Ánh sáng sinh mệnh bùng nổ, Tướng Mã Nhất Minh lại mạnh hơn vài phần.

Đúng lúc này, vờn quanh hai nắm đấm của Nhạc Trọng là hai Viêm chi tiễn vô cùng sắc bén do hai luồng Ma Viêm hóa thành, ngay lập tức đâm thẳng vào người Tướng Mã Nhất Minh, rồi sau đó bộc phát ra hỏa diễm hừng hực vô cùng khủng bố.

Uy lực của Ma Viêm cấp hai trải qua ba lượt cường hóa đã trở nên cực kỳ khủng bố, cho dù là thần chiến sĩ cấp bốn ở đỉnh cao cũng không thể thoát khỏi trong khoảng thời gian ngẵn, rồi bị thiêu chết.

Tướng Mã Nhất Minh hoảng hốt, ánh sáng sinh mệnh lại bùng nổ. Một lượng khổng lồ ánh sáng sinh mệnh trực tiếp đánh bay cả Ma Viêm lẫn Nhạc Trọng đang ở bên tay phải hắn.

Nhạc Trọng bị đánh bay ra xa, trước ngực chảy ra rất nhiều máu tươi, nhỏ giọt xuống mắt đất. Hắn là bị mạnh mẽ đánh bay ra xa, đụng mạnh vào vách tường hợp kim, phun ra một ngụm máu tươi.

Tướng Mã Nhất Minh phát động ánh sáng sinh mệnh đánh bay Nhạc Trọng, cơ thể của hắn càng lúc càng thêm suy nhược, cũng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên vô cùng tái nhợt, tố chất thân thể cấp tốc giảm xuống, suy yếu.

Sa Hi vươn móng vuốt vô thanh vô tức đâm vào cơ thể Tướng Mã Nhất Minh, móng vuốt sắc bén lập tức đào trái tim trong lồng ngực trái của Tướng Mã Nhất Minh ra.

Đoan Mộc Thắng thì giống như ma quỷ đi đến trước người Tướng Mã Nhất Minh, đấm một quyền thật mạnh vào trên người Tướng Mã Nhất Minh, lập tức hung hăng đánh bay Tướng Mã Nhất Minh đập mạnh lên vách tường.

Cung Thiên Trường theo sau tiến lên, một quyền lại một quyền đấm vào cơ thể Tướng Mã Nhất Minh, khiến cho cơ thể của thần chiến sĩ cấp bốn kia bị đấm đến biến dị.

- Dừng tay! Cung Thiên Trường, đừng giết hắn!

Mệnh lệnh của Nhạc Trọng truyền đến, Cung Thiên Trường mới không tình nguyện dừng công kích lại.

Nhạc Trọng vươn ngón tay ra, một miếng ký hiệu con rối cấp bốn lại bắn đến giữa mi tâm Tướng Mã Nhất Minh, trực tiếp dung nhập vào trong đầu của Tướng Mã Nhất Minh.

Từng tia sáng trắng bắt đầu khởi động xung quanh thân thể Tướng Mã Nhất Minh, cơ thể bị Cung Thiên Trường đánh đến vặn vẹo biến dị của hắn nhanh chóng khôi phục lại, chỉ trong chốc lát thì đã bình thường trở lại, đi đến trước mặt Nhạc Trọng cung kính nói:

- Chủ nhân! Tướng Mã Nhất Minh tôi là nô bộc của ngài!

Cung Thiên Trường lần đầu tiên nhìn thấy uy lực của ký hiệu con rối, trong mắt hắn hiện lên vẻ kinh hãi:

- Bảo vật con rối này thật quá lợi hại!! Ầm ầm, một tiếng nổ vang lên, cánh cửa điện tử bằng hợp kim đã bị dập nát, hơn mười gã Thực nhân quỷ cấp ba dùng bạo lực xông vào. Nhạc Trọng chỉ đám Thực nhân quỷ cấp ba kia, trầm giọng nói:

- Đánh chúng thương nặng đi!!

- Vâng! Chủ nhân!

Trong mắt Tướng Mã Nhất Minh đột nhiên lóe lên ánh sáng hung tợn, toàn tốc phát động, chớp mắt thì đã xông vào đám Thực nhân quỷ cấp ba kia.

- Tướng Mã đại nhân! Ngài làm gì vậy?

- A!! Đừng!! Tướng Mã đại nhân!!

- ….

Đám thực nhân quỷ cấp ba vừa mới xâm nhập vào phòng điều khiển máy tính trung ương thì đã phải đối mặt với Tướng Mã Nhất Minh, lập tức bị xé rách thân thể, đồng thời phát ra tiếng kêu vô cùng thảm thiết thê lương.

Tướng Mã Nhất Minh mặc dù liên tục bị thương nặng cộng thêm vận dụng ánh sáng sinh mệnh nhiều lần, khôi phục thân thể, thực lực giảm xuống đáng kể, chỉ gần với trình độ thần chiến sĩ cấp bốn sơ giai mà thôi. Nhưng đối phó với đám Thực nhân quỷ cấp ba này thì không thành vấn đề.

Nhạc Trọng vươn tay chỉ vào đám Thực nhân quỷ cấp ba, một miếng phù chú con rối cấp ba lập tức bắn ra, chui thẳng vào mi tâm của Thực nhân quỷ cấp ba kia, đem đám Thực nhân quỷ cấp ba lập tức trấn áp biến thành con rối trong tay hắn.

Nhạc Trọng lại vung tay lên, một đống phù chú con rối cấp ba ngưng tụ lại thành một quả cầu sáng bay đến lòng bàn tay Tướng Mã Nhất Minh:

- Tướng Mã Nhất Minh, đi khiến cho tất cả những Thánh tộc trên chiếc chiến hạm này bị thương nặng, rồi biến chúng thành con rối cho ta! Phù chú con rối cũng có thể giao cho con rối đi khống chế tạo ra những con rối khác.

- Vâng! Chủ nhân!

Tướng Mã Nhất Minh cung kính nói với Nhạc Trọng một tiếng, rồi nhanh chóng cầm phù chú con rối bay vòng quanh chiến hạm. Một đường không ngừng trấn áp những thực nhân quỷ, quỷ hút máu ở bên trong chiếc chiến hạm.

Chờ Tướng Mã Nhất Minh rời đi, Nhạc Trọng mới có thể thở ra một hơi dài, lấy ra một túi thảo dược cứu mạng lớn mài thành bột phấn, đắp lên trên miệng vết thương lớn trên ngực kia.

Tư Đồ Băng đi đến trước mặt Nhạc Trọng, nhìn vết thương lớn trên ngực hắn, trong mắt hiện lên vẻ không đành nói, nói:

- Nhạc Trọng, vết thương của anh!!

Cung Thiên Trường cũng đi đến trước mặt Nhạc Trọng, trong mắt tràn ngập thần sắc phức tạp nhìn Nhạc Trọng ngồi tựa vách tường trong một góc kia, ánh mắt xẹt qua ánh sáng kì dị. Hắn là một người có dục vọng quyền lực rất nặng, hắn sở dĩ nguyện trung thành với Nhạc Trọng là vì bất đắc dĩ. Bây giờ nhìn Nhạc Trọng xụi lơ tựa trên vách tường, trong mắt hắn lại bắt đầu xẹt qua ánh sáng dã tâm.

Cung Thiên Trường nhìn Nhạc Trọng bị trọng thương, trong mắt lóe lên ánh lửa dã tâm bập bùng, sát khí tỏa ra, từng bước từng bước tiếp cận Nhạc Trọng, nghĩ: “Nếu ta có thể nắm giữ hai bảo vật hy vọng trong tay hắn thì ta cũng có thể trở thành một người như hắn!

Đúng lúc này, Nhạc Trọng ngẩng đầu lạnh lùng liếc nhìn Cung Thiên Trường một cái.

Đoan Mộc Thắng cũng yên lặng đi đến bên cạnh Nhạc Trọng đứng.

Cung Thiên Trường nhìn Đoan Mộc Thắng, trong lòng rùng mình, giống như bị người hất một chậu nước lạnh vậy. Thực lực của hắn quả thật mạnh tương đương với thần chiến sĩ cấp bốn. Nhưng khi đối mặt với một cao thủ cấp bốn thật sự như Đoan Mộc Thắng, hắn tuyệt đối không có chút hy vọng thắng lợi nào cả.

Cung Thiên Trường bất động thanh sắc hỏi Nhạc Trọng:

- Anh còn chịu được chứ?

- Ta không chết được đâu!

Nhạc Trọng thản nhiên nói một câu, lấy ra một hộp thịt thú biến dị cấp bốn ừng ực nuốt vào bụng. Chỉ có đại lượng năng lượng mới có thể khiến hắn nhanh chóng khôi phục lại thôi.

Từng miếng từng miếng thịt thú biến dị bị Nhạc Trọng nuốt vào trong bụng. Sau đó hóa thành nguyên khí cuồn cuộn không ngừng đổ đầy thân thể hắn, vết thương bị móng vuốt xuyên qua kia nhanh chóng khôi phục lại.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, vết thương lớn trước ngực của Nhạc Trọng rất nhanh thì đã ngừng chảy máu.

Nhạc Trọng lật tay lên, một bộ áo khoác liền xuất hiện trên người hắn, che đậy lạ vết thương trước người hắn, sau đó đi tới phía trước máy tính trung ương.

Lúc này trên một đống màn hình là hình ảnh về tình hình chiến đấu khắp mọi nơi bên dưới mặt đất, tình hình chiến đấu khắp mọi nơi, đông nam tây bắc và khu vực trung ương đều xuất hiện trước mặt Nhạc Trọng.

Ở bốn phương tám hướng, chín gã thần chiến sĩ cấp bốn và một gã thần chiến sĩ cấp năm phát huy ra sức chiến đấu vô cùng khủng bố. Từng con từng con người máy chiến đấu RH2 bị bọn họ dùng bạo lực trực tiếp phá hủy, cho dù là có Bạch Y chỉ huy cũng không thể làm được gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play