** À mình chuyển giao tiếp của Trần Hán Thăng với Vương Tử Bác từ chương này trở đi thành mày – tao nhé.
** Thêm nữa là trường này có 2 loại hội học sinh, một bên là viện còn một bên là hội học sinh bình thường.
"Cái gì mà luyện tập giữ gìn vóc dáng cơ chứ? Cô bé này cho rằng lão tử đây không biết những ám chỉ này hay sao?"
Trần Hán Thăng nói thầm trong lòng, thế nhưng hắn cũng không quá giãy dụa bởi vì lo lắng bị người khác nhìn thấy.
Nam chính là chủ tịch viện hội học sinh còn là bộ trưởng viện hội học sinh ban liên lạc đối ngoại, nữ chính là cô gái phát ngôn viên xinh đẹp ở đài phát thanh mà ở phía trước còn có một ít khán giả nữa.
Thật sự nếu bị người khác nhìn thấy thì Trần Hán Thăng thực sự cũng không biết giải thích thế nào.
"Tôi đây là bị ép, kỳ thực tôi cũng là người bị hại, đây là quấy nhiễu tình dục nơi chốn công sở đó nha. "
Nếu như Trần Hán Thăng nói như vậy, phỏng chừng không có ai sẽ tin hắn.
Bởi vì Trần Thiêm Dụ là một cao phú soái*, nếu muốn quấy rầy thì cũng phải đi quấy rối cậu ta chứ.
*cao phú soái: Đẹp trai nhà giàu chứ gì nữa.
Mặt khác, loại chuyện tình tay ba nơi trường học này tuyệt đối là đề tài để học sinh vừa ăn vừa hóng. Mỹ nữ, chủ tịch hội học sinh vừa đẹp trai lại còn nhà giàu, cùng với nam sinh từ huyện nhỏ dựa vào chính nỗ lực của mình, đây cơ bản tụ hội hết tất cả tình tiết của truyện cẩu huyết.
Trần Hán Thăng đương nhiên không muốn bản thân mình trở thành chuyện cười, vừa lúc phó bộ trưởng ban liên lạc đối ngoại Thân Hạo đưa tới danh sách của trợ lý mới, Trần Hán Thăng vội vã đứng lên thì lúc này mới xem là thoát đi khỏi "Ma Trảo" của Thương Nghiên Nghiên.
Có điều lật đi lật lại một lúc thì Trần Hán Thăng lại cau mày hỏi: "Làm sao mà tất cả vị trí chính thức đều đã có chỗ hết rồi?"
Thân Hạo là hệ tài chính tin tức học sinh năm 2, cậu ta đứng dậy đáp: "Học kỳ mới có người rời hội, chúng tôi thuận lợi tuyển đủ người."
Trần Hán Thăng không phải dễ gạt như vậy: "Nếu theo thời gian để phán đóan, vào thời điểm này các lúc các cậu tuyển người thì tôi đã là bộ trưởng ban đối ngoại rồi, chuyện như vậy tôi không gật đầu, ai phê duyệt cho phép các cậu làm?"
"Đùng."
Trần Hán Thăng trực tiếp trả phần danh sách về phía trước mặt Thân Hạo.
Ở phía đối diện, những người này cũng không nghĩ tới là Trần Hán Thăng vừa thấy mặt không phải là khách khí chào hỏi mà đã làm khó dễ, nhất thời tất cả đều không phản ứng.
"Hán Thăng đang định lập uy đây mà."
Trần Thiêm Dụ lặng lẽ nói với Thương Nghiên Nghiên, thuận tiện khoe khoang bản thân: "Cậu ta là kiểu bộ trưởng được bổ nhiệm chéo, trước tiên nếu như không gây dựng được uy tín, ở viện hội học sinh này rất có thể sẽ bị cô lập. Thế nhưng cậu cùng đừng quá lo lắng, tôi nhất định sẽ ủng hộ người lớp trưởng này."
Thương Nghiên Nghiên nghe xong, yên lặng lắc đầu nói: "Đầu tiên, lớp trưởng của bọn tôi không cần cậu chống đỡ; thứ hai khả năng không phải cậu ta muốn lập uy mà đơn thuần tùy việc mà xét."
"Cuối cùng."
Thương Nghiên Nghiên cười nói: "Liên quan tới cô lập, không chắc là ai đang cô lập ai đó nha?"
Nhìn thấy "Bạn gái dự định của mình" lại đi nói đỡ cho Trần Hán Thăng, Trần Thiêm Dụ trong lòng có chút ghen: "Chuyện như vậy rất khó nói, thường thường bên trong hệ, nếu có nhân vật nổi tiếng thì kết quả là cái viện đấy sẽ trực tiếp bị thụt lùi đi, bởi vì trong viện có quá nhiều "đỉnh núi", tớ làm chủ tịch ở đây cũng cảm thấy rất mệt đó."
"Không cảm thấy a."
Thương Nghiên Nghiên con mắt cong cong nở nụ cười: "Cậu xử lý mọi chuyện rất lợi hại, tớ đây rất khâm phục nha."
Trần Thiêm Dụ nghe được lời ngợi khen, nhất thời mở cờ trong bụng: "Yên tâm đi, tớ cùng Trần sư đệ rất hợp duyên, nhất định sẽ chống đỡ cậu ta đến cùng."
Lúc này, ban liên lạc đối ngoại một phó bộ trưởng khác là Trì Tinh đứng ra giải thích: "Khi đó chúng tôi cùng cậu chưa thân quen lắm, vì thế cũng không báo cáo cho cậu. Hiện tại cũng đã chiêu mộ đầy đủ rồi. cũng không thể lựa chọn thêm lần nữa."
Trần Hán Thăng nhìn chằm chằm Thân Hạo cùng Trì Tinh, còn nhìn mấy trợ lý phía sau một chút, lúc này mới chậm rãi nói: "Nếu có lựa chọn một lần nữa cũng chưa chắc là không thể, thế nhưng ảnh hưởng cũng khá lớn, rồi sẽ ảnh hưởng đến mặt mũi lẫn tôn nghiêm của mọi người. "
"Vì thế tạm thời cứ để như vậy đi, chúng ta mặc dù khoa khác nhau, hệ cũng khác nhau. Thế nhưng nếu cùng nhau làm một mục tiêu, thì chúng ta nên hòa hợp với nhau một chút."
Trần Hán Thăng nghiêm túc lại thật lòng cảnh cáo, hắn nhìn ra được vấn đề của danh sách này, hi vọng sau này tốt nhất là bình an vô sự.
Có điều mấy câu nói này lại làm cho khuôn mặt Thân Hạo không mấy dễ chịu, còn có một chút không phục, Trần Hán Thăng làm bộ không nhìn thấy: "Buổi tối 7h, tôi ở Nghĩa Ô thương phẩm thành Đào Nhiên Cư chờ mọi người, người bộ trưởng này hôm nay mời khách, hi vọng mọi người nể nang mặt mũi tham gia, cùng nhau làm quen một chút."
Sau khi kết thúc cuộc họp có phần bối rối này, đợi được những người khác ra khỏi phòng họp, Trần Thiêm Dụ mới nói: "Thân Hạo là người rất có năng lực. Trước đây được bộ trưởng ban liên lạc đối ngoại cũ bồi dưỡng, chỉ là cậu chiếm vị trí của cậu ta phỏng chừng có chút không phục."
Trần Hán Thăng cười không lên tiếng, không phục có thể như thế nào, trên trái đất này chuyện như thế không phải không ít.
Lúc Thân Hạo ra khỏi tòa hành chính, lập tức cùng Trì Tinh nói chuyệnn: "Trần Hán Thăng coi bản thân là ai, cứ nghĩ là lăn lộn ở hệ nhân văn là ngon rồi sao. Nhưng muốn ở viện hội học sinh này chỉ chỉ chỏ chỏ, còn non và xanh lắm."
Trì Tinh cũng không quá thoải mái: " Trần Hán Thăng nói muốn lựa chọn một lần nữa cũng không phải không thể. Bây giờ chúng ta đều bỏ làm thử xem tên đấy làm sao phát triển được ban liên lạc đối ngoại này!"
"Chính là, còn ở ngay trước mặt chủ tịch Trần(Trần Thiêm Dụ) nói như vậy."
Thân Hạo quay đầu nhìn mấy người kia: "Buổi cơm tối này tôi không đi, các cậu có ai đi không?"
Trì Tinh lắc đầu: "Tôi cũng không đi, các cậu cũng đừng đi, cho tên đấy một chút áp lực trong lòng đi."
······
Bảy giờ tối, Trần Hán Thăng xuất hiện trước cửa trung tâm Đào Nhiên Cư ở thương phẩm Nghĩa Ô, đứng một bên hút thuốc, mãi đến tận 7 giờ rưỡi đều không thấy nửa bóng người.
Trần Hán Thăng lạnh lùng nở nụ cười, tắt tàn thuốc về trường học gọi Nhiếp Tiểu Vũ đến.
"Tiểu Vũ (mưa nhỏ), tôi muốn giao thêm trọng trách này cho cậu.... "
Sáng ngày thứ hai, viện hội học sinh ban liên lạc đối ngoại tất cả nhân viên nhận được thông báo của chủ tịch Trần Thiêm Dụ.
Thân Hạo gọi điện thoại cho Trì Tinh, cười nói: "Thấy chưa, chắc là Trần Hán Thăng tìm chủ tịch để hòa giải đây mà."
"Vậy chúng ta cũng nên làm to chuyện này. Hi vọng là có thể giáo huấn được Trần Hán Thăng, sau này mọi chuyện có thể dễ dàng hơn."
Trì Tinh đắc ý nói, trong lòng rất thỏa mãn.
Kỳ thực Trần Thiêm Dụ cũng không biết Trần Hán Thăng muốn làm gì, cậu ta chỉ hỗ trợ thông báo mọi chuyện cũng không rõ nên chạy tới hỏi Trần Hán Thăng: "Hôm qua chuyện ăn uống như thế nào?"
"Không ra sao, không ai đến, người bộ trưởng tôi đây không có tý tiếng nói nào." Trần Hán Thăng bình tĩnh nói.
Trần Thiêm Dụ cũng chỉ có thể an ủi: "Bọn họ đối với năng lực của cậu chưa hiểu rõ, từ từ tìm hiểu là được."
"Tôi hiện tại không có nhiều thời gian để tìm hiểu nhau như vậy."
Trần Hán Thăng cười cợt: "Lần này mời chủ tịch tới chính là làm bằng chứng, tôi chuẩn bị đuổi hết toàn bộ bọn họ, một lần nữa tuyển người."
"What? Cậu bị điên rồi sao, công tác của ban liên lạc đối ngoại phải làm sao bây giờ?"
Trần Thiêm Dụ sợ hết hồn, mau chóng khuyên can.
Trần Hán Thăng chỉ vào căn cứ gây dựng sự nghiệp: "Đơn giản là lúc hoạt động cần tài trợ mấy ngàn tệ gì đó, Hỏa Tiễn 101 của tôi một mình gánh chịu hết, như vậy đủ chưa?"
Trần Thiêm Dụ sửng sốt một chút, cậu ta đã quên Trần Hán Thăng vẫn là sinh viên đại học gây dựng sự nghiệp gương mẫu, làm như vậy tựa hồ cũng không trái với quy định.
"Nhưng là ảnh hưởng lớn quá rồi đó, đổi toàn bộ người nha."
Trần Thiêm Dụ lúng ta lúng túng nói.
"Lão tử đây không có thời gian cũng bọn họ chơi đùa, ngày hôm qua tôi đã nói rồi ai không nghe lời thì đổi. Toàn bộ không nghe đổi toàn bộ, muốn dựa vào nhiều người để cô lập lão tử, lão tử trước tiên cô lập bọn chúng!"
Trần Hán Thăng một mặt xem thường: "Mẹ bọn nó, ai mà chả có hai chân cơ chứ. Cứ tùy tiện dùng sinh viên đại học kiêm chức bổ khuyết những chỗ thiếu cũng không sao."
Trần Thiêm Dụ giờ mới hiểu được lời của Thương Nghiên Nghiên nói, Trần Hán Thăng thật chuẩn bị một người cô lập bọn họ mười mấy người a.
Thân Hạo cùng đám người Trì Tinh đến sau, nghe được tuyên bố này của Trần Hán Thăng này, lúc đó còn tưởng rằng Trần Hán Thăng đang nói đùa.
Có điều nhìn thấy Trần Hán Thăng thật sự ở in ấn giấy tuyển mộ, bọn họ mới bắt đầu hoảng, lập tức sử dụng các loại quan hệ để hỏi thăm.
Cuối cùng chuyện này ngay cả Vu Dược Bình cùng Quan Thục Mạn đều biết, Trần Hán Thăng trước mặt hai vị đại lão này thái độ cũng không đổi: "Hoặc là tôi nghỉ làm hoặc là đuổi hết."
"Tôi cũng bảo đảm với mọi người rằng chuyện đuổi việc bọn họ cũng sẽ không làm lỡ bất kì hoạt động tài trợ nào trong viện cả."
Vu Dược Bình cuối cùng chỉ có thể nói: "Cậu vẫn là nên sớm một chút gây dựng nên bộ khung vững chắc đi, không phải chuyện gì cũng phải dựa vào tài trợ của 101, người ngoài lại cho rằng Tài Viện chúng ta đều dựa vào 101 mà sống đấy."
Cứ như vậy, hội học sinh Tài Viện hội từ khi mới thành lập tới nay mới phát sinh một chuyện kinh thiên động địa, bộ trưởng mới của ban liên lạc đối ngoại trực tiếp đuổi việc tất cả phó bộ trưởng cùng trợ lý ở phía dưới, một người cũng không lưu lại.
Điều phóng đại nhất chính là việc này thực sự đã làm xong rồi.
Trong lúc nhất thời, viện hội học sinh mặc kệ là loại cán bộ nào nếu nghe được tên của "Trần Hán Thăng", tuy có phục hay không phục, đều âm thầm nói một câu "Trâu bò".
Bên này Trần Hán Thăng hoàn toàn coi chuyện này không là gì, hắn gọi Nhiếp Tiểu Vũ sang làm phó bộ trưởng mới, nói chung một mình hắn cũng không thể làm hết.
Năng lực của Nhiếp Tiểu Vũ cũng thực sự là rất mạnh, chỉ cần mấy ngày là đã chiêu mộ đủ toàn bộ trợ lý.
"Tiểu Vũ (mưa nhỏ), cậu phải chú ý nghỉ ngơi đi, bận bịu đến nỗi dưới mắt hiện viền đen rồi kìa."
Trần Hán Thăng đau lòng nói.
"Không cần Trần lão quan tâm, có lẽ tôi lại muốn có thêm nhiệm vụ nữa đấy."
Nhiếp Tiểu Vũ căn bản không cảm kích.
Trần Hán Thăng cũng không xấu hổ, cười hì hì tiếp nhận danh sách trợ lý của Nhiếp Tiểu Vũ mới trình lên, mặt trên là tên cũng những người vừa tuyển.
Đột nhiên, Trần Hán Thăng dừng lại ở một cái tên quen thuộc: "Làm sao lại đi tuyển mộ cô ấy?"
Nhiếp Tiểu Vũ sáp lại liếc mắt nhìn: "La Tuyền rất tốt a, là cô sinh viên năm nhất rất đẹp, thái độ cũng rất tích cực, lại nói lão nhân gia cậu bên người không có mỹ nữ, tính toán một chút cũng hợp lý chứ"
Trần Hán Thăng có chút bất đắc dĩ: "Lão tử lại không phải Thương Trụ Vương*, ai muốn cậu tự chủ trương thế, cô ấy thực sự là phiền toái lớn đó!"
*Trụ Vương nhà Thương Trung Quốc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT