“ Nhã Lan, em thật sự phải suy nghĩ cho kỹ, chị trông cậy hết vào em rồi, Lý Tiên Tiên bị ung thư, còn đang đợi tiền chữa bệnh đó.”

Cô đi về phía vườn trường, sau lưng, Nhã Thanh vẫn chưa hết hy vọng hét lớn.

Trong hoa viên tốt nhất của phong cảnh vườn trường, đã có rất nhiều người ngồi, tất cả đều là những sinh viên đến trước để chụp ảnh kỉ yếu. Tốt nghiệp là một việc lớn, bọn họ ba đến năm người thành một nhóm, bàn tán chuyện. Còn có một số chàng trai cầm một bông hoa trong tay, chuyển tới tay nữ sinh mà mình ngưỡng mộ trong lòng, mạnh dạn tỏ tình với họ.

Đây là đặc sắc lớn nhất của trường họ, rất nhiều người sẽ chọn hôm nay, bày tỏ tình ý với người con gái hoặc người con trai mà mình thích nhưng lại vẫn không dám thổ lộ, thành công hay không cũng không quan trọng, cũng sẽ không có ai bàn tán, để cuộc đời không còn chuyện phải hối tiếc, đời sinh viên không hối hận, mới là mục đích chân chính.

Trường học mặc dù không khởi xướng, những cũng không phản đối, vẫn ngầm thừa nhận ở một mức độ nào đó. Vốn dĩ buổi trưa mới chụp ảnh, nhưng lại yêu cầu học sinh 8 giờ tới trường, chính là muốn dành thời gian cho họ.

Có vài đôi đã ngồi bên nhau, xem ra, mối quan hệ xác định rồi. Nữ sinh thẹn thùng, nam sinh vui vẻ, trong lòng Nhã Lan chúc phúc cho họ. Bình thường bận rộn với công việc, không hề có quá nhiều sự qua lại với các bạn học, sắp xa cách nhau, cô cũng chẳng có lời gì để nói, chỉ yên lặng ngồ ở một bên.

“ Nhã Lan, mới tới?” Du Tư Phùng đẩy mắt kính, đứng trước mặt cô, đang cười, trong tay vẫn cầm một bông hoa.

“ Ừ.” Cô cười cười, liếc nhìn bông hoa trong tay cậu ta một cái, nhích ra nhường chút vị trí.

Du Tư Phùng ngồi xuống, hít một hơi. “ Nhã Lan, tôi rất thích cậu, vẫn luôn.”

“ Hả?” Nhã Lan bị lời tỏ tình của cậu ta làm giật mình, cô chưa từng nghĩ tới, Du Tư Phùng sẽ thích mình.

“ Nặc dù rất nhiều nam sinh đều thích cậu, chỉ là cậu quá lạnh lùng, mọi người chỉ có thể bàn tán sau lưng, không ai dám thổ lộ trước mặt.” Vậy sao? Nhã Lan chỉ cảm thấy mỗi khi cô bước vào lớp học, các nam sinh đều sẽ yên lặng lại nhìn cô. Bị họ nhìn nhiều rồi, cô cũng thành quen, từ trước đến nay không để ý ánh mắt đó ẩn chứa điều gì, được Du Tư Phùng nhắc nhở, cô mới tỉnh ngộ.

“ Nhưng mà tôi...” Cô đã kết hôn rồi, cậu ta không biết sao?

“ Tôi biết cậu kết hôn rồi, tôi còn biết cậu sống không hề tốt, Lãnh Mạn Nguyên tập đoàn Thiên Ôn, đó là một người đàn ông đa tình, cậu ở bên anh ta sẽ chỉ chịu ấm ức.” Đôi mắt sáng của Du Tư Phùng lóe lên, thẳng thắn nói. “ Cho nên, tôi có thể đợi, đợi đến khi cậu đồng ý rời xa anh ta.”

“ Vĩ đại quá nhỉ, lớp trưởng cũ của chúng tôi.” Một giọng nói nữ xen vào, người tới là đại diện của khoa ngữ văn trên lớp, Lưu Yên Ny. Cô ta vẫn luôn thích Du Tư Phùng, người trên lớp đều biết. Cô ta quăng cho Nhã Lan một ánh nhìn khinh bỉ, nói tiếp: “ Người ta chính là vợ của tổng giám đốc Thế Cử đây, cậu cũng dám trêu chọc?”

“ Thế thì đã sao, bọn họ không phải sắp ly hôn rồi sao?” Vu Miên thích xem tin tức lá cải không phục đứng bên cạnh Nhã Lan, không ưa nổi ánh mắt Lưu Yên Ny tự cho rằng nhà mình có tiền coi thường bất cứ ai. “ Mối tình đầu của Lãnh Mạn Nguyên Nghê Tiên Như quay lại rồi, bọn họ ở bên nhau, rất nhanh sẽ kết hôn thôi. Nhã Lan ly hôn thì không phải có thể kết hôn với Du đại công tử rồi sao?”

Tạp chí lá cải còn nói những thứu này sao? Mặt Nhã Lan nóng bừng, mâu thuẫn gia đình bị bóc trần trước mặt mọi người, cô vô cùng xấu hổ. “ Nhã Lan, cậu bằng lòng chấp nhận tôi không?” Du Tư Phùng đưa bông hoa qua, Lưu An na ở bên cạnh tức giận giậm chân, bạn học khác đều đưa ánh mắt qua, đang nhìn bọn họ

Chuyện ly hôn chắc đã ngã ngũ, chỉ là, cô không muốn liên lụy Du Tư Phùng. Nhã Lan biết, điều kiện gia đình Du Tư Phùng rất tốt, mặc dù không bằng Lãnh Mạn Nguyên, nhưng cũng vô cùng giàu có, ngừoi đàn ông như thế này nên tìm một cô gái môn đăng hộ đối làm vợ, chứ không phải là cô.

Cô nên từ chối thế nào đây? Hôm nay quá hỗn loạn rồi, đầu tiên là lời thỉnh cầu của chị, bây giờ là mong muốn tình cảm của Du Tư Phùng, cô phải làm thế nào mới không làm họ tổn thương quá sâu sắc?

“ Xin lỗi, Du Tư Phùng, quá nhiều chuyện chưa xử lý xong, tôi tạm thời không muốn nghĩ tới những chuyện này.” Đây là cách từ chối tốt nhất khéo léo nhất mà cô có thể tìm thấy.

“ Không sao, tôi có thể đợi, mười năm, hai mươi năm, đều được. Nhã Lan, cậu là một cô gái xuất sắc, mặc dù trong thiết kế tôi cuối cùng vẫn không bằng cậu, nhưng tôi bằng lòng nỗ lực theo kịp bước chân cậu, tôi hy vọng có thể cùng cậu nỗ lực, tạo nên thành tựu riêng của chúng ta

“ Cảm động quá đi.” Bên cạnh có giọng một cô gái ngưỡng mộ nói, rồi trả lại hoa cho nam sinh bên cạnh, “ Cậu xem Du Tư Phùng người ta chân thành biết bao, khiến người ta cảm động biết bao, đây mới gọi là theo đuổi! Cậu đi đi, tôi không muốn ở bên người vô vị như cậu.

“ Nhã Lan, được không?” Hoa ở ngay trước mắt cô, hương thơm nhàn nhạt bay qua chóp mũi, cô phải chấp nhận sao? Nhã Lan nhìn khuôn mặt chân thàng của cậu ấy, dung mạo của cậu ấy cũng có vài phần giống anh Kiên Vỹ, thanh xuân, cởi mở, có tinh thần tươi trẻ.

“ Du Tư Phùng, để sau rồi tính nhé, có lẽ cậu sẽ có thể tìm được cô gái tốt hơn.” Nếu như rời xa Lãnh Mạn Nguyên, cô sẽ lựa chọn sống một mình, nỗ lực cô độc thực hiện mục tiêu của mình, thế là đủ rồi.

“ Đi chụp ảnh thôi.” Có người hét, Nhã Lan đẩy bông hoa đó ra, vội vàng rời đi.

“ Tôi sẽ không bỏ cuộc đâu.” Giọng nói không chịu thua cuộc của Du Tư Phùng truyền tới, trong lòng Nhã Lan càng hỗn loạn.

Chụp ảnh xong, cô không về nhà ngay, cũng không dám ở lại trường thêm, nhân lúc mọi người đang nói lời tạm biệt nhau, lén lút lần ra ngoài. Cô sợ Du Tư Phùng lại quấy rầy lần nữa, sợ đem tới phiền phức không cần thiết cho cậu ấy.

Trên đường lớn khắp nơi đều là áp- phích tuyên truyền của RainbowKing, cô nghĩ tới người đàn ông đụng mặt trên núi đó, bọn họ giống quá. Có một số người, đã định sẵn chỉ lướt qua vai nhau, người đàn ông đó và cô cũng thế sao? Cô luôn cảm thấy, họ sẽ còn gặp lại nhau.

Đi ngang qua một sạp báo, bên trong cũng dán poster của RainbowKing, bên cạnh còn có Nghê Tiên Như.

“ Bọn họ sắp hợp tác rồi.” Một cô gái nhìn tờ báo gỉai trí vừa mua, đang nói chuyện với ông chủ.

“Ừ, cái cô Nghê Tiên Như rất có chỗ dựa đấy, cô ấy và ông chủ tập đoàn Thế Cử quan hệ thân mật, lần này, anh ta cũng sẽ giúp cô ấy, cô xem, hôm qua còn tham gia buổi họp báo ra nhập làng điện ảnh của cô ấy nữa.” Ông chủ chỉ vào mục giải trí trên tờ báo nói.

Theo hướng ngon tay ông, Nhã Lan nhìn thấy Rainingbow, Nghê Tiên Như và Lãnh Mạn Nguyên ảnh của bọn họ ở cùng trên một tráng báo, tin tức của cả trang báo đều là chuyện của bọn họ.

Trang báo chia thành hai nửa, một nửa đính ảnh Nghê Tân Ni và RainbowKing bùng đứng trên thảm đỏ, bên trên viết, bạn tốt trợ giúp, con đường ngôi sao thuận lợi của hoàng hậu giới khiêu vũ ngày trước.

Nửa còn lại đính ảnh Nghê Tiên Như khoác tay Lãnh Mạn Nguyên, thân mật đối đáp cánh nhà báo. Bên trên viết: Lại tay trong tay với người cũ, đầu tư lớn cho bạn gái.

Nửa còn lại dính ảnh Nghê Tiên Như đang khoác tay Lãnh Mạn Nguyên, thân mật trả lời cánh phóng viên. Bên trên viết: Lại lần nữa tay trong tay với người cũ, đầu tư lớn cho bạn gái.

Bạn gái? Rốt cuộc là bạn nữ giới hay là người yêu? Nhã Lan nghiền ngẫm hết lần này tới lần khác hàm ý của từ này, nhất thời không hiểu được tình huống, chỉ thấy cổ họng như bị vật gì làm nghẹn lại, chua chua chát chát, hai người họ xem ra rất thân mật, không thể phủ nhận, thật sự vô cùng xứng đôi.

“ Cô ơi, lấy một tờ đi.” Ông chủ thấy khô dán mắt trên tờ báo thời gian dài, dứt khoát đưa tờ báo qua.

“Ồ, bao nhiêu tiền.”Nhã Lan trả tiền, đón lấy tờ báo.

Bên trong là cuộc phỏng vấn của Nghê Tiên Như và Lãnh Mạn Nguyên ở họp báo.

“ Xin hỏi ông Lãnh, lần này ông nâng đỡ cô Nghê tân Nhi, có phải là do trước đây hai người là người yêu không?

“ Có thể nói như vậy.”

“ Ông Lãnh, bây giơ hai người có quan hệ gì?”

“Bạn bè.”

“Bạn gái?”

“Nghĩa của từ này quá rộng, đợi sau khi tôi xác định, sẽ nói cho mọi người,”

“ Vậy thưa ông Lãnh, ông còn thích cô Nghê không?”

“Đương nhiên.”

“ Hai người sẽ ở bên nhau, thậm chí kết hôn sao?”

“ Có lẽ.”

Có lẽ chính là có khả năng rồi? Long bàn tay Nhã Lan toát mồ hôi lạnh, bước chân cô không vững ngồi xuống mép vành đai xanh. “ Ông còn thích cô Nghê không?” “ Thích.” Anh trả lời rất dứt khoát.

Một đoạn dài bên dưới là câu trả lời của Nghê Tiên Như với câu hỏi của phóng viên.

“ Xin hỏi cô Nghê, cô và RainbowKing là bạn bè sao?”

“ Đúng vậy.”

“ Lần này cô về nước phát triển, cũng là nhận lời mời của anh ấy sao?”

“ Cũng coi là vậy, có điều, không phải là anh ấy đưa ra, là công ty Click.”

“ Diễn chung với RainbowKing, có áp lực không? Nghe nói anh ấy là một diễn viên rất khó tính.”

“Đương nhiên, cho dù anh ấy không khó tính, cũng sẽ có áp lực, không có áp lực sao có thể làm tốt được đây?”

“ Cô Nghê với ông Lãnh quen nhau từ nhỏ, nghe nói ông ấy là mối tình đầu của cô, đúng không?”

“ Đúng vậy.”

“ Cô nhận xét thế nào về vị nhân tài trong giới kinh doanh này?”

“ Có thực lực, có năng lực, có sức hấp dẫn, người đàn ông hoàn hảo có sức hút mãnh liệt.”

“ Xem ra, trong lòng cô ông Lãnh vẫn quan trọng đến thế, điều này có thể chứng tỏ cô vẫn còn yêu ông ấy không?”

“ Có thể nói như vậy, nhưng nên đổi vài chữ, nên nói là từ trước tới nay đều yêu anh ấy.”

“ Cô Nghê quả nhiên là thẳng thắn, cô sẽ ở bên cạnh anh ấy thậm chí sẽ kết hôn chứ?”

“ Đây là chuyện sau này, bây giờ tôi sẽ đem tâm trí đặt vào diễn xuất. Diễn tốt bộ phim này, là mục tiêu quan trọng đầu tiên.”

……

“ Nhìn kìa, Nghê Tiên Như!”

Một đôi tình nhân bước qua, một cô gái chỉ tờ báo của cô hét nói.

“ Áp- phích trên đường ngoài RainbowKing thì là Nghê Tiên Như, lạ sao?” Chàng trai hời hợt nói.

“ Nghe nói trước đây cô ấy là một người khiêu vũ đấy, không ngờ làm diễn viên rồi, càng không ngờ lại còn nhận được sự giúp đỡ của hai người RainbowKing và Lãnh Mạn Nguyên, một người là người nổi tiếng trong giới giải trí, một người là kỳ tài giới kinh doanh, cô Nghê Tiên Như này thật sư quá hạnh phúc rồi.”

“ Em cũng hạnh phúc mà.” Người con trai ôm chặt vai người con gái, kéo cô ấy rời đi.

“ Ừ, nghe nói Lãnh Mạn Nguyên từng kết hôn rồi, vợ anh ta bây giờ há chẳng phải rất đáng thương, sắp bị văng ra khỏi cuộc rồi, có khi nào sẽ đau lòng đến nỗi ngày ngày ở nhà khóc không nhỉ.”

“ Cái này anh không biết.”

“ Vợ anh ta nghe nói là một sinh viên, sao có thể sánh bằng Nghê Tiên Như được, người ta trước khi đóng phim đã rất nổi tiếng rồi.”

“ Chắc chắn là thế rồi.”

“ Nếu như là anh, có thích Nghê Tiên Như không?”

“ Là đàn ông đều sẽ thích.”

“ Anh dám!”

Hai người nô đùa nhau, càng đi càng xa, bọn họ không biết, người vợ đáng thương của Lãnh Mạn Nguyên trong lời họ nói chính là cô. Tất cả tin tức đều biểu lộ rõ, Lãnh Mạn Nguyên và Nghê Tiên Như đến với nhau, cô còn có hy vọng sao?

Tim như bị khoét trống không vậy,trống rỗng cô đơn, Nhã Lan giống như mất hồn bước đi vô định không có mục đích gì, đi đến tận khi hoàng hôn. Điện thoại reo lên, Thím Liễu gọi điện thoại tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play