Nhất Thành cười nhếch mép nghỉ, bọn họ phải cảm thấy may mắn lúc đó ta bất tỉnh nếu không thì không chỉ chém một hai tên đâu. Mà hắn càng kính nể phó viện trưởng lẫn viện trưởng. Không nghỉ hai người này cũng bá đạo như vậy, chấn nhiếp chính ma hai đạo. Có thể thấy thực lực bọn họ cực mạnh.

- Sau đó thì sao?

- Sau đó thì trong ba năm qua, không biết có vấn đề gì mà quái dị xuất hiện khắp nơi. Dị tà giáo cũng xuất hiện đi lại trong các quốc gia. Ba năm qua Tây Đại Hoang loạn thành một đống. Ma Đạo cùng Chính Đạo cuối cùng cũng bỏ qua thù hận cũ, tập trung vào dẹp loạn. Nhiệm vụ được đưa đến các môn phái lớn càng lúc càng nhiều. Đệ tử chính ma hai đạo tổn thất thảm trọng, nhưng thiên tài cũng theo đó xuất hiện lớp lớp. Thậm chí có một số nhiệm dụ dẫn đến đoàn diệt, người thường thì sống trong run sợ. Tối đến hầu như không dám ra khỏi nhà.

Nhất Thành gật đầu như đã hiểu, sau đó nhìn Mập Mạp hỏi:

- Ngươi thì sao? Thổ phép thuật học đến đâu rồi? Đẳng cấp gì rồi? Chắc là cũng có tiếng tăm trong giới pháp sư rồi chứ?

Mập Mạp gãi gãi đầu cười:

- Ta thì đã đến cấp S, Silver Plate Thiên Cầm sơ cấp. Cũng được xem là thiên tài, tiếng tăm thì cũng tàm tạm. Chúng ta đã lên giáp hai, phần lớn đệ tử đều quyết định ở lại thư viện. Ah, ngươi nên biết sau giáp một chúng ta có thể lựa chọn quyền đi hay ở lại thư viện. Nếu đi sẽ thành ký danh đệ tử của thư viện, có thể gia nhập thế lực khác. Nếu ở lại thì sẽ chính thức trở thành đệ tử của thư viện. Lên giáp hai, chúng ta không còn được các giáo sư tập trung dạy bão nữa mà chọn các chủ phong của thư viện để tham gia. Sau đó làm nhiệm vụ kiếm tài nguyên tu luyện. Nói chung giáp một đệ tử chỉ là bề ngoài của thư viện, lên giáp hai, chúng ta mới trở thành đệ tử chính thức của thư viện. Lúc này mới tiếp xúc với cao tầng của thư viện.

Nhất Thành ồ lên kinh ngạc, không nghĩ tới ba năm trước gặp học viên giáp hai và giáp ba lại không biết bọn họ không phải là đệ tử bình thường như bọn hắn. Mà càng kỳ quái hơn, sao thực lực đám người này tăng nhanh thế? Tên Mập Mạp này 3 năm đã đến cấp S, phải biết lúc trước sư huynh Bạch Tư Thường giáp hai đệ tử mới đến Red Plate đỉnh phong.

Mập Mạp như hiểu được Nhất Thành nghĩ gì thì giải thích:

- Ngươi cảm thấy ba năm qua thực lực ta tăng nhanh phải không?

Nhất Thành gật đầu, Mập mạp cười khổ nói:

- Ta thật sự không rõ việc này là vì sao nhưng ba năm qua các loại thiên tài địa bảo xuất hiện lớp lớp. Chúng ta làm nhiều vụ gặp được rất nhiều cơ duyên thế nên đẳng cấp mới tăng nhanh như vậy. Hầu hết đệ tử Giáp hai đã đến cấp Silver Plate. Bọn họ cũng được tu luyện nhiều loại phép thuật bổ trợ khác nhau. Việc này là nhờ vào hai năm trước, từ trung tâm đại lục truyền ra một loại pháp môn tăng cường sức chứa và nâng cấp Plate từ Red Plate lên Silver Plate nhanh chóng. Loại kỹ thuật này còn giúp mở rộng sức lĩnh ngộ, tâm lực và rút ngắn thời gian tu luyện của các pháp sư. Vì thế đẳng cấp ta lại tăng nhanh như vậy. Ta bây giờ thổ phép thuật vẫn là chính nhưng cũng luyện thêm các loại bổ trợ phép thuật như mộc và phong. Pháp Sư bây giờ đã có chiến lực mạnh hơn lúc ba năm trước rất nhiều. Giờ thì không còn phân biệt chiến sĩ hay gì nữa rồi, mỗi người ở cảnh giới thấp đã có thể tu luyện một hai loại phép thuật nên việc quan tâm nhiều nhất bây giờ là thiên phú. Nếu ai có hai ba loại thiên phú ma pháp thì càng tốt, họ sẽ không tốn nhiều tâm lực như người khác phải bỏ ra. Việc này đến lúc ngươi tu luyện thì sẽ biết.

Nhất Thành gật đầu, không nghỉ chỉ trong ba năm mà nhiều biến đổi như vậy. Có vẻ như pháp sư bây giờ đã khác trước. Bọn họ có thể dùng nhiều loại ma pháp hơn, lúc chiến đấu sẻ đa dạng phong phú hơn lúc trước. Nhất Thành đang suy nghĩ thì nghe Mập Mạp hỏi:

- Ngươi giờ tính sao? Ta vừa nói chỉ là giới thiệu qua thôi, phần còn lại ngươi có thể tự mình tìm hiểu.

Nhất Thành gật đầu cười nói:

- Ta mới tỉnh lại, chưa quen thuộc với cơ thể này. Phép thuật thì đã mất hết, ta sẽ cố gắng để hồi phục chúng. Ta có thể phải ở lại đây một thời gian dài để hồi phục. Ah, mà ngươi không hiếu kỳ về việc cơ thể ta teo nhỏ sao?

Mập Mạp lắc đầu:

- Ta đã nghe chuyện của ngươi gặp từ phó viện trưởng. Mà mỗi người đều có bí mật của mình, có một số việc không cần tò mò tìm hiểu thì hơn. Ta chỉ cần biết ngươi vẫn là Nhất Thành trước kia là được.

Nhất Thành nở một nụ cười tươi, cảm thấy Mập Mạp này làm người rất tốt, đáng để hắn kết giao:

- Huynh đệ ngươi ta nguyện kết giao, sau này có việc gì thì ngươi không cần ngại mở miệng. Ta không biết giúp được nhiều không nhưng có mặt lúc ngươi cần.

Mập Mạp cũng cười:

- Được, sau này ngươi cũng vậy. Có việc không ngại mở miệng với ta. Ta sẽ giúp hết sức có thể.

Sau đó hai ngươi hàng huyên thêm một chút, Mập Mạp đứng dậy nói:

- Ta đi báo việc này với Phó Viện Trưởng và Tiểu Bưu lão sư. Bọn họ lúc rảnh đều sẻ ghé qua thăm ngươi, hai ba tháng lại gọi trị liệu sư đến xem xét ngươi. Chắc chắn sẽ rất vui mừng khi nghe tin ngươi tỉnh lại.

Nhất Thành gật đầu đưa Mập Mạp ra cửa. Tên này đến đã cho hắn rất nhiều thông tin. Giờ đây việc đầu tiên là tập luyện để thích ứng với cơ thể mới này. Sau đó là luyện lại phép thuật mình đã học lúc trước mới được.

Bây giờ trời vừa mới sáng rất thích hợp luyện võ, Nhất Thành đóng cửa nhà tranh đi ra giữa sân luyện quyền. Quyền pháp của hắn là võ thuật Karate của kiếp trước. Cách vận dụng lực lượng cũng như vậy, mỗi nắm đấm đánh ra đều kéo lên tiết rít của gió cùng với tiếng phách không. Bây giờ cơ thể này đã đạt đến 500 mã lực, một quyền đánh ra tựa như núi đè. Tên nào xui xẻo trúng quyền của hắn chắc chắn sẽ phải nằm đo đất. Sau một lúc luyện quyền, hắn chuyển sang nhảy nhót, bay nhảy. Các động tác giúp cơ thể trở nên dẻo dai hơn. Trong lòng hắn thầm nghĩ:

- Cơ thể mới này quá tuyệt vời. Có điều hơi nhỏ, cần nhanh chóng lớn lên. Như vậy thì làm sao tán gái?

- Vù, vù, vù, vù!

Hai tai Nhất Thành động đậy, bây giờ lục giác của hắn rất nhạy bén, chỉ cần một gió thổi hắn cũng có thể nhận biết. Hắn dừng lại việc tập luyện mà đứng giữa sân chờ đợi.

Chỉ mấy giây sau, xuất hiện trước mắt Nhất Thành là bốn nam nhân. Nhất Thành thấy bốn người này thì cười:

- Mọi người vẫn khỏe chứ?

Bốn người đến kia chính là, Hồng Nhân sư huynh của hắn, phó viện trưởng Pháp Nhân, Viện trưởng, và tiểu Bưu lão sư.

Hồng Lão cười ha hả nói:

- Ha,..Ha,.. Dù trị liệu sư cao cấp nói gì, ta cũng nghỉ sư đệ sẽ tỉnh lại, nhưng không nghỉ lại nhanh như vậy đậy. Có vẻ như sư đệ hồi phục rất tốt. Cơ thể rất khỏe mạnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play