Mãi cho tới khi Turan đỗ xe tại nhà xe của một quán trọ đã định sẵn trong kế hoạch, cô nàng ngồi cạnh nó mới cất tiếng:

– Tôi được nghe, cậu đã giải quyết xong chuyện của đội Khiên xám.

Turan có chút ngạc nhiên. Bất kể nó đã giải quyết xong hay chưa, cuộc càn quét phó bản ‘Vùng đất hoang tàn’ với đội Khiên xám cũng chỉ vừa kết thúc vài tiếng đồng hồ mà thôi. Đối phương chắc hẳn đã được nghe tin báo từ một trong các thành viên nơi đó. Như vậy xem chừng, mọi điều diễn ra ở trong phó bản đều đã bị cô ta nắm trong lòng bàn tay.

– Vậy ý cô thế nào, Cartien?

Turan hỏi. Cô nàng tóc ngắn màu hạt dẻ để cột đuôi gà nghe xong liền quay sang, dùng đôi mắt vàng cam hướng tới nó bằng cái nhìn dò xét.

Nếu tập trung suy nghĩ một cách cẩn thận, Turan có lẽ chẳng cần phải thốt ra lời vừa rồi làm gì, nhưng hiện giờ, nó thật sự không có tinh thần hay hơi sức cho chuyện đó.

– Đây vốn là lỗi của tôi. – Cartien nhẹ giọng đáp – Cậu Turan có đưa ra quyết định như thế nào thì cũng đành chấp nhận. Về phần đội Khiên xám, đây quả thật là một cơ hội lớn dành cho họ. Chỉ là…

Một khoảng lặng vài giây trôi qua. Turan hơi nhướn mày, lại không có ý thúc giục đối phương sớm nói cho hết. Mục đích của nó ngay khi phát hiện Cartien chờ gặp mình đã lập tức được định ra: cần sớm giải quyết dứt điểm, không thể để dây dưa thêm. Vì vậy, hiện tại có tốn đôi chút thời gian âu cũng là chấp nhận được, còn có thể xem là dấu hiệu tốt.

Phải chờ đến thêm vài giây nữa, cô nàng tóc màu hạt dẻ mới chịu nói tiếp:

– Nhóm Athenia, hay đúng hơn là tổ đội cậu Turan vừa thành lập, cậu có kế hoạch gì cho họ?

Đây là một câu hỏi hay, cả cho Turan lẫn Cartien, thậm chí là cho cả tổ đội chín người kia. Nó đã luôn muốn tìm một dịp phù hợp để bàn kế hoạch với họ, giờ đã có Cartien hỏi giúp, tin chắc chín người kia cũng sẽ sớm được biết. Hơn nữa, thông qua lời của cô nàng, độ tin cậy và hiệu quả tự nhiên sẽ được tăng cao.

Sự e dè của Cartien trước khi hỏi, có lẽ là sợ rằng chạm phải vấn đề nhạy cảm của Turan. Dù sao thì tình hình cho tới giờ đã vượt khỏi tầm tay của cô ta, không cẩn thận là bị vị phó đoàn trưởng cảnh cáo một hồi ngay.

Vấn đề là, tất cả những kế hoạch dựng sẵn của Turan đều đã bị ảnh hưởng nặng nề bởi một hạt giống được cấy vào người nó. Thật sự thì bảo rằng nó giờ nó chẳng có kế hoạch nào cho tổ đội Athenia cũng là không sai. Đây quả là một tình huống trớ trêu.

– Vốn… tôi định cho họ đi cùng mình càn quét một vài phó bản, qua đó hiểu rõ hơn về từng người. Hiện giờ thì, để họ tự phát huy năng lực bản thân có lẽ cũng là một ý tưởng không tồi.

Turan trả lời, cố tình thể hiện cho đối phương thấy một phần khó khăn của mình.



Cartien nghe xong thì nhíu mày. Cô nàng hoàn toàn không quen được một Turan như thế này, chừng có cảm giác rằng đối phương là kẻ giả mạo vậy, dù rằng điều đó có bất khả thi tới mức nào.

– Lời như thế… cậu Turan nghĩ sao về việc để tôi tạm thời thay cậu quản lý họ?

Cartien đề nghị. Này kì thực phù hợp với dự tính vừa có không lâu của Turan, nhưng nó lại chẳng dám đưa ra yêu cầu. Người như Cartien dĩ nhiên luôn bận rộn, không nên dư dả thời giờ lo cho lợi ích người khác là nó đây mới đúng.

Như thể cảm nhận được mối nghi ngờ từ Turan, Cartien vội giải thích:

– Đó vốn là một phần công việc của tôi, cậu Turan. Cho dù tổ đội của Athenia có tách khỏi đội Khiên xám thì tôi vẫn phải chịu trách nhiệm về họ, trừ phi cậu không cho phép.

Turan đưa tay lên xua nhẹ, tỏ ý không muốn nghe thêm về vấn đề Cartien đang nói. Rồi nó bảo:

– Cô có thể giúp tôi lo cho họ đương nhiên là chuyện tốt. Có điều, cô dám chắc rằng mình sẽ không gặp khó khăn gì chứ? Hay nói rõ ra thì, liệu cô có đảm bảo được rằng họ sẽ phát huy đúng theo hướng mà tôi mong muốn?

Gương mặt Cartien đơ ra một lúc, thắc mắc:

– Tôi còn chưa được biết cậu muốn phát triển họ thành như thế nào, phải không?

Turan gật nhẹ đầu, lại chẳng có ý giải thích về điều mình mong đợi ở tổ đội Athenia. Chẳng phải là nó thấy Cartien không đáng tin, mà cơ bản là cô ta trong mắt nó không đủ điều kiện để đảm nhiệm. Đối phương đến cùng vẫn là người của quân đoàn Ungreilt, chẳng thể dồn hết tâm sức làm việc cho nó được.

Dù vậy, một sự giúp đỡ dù đơn sơ trong hoàn cảnh hiện tại đối với Turan cũng là không tệ. Nó có lẽ nên điều chỉnh một chút, mọi việc hẳn sẽ ổn.

Nghĩ rồi, Turan cất tiếng:

– Trước mắt, tôi muốn họ vẫn giữ nguyên Thần cấp của mình, nhưng phải càn quét những phó bản nhất định có độ khó tương đương với khi họ càn quét cùng đội Khiên xám.

Cartien không vội đáp, chờ Turan tiếp tục. Thế nhưng lời của nó chỉ có bấy nhiêu mà thôi.



– Đây không khó. – Cartien vẻ ngờ vực đáp – Yêu cầu về thời gian thì sao?

– Sẽ là tốt nhất nếu họ có thể đạt tới mức như khi càn quét cùng cả đội Khiên xám.

Vẻ ngờ vực trên gương mặt Cartien lộ càng rõ hơn, lại nhanh chóng đổi thành ngạc nhiên. Rồi cô ta mở miệng, chừng muốn cất lời thắc mắc vì nghĩ mình nghe nhầm, lại thôi, dần chìm trong suy nghĩ.

Turan không vội, ít nhất là hiện giờ. Nó đã quyết định sẽ dành cho Cartien một khoảng kha khá thời gian, và vẫn còn ít lâu nữa mới hết.

Chừng ba phút sau, Cartien cất tiếng:

– Quả thật là một thử thách đáng gờm, cậu Turan. Bản thân tôi cho rằng tổ đội Athenia hoàn toàn có thể làm được.

– Cô không giống như có kinh nghiệm đáng giá nào về việc huấn luyện nhỉ? – Turan dò hỏi.

– Đáng tiếc là đúng vậy. – Cartien cười nhạt đáp – Nhưng trong quân đoàn Ungreilt không thiếu những nhân vật có thể giúp tổ đội Athenia đáp ứng được yêu cầu của cậu đây.

Turan nhíu mày, hơi suy nghĩ, thắc mắc:

– Cô không cho là tôi sẽ phản đối bất kì sự tham gia của người nào khác vào chuyện này ư?

– Đó là điều tôi đang muốn hỏi, cậu Turan. – Cartien thản nhiên bảo.

Turan cười khì. Nó có lẽ đang thận trọng quá mức. Bản thân Cartien vốn nên biết mình cần làm gì mới phải. Nếu sự tình vượt ngoài khả năng, cô ta tự nhiên sẽ báo cho nó chứ chẳng dám hành động đường đột.

– Được thôi. – Turan nói – Yêu cầu duy nhất của tôi dành cho đối phương là bảo mật. Sự tình có được như ý hay không thì âu cũng là đã cố gắng hết sức.

– Vậy thì cám ơn cậu Turan đã tín nhiệm.



Cartien hơi cúi đầu bảo, bộ dáng hoàn toàn nghiêm túc. Cô nàng còn chưa có bắt đầu thực hiện mà trông như đã nhập tâm vào công việc rồi.

Thấy chuyện đã xong, Turan mới toan mở cửa xe ra ngoài, nhưng Cartien đã vội lên tiếng:

– Chờ đã, cậu Turan.

Turan ngừng lại động tác của mình, quay sang với ánh nhìn nghi hoặc, thắc mắc không biết còn có chuyện gì.

– Mai là lễ hội Đầu Đông của thị trấn, chẳng biết cậu đã có dự tính gì chưa?

Câu hỏi của Cartien làm Turan không khỏi nhướn mày khó hiểu. Cô ta dĩ nhiên không chỉ đơn thuần hỏi về dự tính của nó, nhưng thật chẳng thể nào đoán được ý đồ. Nhớ đến, khi cô nàng nhắc về lễ hội lần đầu tiên cũng đã làm ra vẻ rất nghiêm túc, nó lại tưởng rằng cô ta chỉ đang trong trạng thái làm việc thông thường.

– Săn giết quái, có lẽ vậy.

Turan đáp. Lời nói có vẻ hời hợt, nhưng là thật lòng. Nó trước đó còn không có đặt nặng chuyện săn giết vài con quái, nhưng tình thế đã thay đổi, nó cần phải tận dụng toàn bộ thời gian có được nếu không muốn nhiệm vụ thất bại rồi bị thần Syrathr hành cho chết đi sống lại.

– Nếu cậu có thời gian, sao không thử đến hưởng dụng mạch nguyên khí tiên thiên một lúc. Trùng hợp là, quân đoàn Ungreilt chúng tôi có đồng quản lý một mạch nguyên khí tiên thiên ở gần bờ sông Naliv. Cậu Turan có lẽ là đã biết.

Turan ngơ mặt ra một lúc, sau đó thì gật nhẹ đầu. Nó quả thật là có không ít thông tin về nơi đây, bao gồm cả mạch nguyên khí tiên thiên. Mạch nguyên khí tiên thiên này khá nhỏ, khó mà so sánh được với cái nó đã hưởng dụng qua khi còn ở rừng Cultiven làm việc với các yêu tinh. Tuy nhiên, đối với các quân đoàn thì đó vẫn là một nguồn lợi khổng lồ.

Ý định mở lời hỏi về việc sử dụng mạch nguyên khí nơi đây đã từng xuất hiện thoáng qua trong đầu Turan, lại bị nó nhanh chóng bỏ đi vì cơ bản là không cần thiết, còn phải lo lắng nhiều vấn đề liên quan. Hiện giờ khác biệt, Hạt giống của Sự sinh trưởng làm tốc độ nâng cao Thần cấp của Turan bị chậm đi đến mười lần nên chỉ dựa vào săn giết quái là quá nặng nhọc, cũng tồn tại nguy cơ cao khiến nó không kịp hoàn thành nhiệm vụ từ thần Syrathr.

Turan vẫn còn nhớ rõ chuyện đã xảy ra khi nó ngâm mình trong làn nước chỗ mạch nguyên khí tiên thiên của tộc yêu tinh. Chỉ trong vòng chưa đầy nửa tiếng đồng hồ, Thần cấp của nó đã được nâng lên. Nghĩ tới, nó lại thấy không cam lòng khi đã phải tạm thời từ bỏ vì sợ rằng làm dấy nên xung đột không cần thiết với tộc yêu tinh.

Truyện giải trí nhẹ nhàng

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play