“Đã tự mình thừa nhận? Thừa nhận như thế nào?” lông mày của Hàn Nhã Thanh khẽ chau lại, loại chuyện này tiểu vương tử đã đứng ra thừa nhận?

“Đương nhiên là không có nói chuyện với anh của con, tiểu vương tử chỉ nói lúc đó cậu ta ở trong phòng của anh con, làm chứng cho anh con, chứng minh sự trong sạch của anh con, tiểu vương tử này thật là một người tốt hiếm có.”

Hàn Nhã Thanh nhanh chóng xuống lầu, tìm video xem một chút, thoạt đầu vừa xem, trái lại không có vấn đề gì.

Lời của tiểu vương tử này đều nói cực kì ổn, cực kì khéo léo, có thể nói là chặt chẽ.

Nhưng mà, Hàn Nhã Thanh luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng?

Hàn Nhã Thanh nhìn thời gian phóng viên phát tin tức một chút, gần 1 giờ sáng.

Tiểu vương tử này coi như là muốn làm sáng tỏ cho anh cả, cũng không cần lựa lúc đêm hôm khuya khoắt nhỉ?

Sao cô cảm thấy tiểu vương tử làm như vậy, giống như là đang trốn cái gì đó!!

Tiểu vương tử muốn trốn cái gì vậy?

Tiểu vương tử chủ động đứng ra làm sáng tỏ, chỉ có một loại khả năng, đó chính là anh cả đã phát hiện, tiểu vương tử không thể trốn thoát, chỉ có thể đứng ra làm sáng tỏ.

Nhưng mà tại sao phải là buổi tối?

Con mắt của Hàn Nhã Thanh nhanh chóng lóe lên, sau đó nhanh chóng gọi điện thoại cho Đường Lăng.

Phạm My và bà cụ Đường nhìn thấy Hàn Nhã Thanh gọi điện thoại cho Đường Lăng, cả hai đều ngừng ra tiếng, đều nhìn Hàn Nhã Thanh.

Chuyện này Đường Lăng hẳn là người rõ nhất, họ đều muốn biết rốt cuộc là chuyện gì?

Thanh nhìn thấy mọi người đều nhìn cô chằm chằm, liền trực tiếp ấn nút loa ngoài.

“Thanh, có chuyện gì vậy?” điện thoại được kết nối, âm thanh của Đường Lăng truyền ra, tuy rằng cố hết sức kiềm chế, nhưng mà Hàn Nhã Thanh vẫn nghe ra sự bực bội của anh lúc này.

Đúng vậy, bực bội!!

Sự bực bội của Đường Lăng! Chuyện có thể làm cho Đường Lăng bực bội không có nhiều.

“Anh, người tối hôm đó thật sự là tiểu vương tử ạ?” khóe miệng Hàn Nhã Thanh cong lên, nghe giọng điệu này của anh, tâm trạng không tốt?!

“Ừ.” Đường Lăng hoàn toàn không che giấu, trực tiếp thừa nhận.

Từ trong giọng nói của anh, Hàn Nhã Thanh chỉ nghe thấy sự buồn bực và sự giận dữ kiềm chế, nhưng mà không có nghe ra ý phiền muộn.

Cũng chính là nói rằng, Đường Lăng gặp phải tiểu vương tử, Đường Lăng hoàn toàn không có phiền muộn.

Hoàn toàn không có phiền muộn?!

“Vậy anh định làm thế nào?” mắt của Hàn Nhã Thanh lóe lên, cố ý nói một câu.

“Còn có thể làm thế nào? Cưới về.” Đương Lăng như là đương nhiên mà nói một câu.

Cưới về!

Cưới về!!

Lúc này, mấy người trong phòng khách nghe thấy lời của Đường Lăng, hoàn toàn kinh sợ.

“Thật sự cưới?” khóe miệng của Hàn Nhã Thanh khẽ cong lên cười nhẹ, thông minh như cô, tự nhiên là hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

Xem ra, tiểu vương tử này hẳn là con gái.

Nếu không thì Đường Lăng tuyệt đối sẽ không đương nhiên như vậy, hơn nữa còn nhẹ nhàng tự nhiên mà nói ra câu cưới về này.

Chẳng trách tiểu vương tử này vừa ốm vừa nhỏ như thế!!

Thì ra là vậy.

Nhưng mà, tiểu vương tử này ngụy trang thật sự là quá giỏi, nữ cải nam trang nhiều năm như vậy, vậy mà không bị ai phát hiện!!

Vậy mà ngay cả người bên cạnh cũng không phát hiện?!

Thật là giỏi mà!!

“Ừ.” Đường Lăng khẽ nói một tiếng, anh lúc này vừa hay đi đến trước cửa phòng của Lâm Bối: “Thanh, anh còn có việc, tắt máy đây.”

Đường Lăng nói xong, liền trực tiếp cúp điện thoại, anh bây giờ muốn đi tìm người phụ nữ đó nói rõ ràng mọi chuyện.

“Nó, nó nói muốn cưới? Muốn cưới tiểu vương tử đó?” lời vừa nãy của Đường Lăng, mọi người đều nghe rất rõ ràng, Phạm My lúc này kinh ngạc đến mức không thể nói rõ được gì cả.

Đường Lăng vừa nãy nói muốn cưới tiểu vương tử?

Thật sự là muốn cưới?

Tiểu vương tử là đàn ông? Sao cưới?

“Tuy rằng chúng ta vẫn luôn không can thiệp vào chuyện riêng của nó, nhưng mà nó thật sự muốn cưới đàn ông về, chúng ta lẽ nào cũng không quan tâm sao?” Phạm My quay lại nhìn ông cụ Đường nãy giờ vẫn luôn không nói gì, con trai của bà bà là người hiểu rõ nhất, nó đã nói, vậy chắc chắn sẽ đi làm như thế.

Cưới một người đàn ông về, chuyện này thật sự là quá kinh khủng.

Phạm My biết, dưới loại tình huống này, có lẽ chỉ có lời của ông cụ Đường thì Đường Lăng vẫn có thể nghe!

“Đường Lăng trước giờ làm việc có chừng mực, ba tin nó sẽ giải quyết ổn thỏa.” Ông cụ Đường trái lại hoàn toàn không sốt ruột, đối với người cháu nội này, ông trước giờ vẫn luôn tin tưởng.

“Ba, chuyện này không thể thuận theo nó.” Phạm My mặc dù cảm thấy vô cùng có lỗi với tiểu vương tử, nhưng mà Đường Lăng cưới một người đàn ông về, chuyện này bà thật sự tiếp nhận không nổi.

“Mợ, mợ đừng lo lắng quá, nói không chừng sẽ có chuyện vui ngoài ý muốn ấy.” Hàn Nhược Thanh nhìn thấy Phạm My sốt ruột, cũng nhịn không được nói một câu, nhưng mà Hàn Nhược Thanh không có nói quá rõ, dù sao đó vẫn là suy đoán của cô.

Hơn nữa chuyện liên quan đến thân phận của tiểu vương tử, cô cũng không tiện nói nhiều.

Nhìn ý tứ này của tiểu vương tử, hẳn là cũng không muốn tiết lộ thân phận, Hàn Nhược Thanh cảm thấy Đường Lăng muốn cưới tiểu vương tử, sợ rằng không dễ như thế.

“Chuyện vui? Chuyện vui gì? Việc này còn có thể có chuyện vui? Trừ phi tiểu vương tử biến thành phụ nữ.” Phạm My thật lòng không cảm thấy chuyện này có thể có chuyện vui gì.

Đây hoàn toàn là chuyện đáng sợ.

Hàn Nhược Thanh cười cười, vừa muốn nói chuyện, đúng lúc Đường Vũ Kỳ xuống lầu, cô bé nghe thấy lời của Phạm My, rất nghiêm túc mà suy nghĩ, sau đó nói: “Đó chính là tiểu vương tử biến thành nữ ha.”

Khóe miệng của Phạm My co rút lại: “Cục cưng, chuyện này há lại muốn biến liền có thể biến được chứ.”

Đàn ông biến thành phụ nữ?

Không lẽ còn có thể làm cho tiểu vương tử đi thay đổi giới tính?

Coi như là tiểu vương tử đi thay đổi giới tính, vậy cũng không phải là phụ nữ thật sự.

Hơn nữa tiểu vương tử người ta rõ ràng là một người đàn ông, cũng không có khả năng sẽ làm như thế.

Lúc này, ở khách sạn Quốc Hâm, Đường Lăng dùng lực gõ cửa phòng của Lâm Bối.

Tối hôm qua Lâm Bối hẹn gặp phóng viên, làm sáng tỏ chuyện kia, lúc trở về vốn là rất thoải mái, nhưng mà sau đó nhớ đến chuyện sau khi xong việc cô không có uống thuốc.

Nghĩ đến chuyện cô có thể có thai, sau đó, cô liền làm thế nào cũng ngủ không được.

Cô lật qua lật lại, thẳng đến hơn 5 giờ sáng mới mơ mơ màng màng mà ngủ được.

Lúc này mới 7 giờ, cô mới ngủ chưa được 2 tiếng, mắt đều mở không ra, cô không muốn dậy.

Lâm Bối nằm trên giường, không có dậy, cô nghe cảnh gõ cửa này liền biết là ai.

Ngoài Đường Lăng ra không còn người khác.

Cô cũng biết, Đường Lăng lần này là đến tìm cô hưng sư vấn tội.

Cho nên, cô càng không muốn mở.

Gõ đi, gõ đi, chất lượng cửa của khách sạn tốt, sẽ không dễ dàng bị gõ nát như thế.

Đương nhiên, coi như là gõ nát rồi, cũng không có liên quan gì đến cô.

Lâm Bối dùng chăn che đầu lại, tiếp tục ngủ.

Đường Lăng gõ một lúc, không nghe thấy tiếng động, mắt của anh khẽ nheo lại, khóe miệng nhiều thêm vài phần cười nhẹ.

Sau đó anh cầm điện thoại, trực tiếp gọi điện thoại cho Lâm Bối.

Lâm Bối nghe thấy tiếng di động kêu, vươn tay mò điện thoại qua, trên màn hình điện thoại hiển thị một chuỗi chữ số.

Cô không có lưu số điện thoại của Đường Lăng, nhưng mà cô biết, điện thoại này chắc chắn là Đường Lăng gọi tới.

Lâm Bối nghĩ nghĩ, vẫn là nhận điện thoại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play