Editor: MAC
Đến đêm, bởi vì vấn đề đoàn làm phim nên Tần Tịch Nhiên đến khuya mới về, vốn tưởng rằng Tô Nhan Y đã ngủ hoặc sang phòng sách, không nghĩ tới vừa vào cửa đã thấy Tô Nhan Y.
Tô Nhan Y cầm mấy tờ văn kiện ngồi ở phòng khách nhìn, thấy Tần Tịch Nhiên đi vào, ánh mắt lập tức sáng ngời, khiến Tần Tịch Nhiên có cảm giác dường như Tô Nhan Y đang ở nhà chờ anh.
“Ăn cơm chưa? Trong phòng bếp còn đồ ăn đấy.” Tô Nhan Y hỏi, cơm tối do chị Vương làm, mùi vị khá được, cô cố ý để lại một ít để Tần Tịch Nhirn trở về ăn, đây cũng chính là kinh nghiệm mấy ngày nay cô đúc kết ra được, dạo gần đây Tần Tịch Nhiên về ngày càng muộn, nhưng sau khi về nhà sẽ nấu chút gì đó để ăn, Tô Nhan Y nhìn thấy vài lần liền ghi nhớ trong lòng, nên khi chị Vương làm cơm tối cô bảo chị Vương làm nhiều hơn.
“Được, anh đi lấy.” Tần Tịch Nhiên cũng không thay quần áo, trực tiếp vào phòng bếp, cả tối nay anh chưa ăn chút gì, thực sự là có chút đói bụng.
Tô Nhan Y nhìn bóng dáng người đàn ông kia, đang tính toán pha cà phê cho Tần Tịch Nhiên, nhưng cảm thấy trên người anh tản ra hơi thở mỏi mệt nên nghĩ thầm vẫn là để mai pha, đêm nay phải bảo anh nghỉ ngơi thật tốt mới được.
Tần Tịch Nhiên đặt nồi giữ nhiệt lên bàn ăn rồi bắt đầu động đũa, Tô Nhan Y đứng xa xa nhìn, không đi quấy rầy, lúc Tần Tịch Nhiên ăn xong, cô mới đi qua hỏi: “Tối nay nghỉ ngơi sớm một chút, không cần thức đêm.”
Giọng nói Tô Nhan Y lạnh lùng, nhưng không thể che giấu sự để ý trong đó, quan tâm rõ ràng như vậy, Tần Tịch Nhiên cho dù muốn cũng không hiểu lầm được.
“Ừ, anh biết rồi.” Khóe miệng Tần Tịch Nhiên ý cười rõ ràng, tuy anh không quá xác địng nhưng vẫn cảm thấy quan hệ của mình và Tô Nhan Y đang dần biến hóa, mà tất cả chuyện này giống như từ lúc Tô Nhan Y quyết định tạm thời không ly hôn bắt đầu, lúc đầu còn chưa rõ ràng, anh chỉ cảm thấy Tô Nhan Y có chút lỳ quái, nhưng trải qua một loạt chuyện khác, cuối cùng sau sự kiện nửa giường nửa chăn, Tần Tịch Nhiên liền có thêm sự hoài nghi.
Có lẽ Nhan Y không hề chán ghét mình đâu!
Tần Tịch Nhiên rất hiểu biết Tô Nhan Y, biết cô không phải là người sẽ chịu ủy khuất gì cho bản thân, thích chính là thích, ghét chính là ghét, nếu Tô Nhan Y còn chán ghét anh thì tuyệt đối sẽ không cho phép anh thường xuyên xuất hiện trước mặt cô, càng không cần nói đến việc ngồi chung bàn ăn, ngủ chung một giường, đắp chung một chăn.
Cho nên cuối cùng Tần Tịch Nhiên rất khẳng định rằng, Tô Nhan Y hẳn là không chán ghét mình, thậm chí còn thay đổi hình ảnh trước anh, còn quan tâm đến anh rất nhiều, hai người ở chung bên nhau cũng xem như tình nghĩa bạn bè.
Nhận thức như vậy làm Tần Tịch Nhiên rất vui sướng, cũng rất kích động, nhưng đồng thời lại càng trở nên tham vọng.
Nếu bọn họ có thể trở thành bằng hữu, nếu Nhan Y không chán ghét anh, như vậy, có phải anh cũng có thể hy vọng xa vời hơn hay không, chỉ cần anh nỗ lực, chỉ cần anh kiên trì hơn một chút, rồi sẽ có một ngày Nhan Y sẽ tiếp nhận tình cảm của anh?
Tần Tịch Nhiên rất xúc động muốn thổ lộ với Tô Nhan Y, nhưng đồng thời cũng nhắc nhở chính mình, thời cơ bây giờ không thích hợp, hiện tại phải cố gắng ở chung với cô nhiều hơn, để tình cảm cả hai càng trở nên hòa hợp, lúc ấy đi thổ lộ mới có thêm phần chắc chắn!
Tần Tịch Nhiên là một người rất nhẫn nại, đối với người anh thích càng là như thế, từ khoảnh khắc anh nhất kiến chung tình với Tô Nhan Y, cũng đã quyết định cả đời này theo đuổi Tô Nhan Y, giờ kiên nhẫn chờ thêm một thời gian nữa với anh cũng không khó.
Buổi sáng hôm sau, lúc Tần Tịch Nhiên đang làm cơm sáng, Tô Nhan Y cũng xuất hiện trong phòng bếp, thường thường mà nói phòng bếp là vùng cấm của Tô Nhan Y, cô chưa bao giờ đi vào, nên Tần Tịch Nhiên rất ngoài ý muốn khi nhìn thấy Tô Nhan Y, nhưng sau đó chuyện khiến anh ngoài ý muốn hơn xuất hiện, Tô Nhan Y thế mà lại đi pha cà phê!
“Nhan Y, em nghỉ tay đi, để anh pha cà phê cho.” Tuy thấy động tác của cô khá thành thục, nhưng Tần Tịch Nhiên nhớ là cô chưa pha cà phê bao giờ.
“Xem thường tôi?” Tô Nhan Y liếc mắt nhìn Tần Tịch Nhiên, động tác trên tay không ngừng, tuy rằng vẫn có chút lạ tay nhưng trình tự lúc pha không bị sai sót gì, thậm chí không không cần hệ thống nhắc nhở cũng tự mình làm được.
“Làm sao có thể, anh sợ em vất vả thôi.” Tần Tịch Nhiên mỉm cười, cảm thấy Tô Nhan Y giống như một đứa bé cáu kỉnh, làm sao anh sẽ vì chuyện này mà xem thường cô chứ, chỉ là nghĩ cô chưa bao giờ làm thôi, chẳng qua thấy cô pha có vẻ khá ổn nên anh không tiếp tục lo lắng nữa, quay lại làm tiếp cơm sáng, ngẫu nhiên dùng ánh mắt quan tâm nhìn cô.
Hai người cùng vội vàng trong phòng bếp, tuy rằng không ai nói gì nhưng cảm giác lại rất không tệ, nhìn Tô Nhan Y hết sức chăm chú pha cà phê, trong lòng Tần Tịch Nhiên nổi lên nhàn nhạt cảm giác thỏa mãn.
Bữa sáng chuẩn bị tốt, Tô Nhan Y bưng hai ly cà phê đặt trước mặt hai người, mùi hương của cà phê khiến Tần Tịch Nhiên vô cùng vừa lòng, cũng làm Tần Tịch Nhiên có cảm giác thụ sủng nhược kinh*.
*Thụ sủng nhược kinh: Được yêu thương mà lo sợ
“Cảm ơn” Tần Tịch Nhiên có chút kích động nói cảm ơn, trước mắt chính là cà phê chính tay Tô Nhan Y pha, anh chỉ cần nghĩ đến đã vô cùng cảm động, thật sự là tiếc không muốn uống đâu.
“Không cần khách khí, nếm thử đi.” Tô Nhan Y có chút chờ mong nhìn Tần Tịch Nhiên, đây chính là lần đầu tiên cô đểcho người khác nếm thử tay nghề của mình đấy.
Ánh mắt Tần Tịch Nhiên dịu dàng, tuy rằng tiếc, nhưng vẫn dưới sự mong chờ của Tô Nhan Y bưng ly cà phê lên, vô cùng trịnh trọng nghiêm túc mà uống một ngụm, sau đó ý cười trong mắt càng thêm dày đặc, còn ngon hơn nhiều so với trong tưởng tượng, không chỉ là về mặt tâm ý, mà hơn nữa là tay nghề rất tốt.
||||| Truyện đề cử:
Ông Xã Alpha Vạn Người Mê Của Tôi |||||
“Uống rất ngon, tay nghề không tồi.” Tần Tịch Nhiên không chút nào keo kiệt khen ngợi, cùng lúc đó, âm thanh hệ thống cũng vang lên.
【Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp từ cấp một lên cấp hai, bắt đầu thăng cấp.……】
Sau đó khoảng một phút, tiếng hệ thống lại vang lên lần nữa.
【Chúc mừng ký chủ thăng lên cấp hai, nhiệm vụ tích phân cấp hai là hiểu biết mười thói quen riêng tư của Tần tiên sinh, yêu cầu nhiệm vụ là không được đi hỏi, chỉ có thể tự bản thân ký chủ tự bản thân phát hiện ra, mỗi thói quen phải có tiêu chuẩn là không được quá năm người biết đến.】
【Chúc mừng ký chủ thăng lên cấp hai, giai đoạn tích phân hiện tại là mười, toàn bộ chức năng hệ thống tăng từ cấp một lên cấp hai, bao gồm chức năng không gian cấp hai, chức năng định vị cấp hai, chức năng nấu nướng cấp hai, chức năng chữa bệnh cấp hai, chức năng tài nguyên cấp hai, chức năng trợ giúp đặc biệt cấp hai. Đồng thời cũng mở ra hệ thống nhiệm vụ ẩn.】
【Chức năng không gian cấp hai, không gian chứa đựng được mở rộng từ một mét khối lên nười mét khối.】
【Chức năng định vị cấp hai tăng thêm hai người được định vị, bao gồm cả Tần tiên sinh ở trong, ngài có thể xác định được vị trí cụ thể của ba người.】
【Chức năng nấu nướng và chữa bệnh cấp hai đều được cụ thể phân loại gia tăng kỹ càng các chuyên mục, ký chủ có thể tự mình thực hành để nhận biết được những sự thay đổi này.】
【Chức năng tài nguyên cấp hai đưa đến cho ký chủ năm kịch bản cùng hai mươi bài hát.】
【Chức năng giúp đỡ đặc biệt cấp hai được mở rộng phạm vi giúp đỡ, đáp ứng được nhiều yêu cầu của ký chủ hơn, nhưng vẫn giống như cũ mỗi ngày chỉ có một lần cơ hội xin giúp đỡ, mong ký chủ xem trọng.】
【Hệ thống cấp hai mở ra nhiệm vụ ẩn, nhiệm vụ ẩn không được công bố, lúc ký chủ tự hoàn thành thì sẽ thông báo khen thưởng.】
【Chức năng cấp hai đã tóm tắt xong, hệ thống cấp ba sau này sẽ gia tăng thêm hiệu quả của các chức năng, hiện tại mời ký chủ rút ra khen thưởng thăng cấp, chúc ký chủ may mắn!】
……
Đôi lời ngoài lề: Chúc ed ra chương đều đều ToT, để ủng hộ cho việc ra đều chương mong mọi người cho ít thanks!!!