Ba Ôn và mẹ Ôn ở bờ sông, gió lạnh thổi vi vu làm tóc bọn họ tung bay, hai người đi tản bộ thấy khá đủ rồi thì mẹ Ôn vẫy tay gọi Ôn Cẩm, bảo anh đi đến rồi thầm thì: "Đợi lát nữa con đưa ba con về, đêm nay mẹ ở với Kha Kha. Ngày mai nhớ đưa ba con đến rồi mới đi làm.”
Nghe vậy, trên đầu Ôn Cẩm hiện ra ông anh da đen với đầy dấu chấm hỏi giống hệt như Lý Khoa, anh không khỏi tăng giọng với ý định ngăn cản ý đồ xấu dâng trào của mẹ mình, "Mẹ đến ở cũng không tiện, cái phòng bé tí kia sao có thể thoải mái bằng biệt thự to của con được. Muốn thử thách Lý Khoa lúc nào mà chẳng được, sao cứ phải vội trong mấy ngày chứ ạ?”
Mẹ Ôn chống nạnh, trừng mắt, “Tôi vội trong mấy ngày này đấy, vất vả lắm mới có một kỳ nghỉ dài hạn vào tuần lễ Vàng. Hai người các con, một đứa thì là tên độc thân bằng thực lực từ trong bụng mẹ, một đứa thì đã có đối tượng cả một năm rưỡi rồi cũng không đưa về thăm nhà lấy một lần. Tốt nghiệp xong một cái là chạy ngay đến Thượng Hải, cũng chẳng thèm gọi điện thoại về nhà lấy một lần. Ba con với mẹ con rảnh rỗi như vậy sao, không thoải mái nghỉ phép lại chạy tới Thượng Hải để giày vò vớ vẩn à?"
Bị mẹ đẻ châm chọc là “tên độc thân bằng thực lực từ trong bụng mẹ”, Ôn Cẩm cảm thấy tim mình bị đâm một mũi tên, hiện giờ thấy thật lạnh giá cõi lòng. Anh ngước mắt lên nhìn mẹ Ôn, sâu kín nói rằng: “Không phải năm nay con đã tìm được đối tượng rồi hay sao?”
Mẹ Ôn ha ha cười khinh bỉ một tiếng, không hề lưu tình mà tiếp tục châm chọc: “Tìm được đối tượng thì đã làm sao? Con có thể bảo đảm rằng mình cứ dính vào công việc như thế này, ngày hôm nay bay đến đây, ngày mai lại bay đi chỗ kia, như thế có thể cho đối tượng của con có cảm giác an toàn không? Có thể làm cho đối tượng của con ở cùng với con đến hết năm nay mà không chia tay không?”
Tên bay phập phập đâm thẳng vào ngực Ôn Cẩm, tim bị mẹ mình đâm cho vô số vết đao, hiện giờ trong lòng Ôn Cẩm có một khoảng trống, anh giãy giụa, tiếp tục phản kháng, “Mẹ à, hiện giờ đang nói đến Tiểu Kha, sao mẹ lại kéo đến con."
Mẹ Ôn bĩu môi, nói: “Tết năm nay con lại định bay đi đâu?”
“Về nhà, về nhà. Để con xem Tề Vanh có phải tăng ca không thì đưa cô ấy cùng về.”
“Ha ha, chó làm thêm giờ tìm được một con chó làm thêm giờ khác. Nói không chừng chuyện này của con đúng là có thể tiếp tục đó.”
“…”
Ôn Cẩm liếc mắt nhìn Lý Cẩu Đản ở bên cạnh, lặng lẽ phóng hai dao bằng ánh mắt tới Lý Khoa, sau đó nói: “Đêm nay mẹ tôi đến ở chỗ của cậu."