-Nhanh, nhanh hơn nữa
Hướng Thiên trong lòng lộp bộp hối thúc cơ thể mình.
Lông tơ hắn đã dựng đứng cả lên, phía sau hắn đang truyền đến một cổ hơi thở nguy hiểm.
m khí như kim châm đâm thẳng vào da thịt hắn.
-Ầm, Ầm
Hướng Thiên đã đến cửa, nhưng trong lòng lại chửi ầm lên.
Nhà vệ sinh này lại xây một cánh cửa rất lớn, mở vào trong, ngay khi hắn nắm lấy tay nắm cửa thì cảm thấy không đúng rồi.
Tay nắm cửa cực lạnh, còn có một loại chất nhày nhờn nhợn thực dơ bẩn.
Hắn giật cửa ầm ầm mà cửa đéo mở.
-Mở, nhanh mở ra cho lão tử.
Hướng Thiên hét ầm lên.
Kéo không mở được, hắn lại quay sang cầu trợ giúp của hệ thống.
-Hệ thống, có cách nào không? Nhanh cứu mạng đi.
-Vô sách, cửa bị âm khí khóa chặt, không thể mở bằng cách bình thường.
Chúc ký chủ may mắn.
Giọng nói máy móc trả lời một cách vô tình.
-Cái đệt!
Hướng Thiên chửi một câu.
Lần trước sống lại, bị một con quái dị cắn, may mắn trốn một mạng.
Lần này sống lại, lại bị quỷ hồn chú ý đến, càng đáng sợ hơn là không phải quỷ cấp thấp nữa.
Trong lòng hắn tự hỏi, ‘Có phải hắn đã xuyên qua mà không xem giờ?’
-Hít..pù
Hướng Thiên lấy lại bình tĩnh, không thể vì một con quỷ nhỏ lại sợ đến mức này được.
Hắn hít một hơi sâu rồi thở dài ra, ổn định lại tinh thần, quay người chuẩn bị đối diện với con quỷ hồn cấp 3 này.
-Được rồi! Nếu đã không chạy được, ta muốn xem xem quỷ hồn ở thế giới này đáng sợ đến….
Hắn vừa quay người vừa nói, nhưng chưa hết câu thì hắn trợn trừng mắt, há to mồn, không thốt nên lời.
-Fuck! Đây là cái quái gì thế? Quỷ gì mà quỷ, nó là ác ma thì đúng hơn…
Đối mặt với hắn, cánh cửa nhà vệ sinh nhỏ đã toàn toàn mở ra...đứng phía ngoài cánh cửa là một con quái vật tay dài.
Không chỉ tay dài mà tất cả các bộ phận đều dài đến khó tin.
Nó cao hơn hai mét, ốm như một que củi, thân thể trắng huế, tay chân dài ngoằn ngoèo như một cây roi.
Mặt nó ngoài miệng và mắt thì không có mũi.
Hai mắt chính là hai cái hố đen ngoằn, miệng rộng đến mang tai, răng thì nhọn hoắc lỉa chỉa ra ngoài.
Hướng Thiên nhìn mà muốn rớt mắt, trong lòng hò hét.
-Má nó chứ, quái dị kiếp trước còn có chút hình người, còn thế giới này thì đéo tả nổi…
Đúng lúc Hướng Thiên quan sát con quái trước mắt, một bàn tay đen thùi khoác lên trên bả vai hắn, đồng thời ngón tay hơi dùng sức, lạnh lẽo vừa ..
hơi cương cứng gắt gao bóp hắn.
Hướng Thiên nhíu mày, hắn có thể cảm giác bàn tay này nhưng sức lại không mạnh như hắn nghỉ.
Hắn đoán đây là tay của con quỷ cấp 1 mà hệ thống nói, còn tên với cánh tay dài kia chính là cấp 3 quỷ hồn.
Bỗng nhiên, Hướng Thiên cảm nhận một cỗ sức mạnh kinh khủng héo hắn hướng về phía trước, nơi con quái cấp 3 đang há mồm đợi sẵn.
Hướng Thiên phẫn nộ, hắn cảm thấy toàn bộ bả vai đã mất đi tri giác, phảng phất cánh tay màu đen kia chính là cầu nối sức mạnh để hắn bị kéo đi.
Kiểu như hai nam châm hút nhau vậy.
Hướng Thiên vùng vẫy, dùng sức chống lại sức hút.
Đôi chân hắn bị kéo lê trên đất, ma sát phát ra âm thanh rít rít do đôi giày màu đen kỳ quái hắn đang mang.
Hắn không biết đôi giày này làm từ gì những lớp da bên ngoài lại cực kỳ chắc chắn.
Dù bị chà sát nhưng nó vẫn không chịu một chút hỏng hóc, nhiều lắm bị mòn một chút.
Đôi tay trắng huế kia động, vương ra, chuẩn bị tóm lấy hắn.
Hướng Thiên nhíu chặt lông mày, cảm giác nếu bị tóm, hắn sẽ bị bóp nát như tương.
Đồng thời một luồng hơi lạnh thấu xương bao phủ toàn thân, huyết dịch tựa hồ đều phải bị đông cứng.
Hướng Thiên hai mắt lóe lên vẻ lạnh lùng, nhìn vai nơi có cánh tay kia, không chút do dự, tung một đấm vào nó.
Không biết hành động này có hiệu quả hay không nhưng đáng thử.
-Bộp
Vừa đánh trúng, thân thể Hướng Thiên bỗng khựng lại một khắc, một cảm giác đau truyền ra từ bả vai.
-Có hiệu quả!
Hướng Thiên mừng thầm, hắn không chút do dự tiếp tục,
-Bốp, Bốp, Bốp
Ngay khi hắn sắp đến tầm tóm của cánh tay trắng huế kia thì cả thân thể hắn dừng lại.
Cánh tay đen trên vai hắn lúc này đã biến mất.
Hắn cảm giác mình may mắn vì bàn tay kia là của con quỷ cấp 1, ấm khí rất yếu.
Vai phải hắn mất cảm giác cũng vì âm khí truyền vào nhưng lúc hắn điên cuồng đánh vào cùng một vị trí, cảm giác trở lại, âm khí cũng từ từ tan đi.
-Vèo
Đúng lúc hắn thở phào thì bàn tay trắng hếu kia công đến, định tóm lấy hắn.
Hướng Thiên dù không có phép thuật hay thể thuật nhưng linh hồn hắn vẫn rất mạnh, chắc chắn mạnh hơn người bình thường.
Điều đó giúp hai mắt của hắn bắt kịp động tác của bàn tay kia.
Hướng Thiên vội lùi lại, nhưng thân thể hắn không theo kịp tốc độ phản ứng của thần kinh hắn.
-Xoạt
Con quỷ tóm hụt nhưng trước ngực Hướng Thiên, áo đã bị xé toạc để lại một vết thương in dấu năm móng tay của con quỷ cấp 3.
-Hừ
Hướng Thiên ngã ngồi ra sau, rên lên một tiếng vì đau đớn.