Ở thế giới này, bầu trời cũng không phải là nơi an toàn, bình thường còn có những biến dị thú khủng bố không gì bằng bay lượn, một khi vận khí không tốt gặp phải cao giai biến dị thú trên không, thì coi như là máy bay chiến đấu cũng sẽ bị chúng nó phá hủy trực tiếp, mau chóng hạ xuống cũng là một phương pháp để tránh né biến dị thú.
Trực thăng phi cơ kia theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng cấp tốc hướng xuống phía dười mà hạ xuống.
Một thân thể dài trăm mét, mang trên mình lân giáp màu hồng sắc, tựa như là hỏa diễm thiêu đốt, cái đầu của cá sấu, mọc trên lưng một đôi cánh thịt, thân thể cũng bao phủ bên trong hỏa diễm vùn vụt bay về bên này.
Ở phía con cự ngạc thú đó, là một đầu thanh lân giáp Dực Long cánh dài tới trăm mét đang không ngừng truy đuổi cự ngạc thú kia.
Hai đầu cự thú tựa như chỉ xuất hiện trong thần thoại kia hiện ra chém giết nhau, một thao túng hỏa diễm, một thao túng cụ phong, phát động bản nguyên lực cùng công kích, tiện thể còn sử dụng thân thể để cùng nhau vật lộn kịch liệt nữa.
- Ngũ giai biến dị thú!
Nhạc Trọng dùng cảm tri chi nhãn nhìn về phía hai con dị thú kia, thì chỉ được trả lời bầng một tin tức đơn giản đển như thế.
Ở trên địa cầu, Nhạc Trọng có thể thông qua cảm trí chi nhãn mà biết được tên và đẳng cấp của biến dị thú, nhưng hiện giờ ở thế giới này thì cảm tri chi nhãn cũng không có mấy tác dụng. Hiển nhiên đây là một kỹ năng có tính hạn định.
Hai con cự thú đang chém giết thì một đạo phong nhận cực đại từ trên hư không giáng xuống, cắt hư không ra làm hai rồi đánh thẳng lên trực thăng vũ trang.
Trực thăng vũ trang kia dường như bị chém thành hai nửa, vô số linh kiện từ giữa không trung rơi lả tả, còn tên lái trực thăng kia thì cũng trực tiếp bị chém thành hai mảnh.
Nhạc Trọng bị cự nhận chém vao tay phải, còn Đoan Mộc Thắng với Tương Mã Nhất Minh cũng vô cùng may mắn mà thoát được một kiếp kia.
Đoan Mộc Thắng, Tương Ma Nhất Minh cũng không có chậm trễ, bọn họ ngay lập tức phóng thẳng tới dưới đất.
Nhạc Trọng phóng ra Am Phong chi dực, quang mang chớp động, toàn thân biến thành một đạo lưu quang bay về phía cánh tay bị cụt của hắn.
Nhạc Trọng đưa tay bắt lấy cánh tay cụt, cắn răng, một tầng ám khí trên miệng vết thương ngưng tục lại. Dưới đấu khí hắc sắc cường hóa, thì tế bào sinh trưởng khỏi động mạnh lên một tầng mới, các tế bào sống lại, khiến cho cánh tay cụt với tay phải của hắn tự động nối liền lại, rất nhanh đã khôi phục lại như bình thường.
Nhạc Trọng sau khi lắp lại tay trực tiếp bay về phương hướn kia, hai con biến dị ngũ giai chém giết thực là kinh thiên động địa. Chỉ là dư ba đã khiến cho bản thân hắn bị trọng thương, hắn cũng không muốn bị chết dưới lợi trảo của bọn chúng một chút nào.
Nhạc trọng đáp xuống bên một sường núi, trốn ở sau một khối cự thạch, ngẩng đầu lên nhìn hai con cự thú kia chém giết lẫn nhau.
Từng đoàn hỏa cầu thật lớn từ trên trời giáng xuống, oanh tạc thẳng lên mặt đất, hỏa diễm nóng rực kia biến mặt đất thành trạng thái như dung nham, tựa như nó sẽ không tắt mà cứ thiêu đốt không ngừng như thế.
Từng đạo phong nhận thật lớn từ trên bầu trơi chém xuống đất, trảm ră những cái khe rãnh sâu không thấy đáy.
Hai con biến dị thú kia đánh đến hôn thiên địa ám, từng thời từng khắc sẽ có máu tươi phun từ trên trời xuống dưới đất.
Nhạc Trọng nhìn những tiên huyết của ngũ giai biến dị thú rơi đi mất, trong mắt tựa như sắp phun ra lửa rồi.
Cả người ngũ giai biến dị thú đều là bảo khố, máu của chúng cũng là một loại tìa liệu để nghiên cứu thuốc tiến hóa, rồi bổ dưỡng nguyên khí... cứ như thế mà rơi đi lãng phí, khiến cho Nhạc Trọng đau lòng vô cùng. Hắn lấy ra khẩu pháo điện từ cực lớn kia, đặt lên mặt đất, nhìn về phía xa chờ đợi cơ hội của bản thân.
Hai con biến dị thú ngũ giai đã chứng minh được sức khôi phục của bản thân ,coi như là bị thương tổn thì vết thương cũng có thể lấy tốc độ mắt thường có thể thấy mà khôi phục . Hai cự thú đấm nhau suốt hai giờ đồng hồ, cuối cùng con cự ngạc kia bị Dực Long trảo một cái lên đầu, xé rách đầu nó thành một cái động lớn.
Con cự ngạc thú kia hung hăng dùng móng vuốt đâm vào trong đầu con Dực Long, sau đó đục thủng bụng ngũ giai Dực Long ra, moi hết nội tạng của nó ra ngoài.
Lúc này, Nhạc Trọng vẫn trốn ở một khóc liền bóp cò, một đạo pháo điện từ bắn ra, hóa thành một đạo quang mang, bắn thẳng vào cái trán của ngũ giai Dực Long.
Thanh pháo điện từ được ví như vô kiên bất tồi, cái gì cũng có thể xuyên qua được của Nhạc Trọng, hiện tại một kích không hề ăn thua.
Pháo điện từ kia đánh lên trán cong ngũ giai Dực Long, cũng đánh bay lân giáp trên trán nó, nhưng chỉ để lại một vết thương có 5 phân, mà vết thương như thế đối với một con Dực Long như nó thì chả thấm vào đâu cả.
Một kích không đắc thủ, cũng không thấy Nhạc Trọng có chút dị trạng nào, toàn thân hắn lại khởi động đấu khí hắc sắc, sau khi đấu khi được cường hóa thì thân thể tố chất cũng được nâng cao, hắn bóp cò liên tục ba lần.
Ba đạo pháo điện từ liên tục bay ra, cách không lại đánh trúng vết thương nằm trên trán của con Dực Long kia.
Ba đạo pháo điện từ trực tiếp oanh vào trong đầu con Dực Long khiến cho nó có cảm giác tựa như một nhân loại bị một cây kim đâm vào não vậy.
Đầu ngũ giai Dực Long kia thét lên một âm thanh chói tai, đập mạnh đôi cánh, từng đạo cụ phong quét qua, nó liền biến thành một đạo lưu tinh trên bầu trời.
Nhạc Trọng nhìn đầu Dực lọng bị làm cho sợ hãi mà thối lui kia, cuối cùng thở ra một ngụm khí lớn.
Đầu ngũ giai Dực Long và Cự ngạc thú khi chém giết đã bị đối phương làm bị thương nặng, nhưng cho dù thế thì hắn cũng không có bản lĩnh để đánh chết nó, chỉ có thể làm cho nó sợ hãi mà bỏ chạy mà thôi,.
Ngũ giai Dực Long vừa lùi bước thì còn ngũ giai cự thú kia cũng trực tiếp rơi từ trên bầu trời xuống, trực tiếp tiến vào trong một sơn cốc.
Nhạc trọng nhìn về phương hướng con Cự ngạc đó rơi xuống, trong mắt hiện lên một tia tham lam, thân hình chớp động nhảy tới sơn cốc kia.
Con biến dị thú kia là ngũ giai, nghĩa làm một tòa bảo khố di động, lân giáp của nó có thể chế tác thành bì giáp thượng đẳng, máu của nó có thể điều chế ra tễ thuốc thượng đẳng tiến hóa, thịt của nó có thể trở thành thực vật bổ dưỡng nguyên khí thượng đẳng, tinh hạch của nó lại càng trân quý hơn, có thể bao hàm lượng năng lượng cực lớn.
- Cảnh báo! Cảnh báo! Khu vực phóng xạ phía trước cao tới cấp 4, thuộc khu vực phóng xạ trung độ, nếu như không sử dùng kháng phóng xạ tễ thuốc mà hoạt động trong khu vực này thì thân thể có khả năng sẽ biến dị.
Nhạc Trọng chạy vào trong sơn cốc kia một đoạn thời gian, thì máy dò xét bên hông hắn liền vang lên âm thanh cảnh báo.
Nhạc trọng không có do dự móc ra tễ thuốc phóng xạ mà hắn tìm được ở Hồng Nham thành, nuốt vào rồi tiếp tục tiến vào bên trong khu vực sơn cốc kia.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT