*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

MAC

Sau đó, Khang Trọng và Tần Tịch Nhiên luôn nói về chuyện công việc, Đào Vũ Kha đã đưa lịch làm việc của Tần Tịch Nhiên cho Khang Trọng, Khang Trọng xác định cùng thương lượng với Tần Tịch Nhiên một hồi, sau đó lấy ra hai kịch bản đã chuẩn bị tốt đặt trước mặt Tần Tịch Nhiên.

“Tô tổng tự mình chọn ra cho cậu, nếu cậu thích có thể cân nhắc xem.” Khang Trọng khá tò mò với hai kịch bản này, dù sao trước tới nay Tô Nhan Y chưa bao giờ để ý tới mấy vụ như vậy, cũng không biết cô lấy kịch bản ở đâu ra.

Hai kịch bản này tất nhiên chính là phần thưởng của chức năng tài nguyên trong hệ thống vợ hiền, Tô Nhan Y cũng không keo kiệt trực tiếp đưa cho Tần Tịch Nhiên, không biết có phải trùng hợp hay không, nam chính trong hai kịch bản này giống như dựa theo Tần Tịch Nhiên để viết ra, thật sự rất thích hợp với vai diễn của anh.

Tần Tịch Nhiên cũng không khách khí, anh không suy nghĩ nhiều như Khang Trọng, mỗi ngày anh đều được nhìn thấy một đống lớn kịch bản.

“Tôi sẽ lấy về nghiêm túc xem.” Nếu là Tô Nhan Y chọn, đương nhiên anh sẽ không cự tuyệt.

Sau khi tạm biệt với Tần Tịch Nhiên, Khang Trọng đi đến phòng tổng giám đốc, Tô Nhan Y gọi anh ta vào trực tiếp hỏi: “Anh ấy cười không?”

Khang Trọng luôn là người phản ứng nhanh nhạy nhưng khi nghe Tô Nhan Y hỏi vậy vẫn làm anh ta sửng sốt một lát, không quá xác định hỏi: “Ngài hỏi Tần tiên sinh sao? Hình như là không cười.”

Hình tượng bên ngoài của Tần Tịch Nhiên vẫn luôn là lạnh lùng, chỉ ngẫu nhiên nhếch mép cũng khiến một đám fans hét chói tai, đủ thấy được nụ cười của Tần Tịch Nhiên quý giá đến chừng nào. Lúc nãy hai người nói chuyện trừ bỏ ban đầu cậu ta có kinh ngạc và nghi ngờ thì về sau chính là mặt không có biểu tình gì, nhưng như vậy lại thấy giống với Tô Nhan Y, đều là hai khuôn mặt than lãnh khốc khiến người khác có áp lực.

“Vì sao lại không cười?” Tô Nhan Y vô cùng hoang mang, cô vì Tần Tịch Nhiên làm những việc này, vậy mà một nụ cười anh cũng không có?

Lúc này Khang Trọng bị hỏi có chút cạn lời, vì sao không cười? Anh ta biết thế quái nào được chứ.

“Anh ấy không cao hứng sao? Hay không thích kịch bản?” Tô Nhan Y tiếp tục hỏi, trên khuôn mặt thể hiện rõ sự nghi hoặc.

“Tần tiên sinh nói đưa kịch bản về xem.” Khang Trọng thật sự hết chỗ nói, ánh mắt cổ quái nhìn Tô Nhan Y, Tô tổng muốn lấy lòng Tần tiên sinh? Sao phải làm như vậy? Chẳng lẽ tình cảm hai người biến hóa? Khang Trọng không biết trong cuộc hôn nhân của hai người là một vụ giao dịch nhưng đôi lúc khi gặp cả hai ở cạnh nhau không khí giữa cả hai không lạnh lùng thì cũng xa cách nên anh ta ngầm hiểu quan hệ hôn nhân của họ không giống với vợ chồng bình thường, nhưng giờ xem ra mọi thứ có chút khác biệt.

Tô Nhan Y gật đầu, thầm than bản thân quá mức sốt ruột, sau khi Tần Tịch Nhiên đọc xong kịch bản chắc sẽ cười.

Nói Khang Trọng đi, Tô Nhan Y trò chuyện cùng hệ thống.

“001, nếu Tần Tịch Nhiên

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play