Lần này Nhạc Trọng chỉ mang theo mười một chiến sĩ phản kháng quân tinh nhuệ, hỏa lực của mười một người căn bản không thể chặn được công kích lên tới hai trăm con hoạt thi.

Ngay lúc đàn hoạt thi sắp vây quanh các chiến sĩ, bàn tay Nhạc Trọng chợt lật ngược, Hắc Nha đao dài tới hai thước xuất hiện trong tay hắn, hắn xông vào bên trong thi đàn, đại đao cuốn qua, từng con hoạt thi bị chém thành mảnh nhỏ, không thể tới gần đám chiến sĩ mảy may.

Không qua một phút thời gian hơn hai trăm con hoạt thi đã bị Nhạc Trọng dễ dàng chém giết, chỉ còn lưu lại hài cốt trên mặt đất.

- Thật mạnh!

Mười một chiến sĩ nhìn thấy Nhạc Trọng đem hai trăm con hoạt thi chém giết dễ dàng như chém quả dưa hay cắt rau, trong lòng đều thoáng chấn động.

Sau khi dễ dàng chém giết hai trăm con hoạt thi, Nhạc Trọng mang theo mười một chiến sĩ đi sâu vào bên trong phế khu Cổ Thác.

Nhạc Trọng vừa đi được vài bước, đột nhiên sắc mặt đại biến, trong lòng sỉnh ra dự cảm nguy hiểm, tâm niệm chuyển động thật nhanh bàn tay lật ra, một mặt quang thuẫn trống rỗng xuất hiện, từng đạo quang mang chớp động, một vòng quang tráo liền bao trùm.

Cơ hồ cùng một thời gian, từ trong một bụi cỏ từng đạo lục thảo bén nhọn bạo ra, hướng chỗ nhóm người Nhạc Trọng vọt tới.

Sắc mặt nhóm người La Thần đại biến, núp sau lưng Nhạc Trọng.

Từng đạo lục thảo đánh lên trên màn hào quang, đem quang tráo trùng kích không ngừng chấn động.

- Nằm xuống!

Nhạc Trọng hét lớn một tiếng lập tức nằm úp sấp trên mặt đất.

Nhóm người La Thần trong nháy mắt đều nằm úp sấp xuống.

Khoảng một giây sau, quang thuẫn đã bị lục thảo bắn tới như nước lũ lập tức hỏng mất, vô số lục thảo hóa thành quỹ tích ảo ảnh phóng lên cao, biến mất tại phương xa.

La Thần nhìn lục thảo nhịn không được lẩm bẩm nói:

- Tiễn Thảo, nơi này thậm chí có cả thực vật biến dị kia, còn nhiều như vậy, che giấu thật sự là bí mật!

Tiễn Thảo cũng là thực vật biến dị, một khi xúc động rễ của chúng thì chúng lập tức bắn ra một mảnh mầm móng dài hẹp giống như mũi tên. Những mầm móng kia đâm vào cơ thể người hoặc biến dị thú sẽ lập tức rút ra máu tươi của sinh vật biến thành chất dinh dưỡng nhanh chóng mọc rễ nảy mầm. Đây là một loại thực vật thập phần khủng bố, mầm móng của chúng thậm chí có thể xỏ xuyên qua cả xe thiết giáp.

Mọi người nhìn thấy một màn kia, sắc mặt đều hết sức khó xem. Nếu không phải Nhạc Trọng xuất thủ cứu bọn họ, chỉ sợ hiện tại họ đã chết.

Cho dù là Nhạc Trọng cũng vô cùng khó xem, bây giờ hắn mới hiểu được phế khu Cổ Thác thật khó chơi cùng đáng sợ. Bọn họ chỉ mới đi tới vòng ngoài đã gặp nguy hiểm liên tục, nếu đi sâu vào bên trong thật sự không biết càng nguy hiểm tới mức độ nào.

Nhạc Trọng trầm mặc một lúc nhìn La Thần nói:

- La Thần, anh dẫn người theo đường cũ lui về trước đi. Chờ mệnh lệnh của tôi!

Ánh mắt La Thần chớp động một lúc mới trầm giọng nói:

- Dạ, thủ lĩnh!

La Thần hiểu thật rõ ràng hắn cùng mười chiến sĩ chẳng những không thể trở thành người giúp đỡ của Nhạc Trọng, ở bên trong phế khu Cổ Thác nguy hiểm trùng điệp này còn có thể trở thành rườm rà của hắn, hiện tại bọn họ rời khỏi mới là lựa chọn tốt nhất.

Nhạc Trọng nhìn theo bóng lưng bọn họ rời khỏi, trong lòng khẽ thở dài. Kiến thức của La Thần phong phú, nếu có thể đi theo bên cạnh hành trình của hắn sẽ thoải mái hơn không ít. Nhưng thực lực của La Thần thực sự là quá yếu, nếu không cẩn thận sẽ chết, Nhạc Trọng cũng không phân ra được nhiều tinh lực đi bảo hộ La Thần.

Điều chỉnh lại tâm thần, Nhạc Trọng thật cẩn thận hướng tận sâu trong phế khu đi tới.

La Thần vừa rời đi Nhạc Trọng đã thoải mái hơn rất nhiều, thân hình hắn chớp động, thập phần nhẹ nhàng xuyên qua trong phế khu, tùy tay đánh chết bốn đàn biến dị thú cấp thấp, tránh thoát vài lần công kích của hoạt thi.

- Đó là cái gì?

Nhạc Trọng đang đi nhanh trong phế khu, đột nhiên nghe được thanh âm tiếng quạt vang lên, hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy bốn mươi tám trực thăng võ trang hạng nặng, một trăm máy bay vận tải siêu đại hình đang hình thành một cỗ lực lượng khổng lồ hướng tận sâu trong phế khu Cổ Thác bay tới.

Nhạc Trọng nhìn theo đội hình xa hoa kia, trong lòng kinh hãi men theo phương hướng kia đuổi theo:

- Đó là Thánh tộc! Vì sao bọn hắn lại tới nơi này? Hơn nữa còn xuất động đội hình xa hoa như thế? Xem ra ta phải đi theo xem mới được!

Bốn mươi tám trực thăng võ trang hạng nặng, một trăm máy bay vận tải siêu đại hình, một đội ngũ xa hoa như thế mà Thánh tộc có thể lấy được ra tay, ngay cả thế lực phản kháng quân cũng không có được tới ba mươi máy bay vận tải siêu đại hình như thế.

Nhạc Trọng nháy mắt phát động kỹ năng tiềm hành nhị giai, khí tức toàn thân liền tan thành một thể với cảnh vật chung quanh, thân thể không còn cảm giác được một tia nhiệt lượng. Cho dù sử dụng ra-đa phân hình của cơ giáp RH2 cũng không tìm kiếm được tung tích của hắn.

Bên trong đội hình máy bay xa hoa kia, có một trực thăng võ trang hạng nặng còn lớn hơn lôi đình chiến cơ đi cùng.

Bên trong trực thăng võ trang kia, xung quanh được trang hoàng xa hoa, giống như một khách sạn năm sao loại nhỏ. Hai bên sô pha có bốn nam tử đang ngồi, ăn mặc khác biệt, nhưng nơi ngực đều có một huy chương có bốn thái dương. Loại huy chương này đại biểu thân phận tôn quý của Thần chiến sĩ tứ giai của bọn hắn.

Thần chiến sĩ tứ giai cho dù ở trong Thánh tộc cường giả như mây đều là tồn tại đứng đầu, ngoại trừ đại bản doanh Thánh tộc Thánh Thành, những địa phương khác rất ít thấy được bóng dáng Thần chiến sĩ tứ giai. Dù sao trên toàn bộ thế giới, số lượng Thần chiến sĩ tứ giai cũng không cao hơn hai ngàn người.

Một nam tử tướng mạo anh tuấn, tóc lam mắt xanh, phong độ tao nhã chậm rãi thở ra một hơi đưa tay vuốt ve khuôn mặt hai nữ nhân nhân loại thập phần xinh đẹp quỳ bên cạnh nói:

- Thật không ngờ đồ vật kia lại nằm trong tay tù trưởng biến dị nhân tứ giai. Vừa nghĩ tới thứ quái vật xấu xí kia, khẩu vị của tôi thật giảm thấp vài phần!

Hai nữ nhân nhân loại xinh đẹp nhìn tên nam tử anh tuấn trong mắt lộ vẻ kính yêu cùng mê say, nhìn qua cho dù nam tử anh tuấn kia muốn hai nàng đi chết thì hai nàng cũng sẽ chết không chút do dự.

Một người da đen trong tay cầm dao ăn, cắt tròng mắt nhân loại đặt trong khay nhẹ nhàng cười nói:

- An Đông Ni Áo, có phải anh sợ rồi hay không? Tù trưởng biến dị nhân tứ giai, không phải là thứ dễ đối phó. Đế Ni đã chết trong tay con quái vật kia. Bằng không cấp trên cũng sẽ không sai khiến bốn người chúng ta cùng đi tiêu diệt con quái vật nọ!

- Có một chút! Tôi cũng không muốn phải chết âm thầm tại loại địa phương quỷ quái này. Tôi còn muốn sống sót, thỏa thích máu tươi của xử nữ. Mạn Hi Đức, trước khi tôi nhấm nháp xong máu tươi của một ngàn vạn xử nữ xinh đẹp, tôi tuyệt sẽ không chết!

An Đông Ni Áo thật tao nhã nắm lấy cổ một cô gái xinh đẹp bên cạnh, sau đó lộ ra răng nanh bén nhọn hung hăng cắn lấy cổ cô gái kia, hút mạnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play