lạc Hữu Dực nhân mặc áo giáp bằng da biến dị thú đột nhiên xuất hiện.
Tuyết Lai Na nhìn đám người Đào Nhạc Ti, Doreen đột nhiên xuất hiện, nhướng mày trầm giọng chất vấn nói:
- Đào Nhạc Ti đại trưởng lão, Doreen đại trưởng lão, các ngươi đây là muốn làm gì?
Đào Nhạc Ti trong mắt tinh quang chớp động quát lớn:
- Nữ vương bệ hạ, chúng ta hiện tại là muốn vì bộ lạc Hữu Dực nhân của chúng ta nói mấy lời với nữ vương. Xin người tạm thời yên lặng một chút.
Tuyết Lai Na bị Đào Nhạc Ti quát như vậy, khí thế bị kiềm hãm, hai hàm răng trắng nghiến lại, hai tay nắm chặt, nhanh chóng im lặng.
Doreen lại là hướng về Lạc Thanh Thanh cười nói:
- Bạo Phong nữ vương bệ hạ, phải mời người theo chúng ta đi một chuyến.
Lạc Thanh Thanh đột nhiên biến sắc, tay run lên, nước trái cây trong tay rơi xuống đất, nàng trong mắt chớp động ánh sáng kì dị, lạnh giọng nói:
- Các ngươi đã hạ độc trong đồ ăn và thức uống?
Hải Thiến hộ vệ bên cạnh Lạc Thanh Thanh, sắc mặt đại biến, nhanh chóng đi đến bên người Lạc Thanh Thanh thủ hộ.
Lạc Thanh Thanh nhìn đến Tuyết Lai Na bên người, trong mắt hiện lên một tia đau thương:
- Lai Na, ngươi dĩ nhiên cũng hạ độc ta?
Tuyết Lai Na nhìn Lạc Thanh Thanh phảng phất như là có thể rút hết các khớp xương ở đầu ra, sắc mặt đại biến quay về phía đám người Đào Nhạc Ti cả tiếng quát lớn:
- Không có! ! Tỷ tỷ! Ta tuyệt đối không hạ độc với ngươi! Đào Nhạc Ti, Doreen, đây là có chuyện gì xảy ra?
Đào Nhạc Ti nhìn Tuyết Lai Na cả tiếng quát lớn:
- Nữ vương bệ hạ, xin im lặng cho. Chuyện này có quan hệ đến lựa chọn sinh tử tồn vong của Bạo Phong cốc chúng ta, Trưởng lão chỉ có thể nghe theo lựa chọn của tất cả mọi người!
Tuyết Lai Na sắc mặt đại biến, trong mắt hiện lên một tia quang mang lạnh lẽo vô cùng thâm độc hỏi:
- Trưởng Lão Hội cộng đồng quyết định? Ta làm sao không biết?
Dưới ánh mắt uy hiếp của Tuyết Lai Na, từng gã trưởng lão của tộc người có cánh đều di dời ánh mắt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT